Phá Quân Mệnh

Chương 1681



Khóe miệng Diệp Phàm vương tơ máu, cánh tay nhấc đao đang không ngừng run rẩy, dòng máu chảy từ cánh tay nhỏ xuống, theo lưỡi đao rơi xuống nền đất.  

Cánh tay còn lại của anh ôm Linh Hồ Uyển Nhi trong lòng, trạng thái của cô ta không được tốt cho lắm.  

Nhìn sang Âu Dương Đạo Vĩ, áo quần rách bươm, vết kiếm kéo từ tai trái của ông ta đến tận cằm, miệng vết thương hở ra lộ máu thịt, máu tươi chảy ra.  

“Hít!”  

Cho dù là người nhà Âu Dương, người nhà họ Diệp hay là người nhà nào khác, lúc này tất cả đều hít ngụm khí lạnh.  

Âu Dương Đạo Vĩ vậy mà lại bị thương, hơn nữa còn bị thương nghiêm trọng như vậy!  

Trừ hai lần tự bạo trước đó, đây là lần đầu tiên Âu Dương Đạo Vĩ đánh chính diện mà bị thương.  

“Chúng mày chém tao…”  

Âu Dương Đạo Vĩ giơ tay chạm vào vết chém do lưỡi kiếm sắc bén gây ra trên mặt, miệng vết thương sâu hoắm khiến ông ta trông hung tợn tột cùng.  

“Chúng mày dám chém tao, hai đứa nhãi nhép chúng mày dám chém tao bị thương!”  

Âu Dương Đạo Vĩ phẫn nộ rống lên, thời khắc này ông ta đã bộc phát hoàn toàn sức mạnh của bán bộ tông sư.  

Đây không như khi ở nhà Âu Dương, ông ta bị hoa cà độc dược khống chế, không thể phát huy toàn bộ thực lực.  

“Nhị trưởng lão, nhị trưởng lão…”  

Đệ tử nhà Âu Dương hò reo, tên nào tên nấy đều lộ vẻ mừng rỡ phấn khích!  

Ba người bạn của Âu Dương Đạo Vĩ cảm nhận thấy khí thế hùng hậu, mặt ai cũng hiện lên nét ngưỡng mộ.  

Âu Dương Đạo Vĩ tiến vào bán bộ tông sư trước họ một bước, khiến họ cực kỳ ngưỡng mộ.  

“Đi chết đi!”  

Âu Dương Đạo Vĩ tức tối gầm lên, thân hình bùng phát, giống như dùng khinh công, từ trên trời rơi xuống đánh xuống chỗ hai người Diệp Phàm.  

Đòn tấn công này chứa cả lửa giận của Âu Dương Đạo Vĩ, ông ta dùng toàn bộ sức mạnh đánh ra, tiểu tông sư bình thường không thể chịu nổi đao này.  

Diệp Phàm cùng Linh Hồ Uyển Nhi hoảng hốt, lại dùng kiếm pháp Ngọc Nữ Tố Tâm đánh trả, sức mạnh của hai người chồng lên nhau, bộc phát uy thế vô song chém về phía Âu Dương Đạo Vĩ.  

Kiếm khí như cầu vồng, cắt ngang bầu trời đêm, ba người lao nhanh vào nhau.  

Lần nào Diệp Phàm cũng dốc toàn lực, Diệp Trung tự bạo, Diệp Hiền tự bạo, còn có rất nhiều đệ tử nhà họ Diệp bị chết thảm.  

Trong lòng Diệp Phàm thấy giận dữ không nói nên lời, do vậy mà đòn đánh nào của anh cũng không hề kiêng dè.  

Tuy khiến anh cảm thấy có chút yếu đi, nhưng anh không hề thấy hoảng loạn, ngược lại lại phát ra hi vọng vô hạn.  

Bởi vì người đàn ông tóc trắng chưa hóa giải được hết công lực mà Độc Cô Thiên Đao truyền cho anh.  

Dù sao thì đó là thứ mà bậc tông sư cường mạnh truyền lại cho anh.  

Do đó, tình thế bây giờ vô cùng cấp bách, anh cảm thấy công lực còn sót lại kia đang rục rịch như muốn thoát ra ngoài.