(Phần 2) Xuyên Nhanh: Vi Diện Yếu Đuối ! Lúc Nào Cũng Cần Ta Chăm Sóc

Chương 225



"Xin chào, dường như trước đây chưa từng gặp cô?" Một cô gái trạc tuổi Di Giai, trông thấy cô cứ đi lại không có mục đích, nhìn cũng lạ mắt bèn tiến đến hỏi.


"Tôi mới vào trụ sở." Di Giai thân thiện nói.


"À." Cô gái quan sát Di Giai từ đầu đến chân, hơi đến gần:"Cô mới đi cùng Tư đội trưởng vào hả?"


Lại có thêm hai cô gái nữa tò mò đi đến nghe ngóng:"Cô với Tư đội trưởng có quan hệ gì thế?"


Di Giai hơi ngạc nhiên, nhẹ giọng nói:"Tôi là chị của cậu ấy."


Lập tức xung quanh cô vây thêm một đống người:"Chị á? Trông không giống nhau lắm nhỉ?"


"Cô đang sống ở khu nào vậy?"


"Trông cô trẻ quá, có bí quyết gì không?"


Di Giai mỉm cười trả lời những câu cơ bản:"Chúng tôi cùng cha khác mẹ."


Đám người nghe vậy, càng ồn ào tới bắt chuyện.


"Tư đội trưởng bé đã luôn cứng ngắc như thế rồi ạ?"


"Hở? Cứng ngắc?"


"Vâng! Trông anh ấy rất cấm dục ạ!" Mọi người cười rộ lên.


"Bọn em được anh ấy cứu về, Tiểu Chân có trêu anh ấy mấy lần, anh ấy đều chạy nhanh lắm!"


"Ảnh sợ con gái hay sao ấy, từ bé đã thế rồi ạ?"


"..." Có thấy sợ hồi nào đâu? Là do cô không hiểu hắn hay sao?


"Vậy chị có biết gu của Tư đội trưởng là gì không?" Có người trêu đùa hỏi một câu, mọi người thoáng chốc im lìm, ánh mắt trông chờ mà nhìn cô.


Di Giai ra vẻ suy nghĩ một chút mới nói:"Thật ra tôi không rõ lắm. Nhưng tôi đoán..."


"Chị." Tư Hạo rẽ đám người ra, nhìn thấy cô mới khẽ thở phào:"Bỗng nhiên không nhìn thấy chị."


Đám con gái lòng mềm nhũn.


Nhìn dáng vẻ lo lắng của Tư đội trưởng dành cho chị cậu ta kìa! Đáng yêu quá!


Lại thấy Tư Hạo nghiêng đầu hôn lên má cô:"Đang nói chuyện gì vậy?"


Đám con gái: Hửm? Có gì đó sai sai?


Di Giai ho một tiếng rồi nói:"Không có gì."


Một cô gái trông có vẻ đơn thuần, không nhìn ra không khí không đúng lắm, khẽ nói:"Tư đội trưởng, bọn tôi đang hỏi chị anh xem gu người yêu của anh là gì đó!"


Tư Hạo hơi nhướng mày:"Ồ?" trước hàng chục con mắt, hắn cúi xuống hôn lên môi Di Giai, sau đó ngẩng lên, nhẹ giọng nói:"Đây là gu của tôi. Chúng tôi không định chia tay. Còn có gì thắc mắc cứ hỏi thẳng tôi."


Đám con gái: Tam quan vỡ vụn. Không phải nói cùng cha khác mẹ sao!?


"Hai người như vậy... Không ổn lắm đâu? Dù sao cũng không hợp pháp lắm?" Cô gái đơn thuần vừa rồi lại nói.


Tư Hạo dù không hiểu nhưng cũng phần nào đoán được Di Giai hẳn đã nói linh tinh gì trước đó, bình thản hùa theo:"Tôi không để ý."


"Chị cũng không để ý sao?" Có người hỏi Di Giai.


"..."


Tư Hạo cũng nhìn cô, chờ đợi câu trả lời.


"À... Ừm..." Di Giai hơi đỏ mặt, đúng là tự đào hố chôn mình.


Tam quan của các cô gái triệt để vỡ vụn không còn một mảnh. Không ngờ cô gái trông có vẻ yếu đuối dịu dàng như vậy lại có lá gan ngông cuồng bất chấp tất cả vì tình yêu như thế, Tư đội trưởng bình thường lạnh nhạt lại có thể mang trong mình một mối tình bị ngăn cấm sâu nặng như vậy, nhìn ánh mắt dịu dàng kia đi!


Tư Hạo vui vẻ đến nở hoa suốt quãng đường về nhà, vào đến phòng vừa đóng cửa liền ấn Di Giai vào tường, hôn đến mức cả hai đều thở dốc.


Cậu đặt trán mình lên trán cô, chần chờ một lát rồi hỏi:"Chị thật sự thích tôi chứ?"


Di Giai hàm hồ "ừ" một tiếng. Dù sao hắn cũng không tin.


"Vậy tối nay... thân mật với tôi, có được không?" Tư Hạo căng thẳng hỏi, quả nhiên thấy cơ thể Di Giai trở nên cứng đờ.


"Đừng sợ."


Di Giai nuốt nước bọt, đang muốn hỏi thân mật cụ thể là làm gì, đối phương đã nói:"Tôi tắm cùng chị, sau đó..." Tư Hạo hơi đỏ mặt, nhẹ giọng nói:"Tôi chỉ làm ở bên ngoài, sẽ không chảy máu."


"..." Di Giai thật sự sợ đến tái mặt. Đầu óc tên này toàn là thứ gì vậy?


"Không." Di Giai vội đẩy Tư Hạo ra:"Không được."


Ánh mắt Tư Hạo lộ vẻ mất mát, sắc đỏ trên mặt cũng trôi đi phân nửa, bị đẩy lui một bước:"Tại sao?"


"Không tại sao cả."


Nhưng ý định đã đâm sâu khiến Tư Hạo vô cùng mong muốn, hơn nữa hắn cũng không quá tin tưởng việc Di Giai thích mình, cho nên nhất định không bỏ qua việc tắm chung.


"Tôi có thể cả đời không ngủ với chị, nhưng nếu đã xác định sẽ bên nhau, chúng ta không thể không tắm chung!"


"..." Logic gì?


Dĩ nhiên cô không đồng ý. Nói bản thân chưa sẵn sàng.


Tư Hạo càng thêm khẳng định Di Giai không hề thích mình, nếu không tại sao chỉ mình hắn có ham muốn điên cuồng đối với cô? Trái tim không nhịn được mà đau đớn.


Di Giai thông qua thẻ đen cũng biết Tư Hạo vì mình mà suốt ngày ở trong phòng làm nội trợ, khiến ban lãnh đạo vô cùng đau đầu, đã nặng nhẹ nói chuyện với hắn không ít lần, mong hắn sẽ đem người dẹp tan đám zombie cấp cao vẫn còn lấp ló ở khu rừng cách đây năm trăm mét.


Chỉ là Di Giai lại luôn giữ chân hắn, không cho hắn rời khỏi mình. Khiến ban lãnh đạo cũng đang dần thất vọng.


Tối đó, Tư Hạo xoay lưng về phía cô, không ôm cô như thường lệ. Di Giai mở bảng nhiệm vụ, thấy số lượng zombie tăng ngày một nhanh, nhưng cũng biết lòng của người bên cạnh sợ rằng ngày một xa, có lẽ cô không thể làm yêu cơ họa quốc được nữa rồi.


Tiêu Cự cố lên. Tôi đã làm hết sức.