(Phần 2) Xuyên Nhanh: Vi Diện Yếu Đuối ! Lúc Nào Cũng Cần Ta Chăm Sóc

Chương 238



Di Giai nhìn Picadon, đánh giá trí thông minh của đối phương một lúc, hồi lâu không nói chuyện, lại bỗng nhiên nhìn xuống đất chẹp miệng một cái.


Picadon ngẩn ra:"... Ý gì?"


"Thôi, cô biết kế hoạch cũng chẳng để làm gì nhỉ." Di Giai buồn buồn nói:"Cứ làm theo lời ta nói thôi."


Picadon:"..." dù không rõ tại sao nhưng trong lòng đột nhiên có chút tức giận.


"Cô cho ta mượn hệ thống chút."


Thấy Di Giai bước đến gần, Picadon cố gắng nhẫn nhịn cảm xúc đứng lên nhường ghế, chỉ thấy đối phương liếc giao diện màn hình một cái, lập tức lộ ra biểu tình ghét bỏ:"Cổ quá. Lúc ta còn làm chủ nhà cũng không phải dùng phiên bản cổ thế này."


Picadon nghiến răng:"Được voi đòi tiên."


Di Giai lướt lướt mấy cái trên mạng, tìm thấy trang cá nhân của Silver, lập tức nhắn qua 1 tin:"Hey!"


Picadon đứng phía sau giật nảy mình, suýt nữa giành máy về:"Cô làm cái gì đấy?"


"Có gì mà sợ thế?" Di Giai nhíu mày nhìn cô ta.


"Sợ gì? Tôi chỉ..."


"A! Nhắn lại rồi này." Di Giai lại tập trung về màn hình, Silver trả lời ngắn gọn một dấu "?".


Di Giai gõ: Có tiện gọi điện không?


Silver: Việc gì? Muốn thêm tiền?


Di Giai liếc Picadon phía sau, gõ tạch tạch: Gửi qua đây mấy vi diện của Tang Thanh đi.


Bên kia im lặng một lúc lâu rồi mới gọi tới, là gọi video, Di Giai ấn chấp nhận.


Khuôn mặt điển trai của Silver hiện ra trên màn hình, đôi bên trừng mắt nhìn nhau, nhất thời không ai mở miệng trước.


"Khụ..." Di Giai đưa tay lên vẫy một cái:"À... Khỏe không?"


"..." Silver bên kia im lặng, sau đó đột nhiên nghiêng đầu biến mất khỏi màn hình.


Di Giai ngơ ra, chầm chậm hạ tay xuống.


Silver rất nhanh xuất hiện đã trở lại, mái tóc vàng có hơi rối hơn vừa rồi một chút:"Xin lỗi... vừa trượt chân..." cậu dừng một lát:"Hôm nay ngày bao nhiêu?"


Di Giai mỉm cười đọc ra ngày, tháng và năm hiện bên góc màn hình, Silver lúc này mới mím môi, hồi lâu nghẹn ra một tiếng, giọng hơi khàn khàn:"Về rồi à."


"Ừ. Về rồi." Di Giai không nhịn được mỉm cười, mũi có hơi cay cay.


Gọi video chỉ để xác nhận một chút, sau đó hai người lại nhắn tin.


D Giai: Cậu chuyển qua cho mình vi diện Tang Thanh chuyển sinh đến đi.


Silver: Toàn bộ à?


Di Giai: Ừm. Toàn bộ cũng được. Có mất nhiều thời gian không?


Silver: Nhanh thôi. Đợi mình một chút.


Silver: Sao cậu lại ở bên đấy? Có gì cần mình hỗ trợ không?


Di Giai: Bên cậu còn mô hình cơ thể nào không?


Silver: Không có. Cậu muốn dùng à? Cậu đi nhiều năm như thế... mô hình cơ thể giữ được đến tận bây giờ cũng không dùng tốt đâu, khéo còn đau người.


Di Giai mỉm cười, gõ gõ: Có dùng là tốt rồi, còn lo đau người à?


Picadon phía sau khoanh tay hừ lạnh:"Ban nãy không biết là ai chê giao diện cổ."


Di Giai đội nhiên quay đầu nhìn cô ta chằm chằm, đến khi lưng Picadon hơi toát ra mồ hôi lạnh mới nói:"Gọi mấy người nhiệm vụ giả cao cấp lên đây, càng cao cấp càng tốt, ta muốn hỏi một chút."


"Làm... Làm gì?" Picadon giật mình nhận ra bản thân thế mà lại nói lắp.


"Hỏi một chút."


Picadon nhíu mày, nhưng cũng cầm lấy thẻ tím dậm chân đi ra ngoài.


Di Giai tiếp tục nhìn màn hình.


Silver: Không có thì làm cái cơ thể mới đi. Cậu cần nguyên liệu gì? Mình gửi tới.


Di Giai còn chưa trả lời đã nhận được yêu cầu chuyển vi diện tới, cô ấn nhận, lại phát hiện ra do phiên bản quá cũ, các vi diện tốc độ chậm như rùa mà dung nhập vào máy chủ bên này.


Cô tặc lưỡi: Có bao nhiêu vi diện thế?


Silver: 47.


Di Giai hơi ngẩn ra, 47 vi diện, chuyển sinh 47 lần.


Khóe mắt hiểu sao lại khó chịu, cô dùng ngón tay quệt một cái: Bên này có việc nhận vi diện thôi mà cũng chậm. Cảm ơn cậu.


Silver: Nếu không phải Hiri ở đây, mình đã đón cậu về.


Du Giai giật mình: Cô ta ở chỗ cậu làm gì?


Silver: Phát điên.


Di Giai cười: Cố gắng chịu đựng. Tang Thanh bên mình bị thương rồi, cũng không dùng truyền tống trở về được, sợ sẽ ảnh hưởng.


Silver: Hắn? Bị thương?


Di Giai gõ chữ định giải thích, cuối cùng lại xóa đi, chỉ nói: Ừ.


Silver hồi lâu sau mới hỏi: Cậu... Trở về chứ?


Lần này Di Giai rất nhanh đáp: Trở về.


Đánh xong hai chữ ấy, cô chợt thấy cả người hơi nặng nề. Những gì phía trước sẽ phải đối mặt, cô tạm thời không muốn nghĩ đến nữa, cũng sẽ không nghĩ nếu thất bại thì sẽ thế nào, cùng lắm có lẽ là chết thôi.


Chết...


Lần này thất bại chắc là chết hẳn luôn!


Nhắc đến chuyện này, cô đột nhiên nhớ ra một vấn đề: Silver này... Cậu có biết ai cứu mình lên không?


Silver: Không biết.


Di Giai nhíu mày: Nhưng mình xuất hiện ở vi diện nhà cậu.


Silver: Ừ. Việc này rất kỳ lạ...


Di Giai: Cậu thật sự không biết?


Silver: Không biết.


Di Giai nhìn chằm chằm hai chữ này, gõ chữ mấy lần, lại xóa đi. Có rất nhiều chuyện muốn nói, nhưng mà lại không biết bắt đầu từ đâu, hơn nữa bây giờ cũng không phải lúc để tám chuyện.


Lúc này, một trang quảng cáo bỗng nhảy ra từ góc màn hình, Di Giai sửng sốt, việc bị quảng cáo đột nhiên nhảy ra làm phiền đã lâu rồi không được trải nhiệm, dù sao các phiên bản hệ thống tiếp theo đều đã được cài chương trình chặn quảng cáo. Cô nhìn qua, ấy vậy mà lại là quảng cáo của một bài báo.


[ Thứ tự tòa nhà được xếp lại...]


Nhìn tiêu đề, Di Giai khẽ giật mình ấn vào.