Bầu nhũ lớn vừa trắng vừa mềm bị lòng bàn tay trùm lên tràn ra từ khe hở ngón tay, vú to nặng trĩu một tay không thể cầm xuể, nàng nhìn thấy mà đỏ cả mắt, vật cứng giữa háng cương cứng tới cực hạn.
Nàng dùng sức bóp nhẹ vài cái, nhũ thịt múp míp trong tay biến hóa hình dạng, da thịt mẫn cảm yếu ớt đổi sắc.
"Hữm?"
Trong lòng bàn tay có chút kỳ quái, Thiệu Vanh mở tay ra,
Lại phát hiện lòng bàn tay có chút ẩm ướt, dính chút thủy dịch màu trắng ngà. "Đây là?"
Nhìn kỹ mới thấy lỗ nhỏ trên núm vú đang rỉ chất lỏng ra ngoài
Điều này làm cho Thiệu Vanh chợt nhớ tới lần trước làm tình với Kiều Linh. "Nước...... Là nói sữa sao?"
Ra là nàng bóp vú người ta chảy sữa.
Omega theo bản năng dùng cánh tay che trước ngực, Nghiêng gương mặt hồng, ấp úng trả lời: "Từ sau lần đó, liền như vậy."
"Có thể là do thuốc kia, sẽ...... Sẽ phân bố rất nhiều sữa." Kiều Linh không nói ra lời, cũng không phải lúc nào cũng chảy sữa.
Mà chỉ khi động tình, đầu vú giống như bị đả thông, bắt đầu phân bố chất lỏng.
Nàng không tính nói chuyện xấu hổ này cho Alpha nghe.
"Thì ra là thế."
Thiệu Vanh nâng một bầu vú lớn lên, nhẹ nhàng xoa bóp mát xa mặt bên, nhìn thấy kẽ đầu vú quả nhiên chảy sữa ra ngoài, nàng cúi người liếm một ngụm.
"Ưm a ~~"
Omega đột nhiên bị tập kích, toàn bộ lực chú ý đều tập trung ở bộ ngực,
Núm vú cực độ mẫn cảm bị lưỡi thô ráp liếm qua, nàng không khỏi dùng cánh tay kẹp chặt sườn ngực mềm giọng rên rỉ.
"Thanh thanh, thơm thơm"
Thiệu Vanh cười rung nhẹ lồng ngực, rung động đến Kiều Linh thẹn thùng phản kháng, "Tôi không cần cô nữa, tránh ra!"
Môi từ sườn ngực hướng lên trên, hôn lên cổ đối phương, một lần nữa hôn người nọ nhũn cả người không còn sức lực.
Ánh đèn trong phòng vẫn sáng trưng, vầng sáng vàng ấm nhu hoa rót xuống, dát lên làn da trắng trẻo của Omega một tầng ấm áp ôn hòa.
Thiệu Vanh tham luyến thưởng thức hết thảy,
Thân thể Kiều Linh luôn luôn hút mắt người, dù là lần trước hay là lúc này đây,
Vóc người thon cao, hai chân gầy gò nhưng không khẳng khiu, khung xương nhỏ, mỡ cân xứng chứ không dư thừa.
Đưa tay bóp vào vừa mịn màng bóng loáng lại giàu tính co dãn,
Huống chi eo thon ngực nở.
Là dáng người 'gãi đúng chỗ ngứa' nhất trong những nữ nhân mà Thiệu Vanh từng gặp qua.
Nàng tiếp tục hôn Kiều Linh, vươn ngón tay từ bầu ngực đi xuống,
Giống một cơn gió nhẹ nhàng phất qua tấc tấc da thịt, xẹt qua bụng nhỏ, vẽ vòng ở âm phụ.
"A ~~"
Bị bịt kín môi, Kiều Linh chỉ có thể từ trong cổ họng tràn ra tiếng rên rỉ ngọt ngào yêu kiều như vậy.
Ngón tay di động đến âm phụ bóng loáng, liền dừng động tác, họa vòng trên bờ mu mềm múp.
Lúc lòng bàn tay nhẹ nhàng ép xuống, thịt mềm no đủ thoáng lún xuống, có thể cảm nhận được xương cốt bên trong.
Nơi này không phải nơi nhiều dây thần kinh nhất của Omega, nhưng......
Lại có xúc giác vi diệu như gãi không đúng chỗ ngứa.
"Ha ~~ Ha a ~~ Vanh Vanh ~"
Kiều Linh không khống chế được vòng eo, hơi hẩy lên như là đón ý nói hùa.
"Ngứa quá~~"
Môi mỏng Thiệu Vanh hơi hơi nhấp, khóe miệng cong cong, trước đây nàng chỉ biết mù quáng vùi đầu làm, kinh nghiệm thiếu kỹ xảo cũng không,
Còn sợ dương vật mình quá thô to làm Omega đau đớn chịu không nổi, cho tới nay đều bị chi phối rất nhiều.
Nhưng dần dà,
Nàng như tự mình sờ ra bí quyết,
Trước đó cùng Mộ Nguyệt, nàng đã sờ ra vài chỗ sướng của Omega.
Ngón cái nghiền lên âm phụ, dời xuống gây càng nhiều lực hơn, cùng lúc đó, ngón trỏ mở rộng phạm vi, lựa chọn một bên đùi trong, đi xuống,
Ở vị trí giao nhau giữa đùi và bộ phận sinh dục qua lại vuốt ve.
Nữ nhân trong lòng ngực càng rên rỉ bất kham, môi đỏ căng mọng liên tiếp phun ra tiếng thở dốc rách nát đầy dục vọng.
"Ngứa ~~ Vanh Vanh ~Ngứa quá~"
"Sờ sờ nhanh lên, không được, ha a ~~"
Kiều Linh hơi mở hai mắt rưng rưng lệ quang, ngực phập phồng, nhũ thịt theo đó run rẩy đong đưa.
Omega thậm chí không nhẫn nại được, dưới tầm mắt Thiệu Vanh nhịn xuống cảm giác xấu hổ, muốn tự mình duỗi tay xuống sờ.
"Không được."
Thiệu Vanh nắm lấy tay nữ nhân, đặt sang một bên.
"Chờ một chút."
"Vanh Vanh, cô lại ăn hiếp tôi, huhuhu ~~"
Đôi mắt Kiều Linh rưng rưng ướt dầm dề,
Làm trái tim tập nhanh của Thiệu Vanh cũng tạm dừng trong chớp mắt, hơi chút hoảng loạn,
Giây tiếp theo nàng dời đi tầm mắt, một lần nữa khống chế tiết tấu thân thể của mình.
"Sờ sờ giúp tôi đi, Kiều Linh."
Thiệu Vanh dứt khoát cởi bỏ quần,
Làm nhục hành cương cứng nhảy ra, gắng gượng quơ quơ, đánh vào sườn eo Omega.
"Hưm!"
Kiều Linh bị hoảng sợ, "Nóng quá!"
Ngay sau đó, Omega thật cẩn thận dùng tay vuốt ve đầu nấm nhục hành, "Tôi, tôi không rành lắm."
"Hức a......"
Vừa sờ liền cảm nhận được rõ ràng nơi đó, da thịt non mềm bên ngoài cực đại quy đầu trướng hồng đến có chút phát tím, đập thình thịch trong tay Kiều Linh.
Đợi cho Kiều Linh nắm xong,
Thiệu Vanh nhìn về nơi riêng tư trắng nõn của Omega.
Môi âm hộ bên ngoài không lớn, âm đế lộ ra ngoài, đã vì tình dục mà sưng đỏ nhô lên,
Mà ngón tay mình chỉ cần hơi động là có thể chạm đến.
Nhưng nàng cũng không hành động,
Mà tách hai ngón tay ra, tránh đi thịt đế cao cao nhếch lên, thoáng tách hai mảnh thịt môi ra.
"póc ~"
Tiếng tách ra cực khẽ bị nhĩ lực cường đại của Thiệu Vanh bắt giữ đến, phảng phất như là dâm dịch dính nhớp đã kết dính thịt môi thật chặt, vô pháp chia lìa.
Thiệu Vanh nuốt xuống một ngụm nước bọt, khuôn mặt định lực mười phần cũng bắt đầu lộ ra chút mờ ảo nào đó,
Mã nhãn càng rỉ nước sốt ra ngoài, trùng hợp bị lòng bàn tay Kiều Linh cọ qua, bôi lên đầu nấm.
"Vanh Vanh......" Kiều Linh lúc này tựa như một nữ nhân cổ điển cấm dục bị người tùy ý xâm phạm, gương mặt đỏ bừng, "Xin cô, khó chịu...... Sờ sờ đi, làm ơn ~"
Sờ chỗ nào không cần nói cũng biết.
Thiệu Vanh vươn đầu lưỡi liếm liếm môi dưới khô khốc.
Nàng nhìn hột thịt tròn kia giống như một nụ hoa vô tình mọc lên từ mặt cỏ, bị gió thổi run rẩy chọc người chú ý,
Ngón tay ở huyệt tâm câu một lóng tay ngập nước nhờn, sau đó ấn mạnh lên âm đế.
"A a!!"
Omega bỗng nhiên run lên, thở rên ra tiếng.
Đồng thời, nhục hành nháy mắt bị bóp chặt, đó là lòng bàn tay Kiều Linh,
Động tác nắm chặt không những không làm Thiệu Vanh cảm thấy đau đớn, ngược lại còn có cảm giác bị bóp sướng.
"Ưm ha ~~"
Trong lòng nàng bắt đầu sinh ra một loại vội vàng,
Nhìn dáng vẻ Kiều Linh không chịu nổi, vội vàng muốn cùng đối phương hòa hợp nhất thể.
"Mạnh quá, huhu ~~ Chịu không nổi, chậm một chút được không, chỗ đó nhạy cảm lắm."
Hốc mắt Kiều Linh rơi xuống một giọt nước mắt, khó chịu dùng một cái tay khác bắt lấy tay Thiệu Vanh, nhỏ giọng năn nỉ.
"Được."
Thiệu Vanh đồng ý, buông tha hột thịt bị sờ đến ướt át phản quang, ngón tay thon dài ma sát ngoại sườn môi âm hộ, tiếp tục lay động cảm xúc của Omega.
"Ha a ~~ Ha ~~ Cô lại ăn hiếp tôi......"
Kiều Linh thật muốn khóc,
Hoàn toàn khác với cảm giác sướng kịch liệt lần trước......
Sóng triều trong thân thể dập dềnh từng cơn, đường đi ngứa ý dày đặc.
Nhưng Alpha trước mặt một chút ý tiến vào phần chính đều không có, như là dạo đầu tới nghiện, làm nàng trong ngoài đều vô cùng ngứa ngáy.
"Được, không ăn hiếp nữa."
Thiệu Vanh nhẹ giọng, "Vào việc luôn nhé." Ngón tay nhịp lên âm đế, cả người Omega chấn động, thở dồn dập làm ngực nhũ khẽ run.
Nàng bắt đầu nhịp nhịp lên thịt đế,
Một chút lại một chút,
Tốc độ càng lúc càng nhanh, khoảng cách càng ngày càng ngắn.
Hột thịt tròn nhỏ sưng đỏ, dưới đầu ngón tay Thiệu Vanh nhếch lên run rẩy.
"A ~~ A ~ Sướng, Sướng quá ~ Vanh Vanh ơi, a ha ~~ Chịu không nổi......"
"Không được ~ Vanh Vanh ~~ Không được ~"
Thiệu Vanh thay đổi thủ thế, véo thịt đế nhẹ nhàng giữa hai ngón tay mà hoạt động,
Dâm dịch ướt nhẹp da thịt tầng ngoài, bị lòng bàn tay thô ráp cọ qua, mang theo liên tiếp khoái cảm ngày càng mãnh liệt.
"A!!"
Kiều Linh hẩy eo khỏi mặt giường, bụng nhỏ căng chặt, một đôi mắt đẹp thon dài nhìn chằm chằm cằm Thiệu Vanh.
Vẻ mặt toát ra yếu ớt ỷ lại, giống một con thú nhỏ bị Alpha nắm trong tay.
"Ô a ~ Sắp......"
Thiệu Vanh lại thay đổi thủ thế,
Ngón trỏ cùng ngón áp út tách môi thịt ra, làm ngón giữa gõ lên âm đế.
Kích thích hột thịt mẫn cảm với mức độ lớn nhất, xoay tròn đánh vòng.
"A a a!!!!"
Omega yêu kiều rên rỉ một tiếng, bị nháy mắt chơi tới cao trào, tiếng thất thanh tràn ra khỏi cổ họng.
Eo mông không tự chủ mà co giật run rẩy, sau khi hẩy eo lên đỉnh lại vô lực hạ xuống mặt giường.
Một dòng dâm thủy nhỏ từ huyệt mắt phun ra bên ngoài, thịt môi mềm mại mẫn cảm nhanh chóng khép mở, bị chất lỏng nửa trong suốt sền sệt ướt đẫm.
"Sướng không? Hữm?"
Thiệu Vanh nhếch môi cười hỏi, kéo một nửa hồn phách đã bay đi của Kiều Linh trở về.
"Cô cố ý!"
Kiều Linh giận rồi, nàng thừa biết Thiệu Vanh là một A hư hỏng, lại trêu cợt nàng!
Cái lần cố ý moi tinh dịch cũng vậy, rõ ràng là không cần thiết!