Phản Xuyên Vào Showbiz, Ta Cầm Nhầm Kịch Bản ''Hay Ra Vẻ''

Chương 335



Vừa mới trông thấy diễn viên quần chúng khác tức giận bất bình, anh ta lập tực không nhịn được nói ra lời trong lòng. Ai biết người chân trước vừa mỉa mai Tang Tiếu, chân sau đã tàn nhẫn giẫm anh ta. Lòng của đàn bà, quả nhiên là kim dưới đáy biển.
Diễn viên quần chúng nữ thấy anh ta có khổ nói không lên lời thì trong lòng hừ lạnh. Cô ấy chướng mắt Tang Tiếu là bởi vì là người học dốt ghen ghét Tang Tiếu có trí nhớ tốt. Còn nữa, một cái trí nhớ tốt thôi mà có thể khiến người thích như vậy, đối với người học dốt mà nói cũng không tránh khỏi quá không công bằng!
Kết quả thì sao? Đàn ông quả nhiên không có một tên nào tốt, tâm tư bẩn thỉu muốn chết. Cả ngày nghĩ phụ nữ các cô dựa vào ngủ leo lên địa vị cao, hừ, chẳng qua anh ta không có tiền, bằng không thì chắc chắn anh ta có thể bay sang Thái làm phẫu thuật chuyển giới.
Tang Tiếu cẩn thận nhìn về phía diễn viên quần chúng nữ, bỗng chốc ồ lên một tiếng, vui vẻ kêu lên: "Tôi gặp qua cô rồi."
"Cô... từng gặp tôi?" Diễn viên quần chúng nữ nuốt một ngụm nước bọt, trong thoáng chốc lại chột dạ tới run giọng: "Cô nhìn thấy tôi ở đâu?"
Mi mắt A Tửu cong cong: ""Cô làm NPC ở Bàng phủ trong "Tốc độ cao lao về đích" đúng không?"
"À... Đúng." Diễn viên quần chúng nữ ấp úng đáp.
Bình thường cô ấy thường xuyên xuất hiện quanh các đoàn làm phim, có chương trình giải trí, có phim truyền hình, có phim điện ảnh. Dù sao chỉ cần có thể quét mặt cô ấy đều tham gia, nhưng mà cô ấy thật sự không nghĩ tới A Tửu có thể nhỡ kỹ một NPC nha hoàn không lộ mặt hai lần trong một chương trình mà cô ấy tham gia, rõ ràng trong Bàng phủ có nhiều NPC như vậy.
Chờ Tang Tiếu quay đầu diễn thử với Trâu Băng, diễn viên quần chúng nữ cũng vẫn luôn kinh ngạc nhìn bóng lưng của Tang Tiếu. Cô ấy vừa nghĩ tới lời ghen ghét mình vừa nói trước đó không lâu thì gương mặt xấu hổ tới đỏ bừng.
Mãi lúc sau cô ấy mới hít một hơi thật sâu, tiếp tục im lặng chờ ở chỗ cũ chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo, có đôi khi, trí nhớ tốt đúng là sẽ làm cho người ta thích.
Ánh nắng Ngoài cửa sổ chuyển từ màu vàng sang màu quýt, đám mây phía chân trời cũng nhuộm lên màu đỏ. Người đi trên đường bao lớn bao nhỏ, đi lại vội vàng lại vui mừng hớn hở.
Nếu giương mắt nhìn một lát là có thể phát hiện trên cửa sổ mỗi căn nhà đều phủ lên nút kết kiểu Trung Quốc màu đỏ, có nhà dán giấy cắt hoa, tăng thêm mấy phần ấm áp cho mùa đông rét lạnh.
Đạo diễn Đàm Mễ nhìn chăm chú vào hình ảnh trong ống kính, giây lát, cất giọng nói: "Cắt! Kết thúc công việc!"
Trong chốc lát toàn bộ hiện trường đóng phim đều ồn ào hẳn lên, trên mặt mọi người đều tràn đầy vui sướng: "Có thể về nhà đón Giao thừa rồi!"
"Đúng vậy đúng vậy, tôi nói với con gái tôi nó còn không tin, nói bình thường tôi quay phim từ trước tới nay chưa từng về nhà đón Tết, chờ lát nữa tôi về cho nó xem!"
"Này? Mọi người ai đi ra ga tàu không, chúng ta đón xe với nhau đi?"
Đàm Mễ tháy tất cả mọi người vui vẻ bận rộn, không nhịn được cười: "Giờ vui rồi chứ? Trước đó ai phàn nàn A Tửu học lời kịch quá nhanh? Nếu không phải Tang Tiếu cổ vũ mọi người thì mọi người có thể trở về đón Giao thừa à?"
Tang Tiếu nghe vậy thì há mồm định liền chuẩn bị tiếp tục ra vẻ một đợt, nhưng không đợi cô lên tiếng, những người xung quanh đều cười hì hì nói: "Đúng, chúng tôi không thể không có cô!" Tang Tiếu:...
Chỉ số ra vẻ đều bị mấy người cướp trả lời làm không có rồi QAQ.
Địa điểm quay của "Đọ sức trên không" tổng cộng có năm chỗ, phần thứ nhất bọn họ quay tại Bắc Kinh, lấy cảnh trong nhà và trường học. Ban đầu dự tính có thể quay mất hai tháng, dựa theo tình huống bình thường thì căn bản bọn họ không có thời gian nghỉ, đoàn làm phim có thể tổ chức mọi người cơm tất niên đã không tồi rồi.
Kết quả chẳng ai ngờ rằng dưới sự lôi kéo của A Tửu mà hơn nửa số diễn viên đều tự động học lời kịch trước, độ chuyên nghiệp tăng lên gấp đôi.
Tất cả mọi người tận tâm, tiến độ quay chụp tự nhiên cũng nhanh. Đàm Mễ làm đạo diễn, vung tay lên, vào xế chiều ngày Giao thừa cho mọi người nghỉ, để người có thể về nhà thì về nhà đoàn viên, không thể về nhà cũng có thể nghỉ ngơi đón Giao thừa. Sau đó, buổi sáng mùng Một đầu năm lại trở lại, tính toán đâu ra đấy cũng được nghỉ một ngày rưỡi đó.
Đàm Mễ thấy bầu không khí trong đoàn hoà thuận thì trong lòng cũng hài lòng, bà hô: "Tới tới tới, trước khi giải tán tới chỗ tôi nhận lì xì, mệnh giá khác nhau, nhìn xem ai trong mọi người may mắn nào."
"Cháu tới đây!" Lúc đầu Tang Tiếu ở bên kia, nghe thấy hai chữ lì xì thì vội vọt tới, vào lúc những người khác còn chưa kịp xoay người đã cười tươi rói đứng ở vị trí đầu tiên.
Những người khác:...
Vừa mới hình như bọn họ nhìn thấy một cái bóng mờ.
Tang Tiếu hoàn toàn không cảm thấy hành động của mình có vấn đề chỗ nào, ở trong thế giới cũ, vừa đến Giao thừa thì trong ngăn tủ của cô chẳng hiểu sao sẽ xuất hiện rất nhiều lì xì.
Không đợi cô vui mừng, cô đã bị chưởng môn sư phụ gọi đi, sau đó đứng canh bên cạnh chưởng môn như cọc gỗ, máy móc phát lì xì cho từng đồng môn đến bái khiến chưởng môn.
Mỗi lần phát đến cuối cùng cô đều không thừa nổi một cái cho bản thân, nếu không có lì xì do sư huynh tỷ cho thì chắc chắn cô sẽ trùm chăn khóc trộm!
Tang Tiếu đưa tay, con mắt mong ngóng phát sáng, giọng nói thanh thúy vui vẻ: "Giao thừa vui vẻ! Cảm ơn đạo diễn Đàm!!"
"Không nhìn ra đó, cháu thích lì xì vậy hả?" Đạo diễn Đàm mở cái túi to đựng gần trăm cái lì xì ra: "Tự chọn đi."
Vào lúc A Tửu chọn, bà cúi đầu nhỏ giọng nói: "Ngày mai đi chúc Tết nhà Hoa Lan Nhỏ, cháu cứ nói cô lì xì cho cháu, bà ấy chắc chắn sẽ lì xì cho cháu gấp mấy lần."
Tang Tiếu đã chọn lì xì xong, nghe vậy thì ánh mắt hơi xoắn xuýt: "Đạo diễn Đàm, nói đến cô giáo Lan thì cháu lại nghĩ tới một chuyện, mấy ngày trước cháu thấy hình nền di động của cô là con mèo màu hồng đó, lần trước ở nhà cô giáo Lan cháu thấy không phải cái này!"
Bởi vì giọng A Tửu cũng không to, cũng chỉ có ba hoặc năm người chung quanh nghe thấy được. Sau khi bọn họ nghe thấy thì đều nhìn về phía Đàm Mễ với vẻ mặt khó tin, khiến Đàm Mễ đột nhiên có loại ảo giác mình đang bị tất cả mọi người xung quanh nhìn chăm chú.
Không trách mọi người kinh ngạc, bình thường Đàm Mễ ăn mặc đặc biệt trung tính, tóc cũng ngắn, không ít người đều lúc Đàm Mễ tuổi còn trẻ chính là một cô nàng tomboy [1], bây giờ lại có người nói cho bọn họ, cô nàng tomboy có một trái tim công chúa. . Truyện Xuyên Không
[1] tomboy là một thuật ngữ chỉ cô gái hay bé gái có những đặc tính hoặc hành vi được coi là điển hình của một cậu bé, bao gồm việc cắt tóc ngắn, mặc quần áo theo phong cách của nam giới, có cử chỉ, hành vi giống với nam giới và thường tham gia vào trò chơi, hoạt động thể chất đặc trưng của nam giới.