Chờ thang máy khép lại, Tam Thủy nói: "Tang Tiếu, một cái quảng cáo thôi, em đừng buồn, đừng tức giận, như thầy Quý vậy, bao nhiêu quảng cáo xếp hàng luôn." Không biết có phải ảo giác không mà lúc Tam Thủy nói "Tang Tiếu". dường như có một ánh mắt rơi lên người chị, song nhanh chóng không thấy. "Sao mà em không buồn cho được ạ." Âm thanh Tang Tiếu mềm nhũn, cô ôm sự ai oán, hệt như nũng nịu: "Sáng sớm em đã bị Quất Tử đánh thức, trên đường đi lại kẹt xe nửa tiếng, ban nãy em còn đợi thêm nửa tiếng trong phòng họp, trước sau em lãng phí gần như hai tiếng để luyện hát đó! Em buồn muốn c.h.ế.t đây!" Huhuhu. Vốn là không đủ thời gian luyện hát, bây giờ còn bị rút lại, vừa nghĩ tới ngày mai thu âm, có thể sẽ bị sư huynh nói không có tiến bộ, Tang Tiếu nghĩ tới là muốn khóc QAQ. Tam Thủy, Miêu Miêu: "." Không giống cái buồn mà họ nghĩ lắm. "Phụt." Lúc bầu không khí trong thang máy rất kỳ lạ thì người vẫn luôn đứng phía sau bỗng không nhịn được mà cười ra tiếng, chị nhìn Tam Thủy và Miêu Miêu đều nhìn lại, chị ho nhẹ hai cái, giọng nói lười biếng và êm tai: "Xin lỗi, tôi cảm thấy nghệ sĩ nhà hai người khá đáng yêu." Nhất là lúc dùng giọng nói nũng nịu như tiểu sư muội nhà chị càng đáng yêu. Tịch Ngôn Vãn nghĩ tới tiểu sư muội, nụ cười trên mặt phai dần, lúc trước chị phải quay phim trên đảo ở nước ngoài nên vài ngày không vào game, kết quả hôm trước vừa online, còn chưa kịp thăm tiểu sư muội thì đã nhận được email của nhà phát hành game. Tiểu sư muội của những tông môn khác vẫn còn, song tiểu sư muội Tang Tiếu của tông môn bọn họ không thấy, thậm chí cũng chẳng khôi phục được số liệu! Lần này Tịch Ngôn Vãn xin nghỉ về nước là muốn tìm người quen đi hỏi công ty trò chơi kia, đến cuối cùng là cái bug gì mà không tài nào khôi phục số liệu. Miêu Miêu thấy Tịch Ngôn Vãn, không thể tin mở to hai mắt: "Chị Ngôn Vãn!" Làm một fan ưu tú, dù idol có đeo kính mát thì cô ấy cũng có thể nhận ra. Tịch Ngôn Vãn thấy mình bị nhận ra cũng không giấu giếm, ngón trỏ đẩy gọng kính ra, mỉm cười với Miêu Miêu cùng Tam Thủy đang đối mặt với mình: "Chào mọi người." Dứt lời, chị hơi hất cằm về phía cửa thang máy, lười biếng nhắc nhở: "Sắp tới lầu một." Chị Ngôn Vãn? Tang Tiếu đi ra thang máy, trong lòng còn đang nghĩ ngợi, là siêu cấp mỹ nữ rất giống Nhị sư tỷ sao? Tang Tiếu không tự chủ quay đầu lại, vừa khéo chạm mắt với Ngôn Tịch Vãn. Giống! Giống lắm luôn! Con ngươi Tang Tiếu sáng rỡ. Lúc vào thang máy Tang Tiếu luôn rũ đầu, Tịch Ngôn Vãn không thể thấy mặt Tang Tiếu, bây giờ bỗng dưng nhìn ngay chính diện, bàn tay chuẩn bị đeo lại kính của chị dừng giữa không trung. Hai năm qua Tịch Ngôn Vãn luôn phát triển ở nước ngoài, cũng không quen biết Tang Tiếu vừa debut một năm rưỡi, vì vậy nhìn thấy dáng vẻ và âm thanh của một người giống như đúc tiểu sư muội thì dường như thốt lên ba chữ mình luôn tâm tâm niệm niệm: "Tiểu sư muội?" Trong thoáng chốc bị Tịch Ngôn Vãn gọi là tiểu sư muội, suy đoán trong lòng Tang Tiếu cũng được khẳng định, cô vô cùng đồng ý người trước mắt là Nhị sư tỷ! "Sư tỷ!!!" Tang Tiếu vốn rất buồn, bây giờ đột nhiên nhìn thấy người trong lòng, cô lập tức nhào lên ôm, đồng thời để bày tỏ sự yêu thích của mình dành cho Nhị sư tỷ, cô nũng nịu nói: "Aaaaa muốn ngủ!!!" Thoáng chốc, toàn bộ đại sảnh đều yên lặng như tờ trong một giây. Tịch Ngôn Vãn:??? Ai dạy bậy tiểu sư muội nhà tôi?