Mạc Vân Quả lôi kéo Hiên Viên Tu, đi qua một nhà lại một nhà cửa hàng, lượn không biết bao nhiêu lần.
Cuối cùng, Mạc Vân Quả thấy được một cửa hàng nội y, Mạc Vân Quả quyết đoán lôi kéo Hiên Viên Tu đi vào.
Ngược lại với những người đàn ông đi cùng người yêu hoặc vợ tới đây đều xấu hổ, Hiên Viên Tu trước sau đều là dáng vẻ ung dung bình thản.
Ánh mắt hắn trước sau như một đều dừng ở trên người Mạc Vân Quả, chưa bao giờ rời đi.
Những nữ sinh khác thấy ánh mắt Hiên Viên Tu trước sau đều nhìn Mạc Vân Quả, đồng loại trừng mắt nhìn người đàn ông của mình.
【 hừ! Vừa vào đã nhìn chằm chằm cô gái khác, tức giận! [○?`Д??○]】
Đây là suy nghĩ của cô gái khác, đồng thời trong lòng cũng thật hâm mộ Mạc Vân Quả, có được người đàn ông đẹp trai anh tuấn cao lớn luôn sủng nịch nhìn chằm chằm cô như vậy, quả thực hạnh phúc đều phải nổ mạnh được không!
Đương nhiên, các cô cũng chỉ hâm mộ mà thôi, dù sao khuôn mặt Mạc Vân Quả cũg tinh xảo xinh đẹp.
Ở trong mắt các cô, Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu đứng chung một chỗ, quả thật quá xứng đôi khóc chít chít......
Mạc Vân Quả dường như cũng nhận ra tâm tư của bọn họ, nhấp môi nhìn thoáng qua Hiên Viên Tu, vừa vặn cùng Hiên Viên Tu đối diện.
Mạc Vân Quả khinh phiêu phiêu dời tầm mắt, vui rạo rực cầm một bộ nội y vào phòng thay đồ thử một lần.
Hiên Viên Tu vẫn luôn canh giữ ở cửa phòng thay đồ, hắn chính là không nghĩ muốn người khác nhìn thấy thân thể Thân Thân nhà mình.
Vài phút sau, từ phòng thay đồ truyền ra giọng nói của Mạc Vân Quả.
"Tu, anh có thể vào đây một chút không?"
Mạc Vân Quả cố tình đè thấp thanh âm, có vẻ mềm mềm mại mại, tựa như còn mang theo một tia làm nũng.
Hiên Viên Tu tâm thần vừa động, tại ý thức được bên trong Mạc Vân Quả đang thử nội y, hắn cảm giác được thân thể chậm rãi nóng lên.
Hầu kết lại không tự giác lăn lộn một phen, hắn thấp giọng "Ừ" một tiếng, tùy tay thiết hạ một cái kết giới, ngăn cách ngoại giới.
Hiên Viên Tu đi vào, phòng thay đồ cũng không lớn, vừa vặn đủ hai người.
Lúc này trên người Mạc Vân Quả chỉ mặc nội y, những bộ phận khác đều phơi bày trong không khí.
Hiên Viên Tu hô hấp lập tức hỗn loạn, thân thể lập tức có phản ứng.
Hắn nhấp nhấp môi, theo bản năng nắm chặt nắm tay.
"Này...... Đẹp sao?"
Mạc Vân Quả mặt có chút ửng đỏ, bên tai cũng hồng hồng, thậm chí làn da trắng nõn cũng ẩn ẩn hiện lên màu hồng phấn.
"Đẹp." Hiên Viên Tu nuốt nuốt nước miếng, thanh âm mất tiếng.
"Vậy là tốt rồi." Mạc Vân Quả giống như thở dài nhẹ nhõm một hơi, trên mặt cô lộ ra một nụ cười, "Vậy lấy bộ này."
"Được." Hiên Viên Tu thấp giọng đáp, hắn có chút không dám nhìn Mạc Vân Quả, nhưng lại khống chế không được bản thân muốn nhìn cô.
Mạc Vân Quả thấy vậy, trong mắt xẹt qua một tia quang, cô tùy tay cầm bộ quần áo bên cạnh, giống như vô tình hỏi: "Vậy anh cảm thấy bộ này đẹp sao?"
Hiên Viên Tu giương mắt nhìn lại, mặt xoát một chút liền đỏ.
Mạc Vân Quả lúc này cầm trong tay, rõ ràng là nội y tình thú!
"Đệp...... đẹp......"
Hiên Viên Tu nửa ngày cũng không có nói ra được một câu hoàn chỉnh, Mạc Vân Quả thấy vậy, buồn rầu nhíu mày.
"Ừm, em cảm thấy hơi lộ liễu, vẫn không mua thì hơn."
Hiên Viên Tu nghe câu này, có chút thất vọng nhỏ, bất quá hắn vẫn nói: "Được."
Chỉ cần em muốn, anh đều thỏa mãn em.
"Ừm, vậy mua bộ này đi." Mạc Vân Quả chỉ chỉ quần áo trên người mình.