Hiên Viên Tu lúc này nơi nào còn dám nhìn Mạc Vân Quả, hắn chỉ vội vàng gật đầu một cái, sau đó hoảng loạn nói một câu "Anh ra ngoài chờ em."
Mạc Vân Quả nhanh chóng mặc xong quần áo, sau đó ra ngoài thanh toán.
Trong lúc trả tiền, cô nhìn thoáng qua Hiên Viên Tu tai vẫn hồng hồng dường như chưa thoát được khỏi màn vừa rồi, sau đó nói khẽ với thu ngân viên: "Giúp tôi lấy luôn bộ kia."
Mạc Vân Quả dùng ngón tay chỉ bộ quần áo kia, không ngoài ý muốn là bộ tình thú kia.
"Vâng, xin cô chờ một lát." Thu ngân nhanh chóng hành động, Mạc Vân Quả cầm túi, sau đó đi tới bên người Hiên Viên T, cười hì hì nói một câu "Đi thôi."
Hiên Viên Tu cũng không hỏi cái gì, chỉ theo Mạc Vân Quả tiếp tục đi.
Sau đó hai người đi dạo thêm vài của hàng khác, vào một tiệm Nhật ăn cơm trưa, buổi chiều lại tiếp tục dạo.
Thẳng đến bốn giờ chiều, Mạc Vân Quả thấy thời gian không còn sớm, lúc này mới sửa soạn quần áo đã mua, sau đó tống vào không gian.
Sau đó lôi kéo Hiên Viên Tu, mua một đống thức ăn cho vào không gian, lúc này mới đi tới buổi biểu diễn.
Buổi biểu diễn người rất nhiều, dù sao đây là buổi diễn cuối cùng của ngôi sao ca nhạc này.
Sau lần biểu diễn này, hắn muốn rời khỏi giới nghệ sĩ, vui vẻ sinh sống.
Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu qua cổng soát vé, sau đó đi vào trong.
Bởi vì Hiên Viên Tu có công cụ gian lận, cho nên vị trí bọn họ ngồi là chỗ dành cho khách vip, tầm nhìn vô cùng tốt.
Lúc này đã là 5 giờ rưỡi, buổi biểu diễn 6 giờ đúng giờ bắt đầu, hiện tại đều ban tổ chức sáng bắt đầu sắp xếp.
Hiện trường có phần rối loạn, bởi vì lần biểu diễn này tổ chức vô cùng lớn, số khán giả cũng không nhỏ, đã đạt tới hai mươi vạn người.
Tuy rằng có nhân viên an ninh ở tổ chức, nhưng khi đối mặt với số lượng người như vậy, vẫn như cũ có phần hơi lộn xộn.
Hiên Viên Tu vẫn luôn đều gắt gao nắm tay Mạc Vân Quả, sợ cho cô đi lạc.
Tuy rằng biết cô sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng hắn luyến tiếc để cô đi lạc, cũng luyến tiếc cô tách ra khỏi mình.
Hai người sau khi đi vào, Mạc Vân Quả lấy từ trong không gian ra các loại đồ ăn vặt
Bởi vì hiện trường tương đối tối, cho nên cũng không có bao nhiêu người chú ý tới hai người.
Mạc Vân Quả ăn vui vẻ, Hiên Viên Tu nhìn Mạc Vân Quả ăn vui vẻ mà vui vẻ theo.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, cuối cùng cũng tới 6 giờ, buổi biểu diễn bắt đầu rồi!
Mạc Vân Quả chỉnh lại tư thế bản thân, thật giống như học sinh đang nghe giảng, ngồi vô cùng ngay ngắn.
Hiên Viên Tu thấy vậy, trong mắt xẹt qua một tia ý cười.
Tuy rằng đại đa số thời gian Thân Thân nhà mình đều thông minh, nhưng đôi khi cũng ngốc nghếch một cách đáng yêu.
Ừm...... Có cái từ hình dung như thế nào nhỉ?
"Xuẩn manh", Hiên Viên Tu không ngọn nguồn nghĩ tới cái từ này, như vậy vừa thấy, Thân Thân nhà mình đúng là đại biểu cho từ xuẩn manh.
Bầu không khí ở hiện trường ca nhạc vô cùng bùng cháy, không khí vốn cho chút se lạnh cũng nóng lên.
Nơi nơi đều là gậy huỳnh quang lập loè, sao trên bầu trời cũng phối hợp chớp động.
Tiêu điểm của buổi giễu diễn nằm ở người trên khán đài, mà tiêu điểm của Hiên Viên Tu, ở trên người Mạc Vân Quả, chưa bao giờ thay đổi qua.
Khi buổi biểu diễn tiến hành được một nữa, Mạc Vân Quả đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Hiên Viên Tu.
Hiên Viên Tu sửng sốt, đang muốn hỏi cái gì đó, chỉ thấy môi Mạc Vân Quả giật giật.
Thân thể Hiên Viên Tu bỗng nhiên chấn động, cả người đều sững sờ ở nơi đó.