Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 911



Edit:Linhlady

Hầu kết gợi cảm không tự giác lăn lộn lên xuống, đôi mắt Hiên Viên Tu dường như đen hơn một chút.

"Cười anh cái gì?" Hiên Viên Tu cầm tay nhỏ của Mạc Vân Quả, cảm xúc mềm mại khiến hắn càng thêm rung động.

"Ừmm......" Mạc Vân Quả hơi hơi ghé lại gần thân thể Hiên Viên Tu, nơi kia không tính cao ngất nhưng vẫn như cũ non mềm cứ như vậy dán lên ngực Hiên Viên Tu.

Hiên Viên Tu lúc này đã buông lỏng tay Mạc Vân Quả ra, ngược lại ôm eo Mạc Vân Quả.

Vòng eo thon thon chưa đầy một nắm tay ở trong vòng tay hắn dường như tỏa ra hơi nóng cực ấm, khiến thân thể hắn cũng nóng theo.

Hô hấp của Hiên Viên Tu dần dần hỗn loạn, hơi thở ái muội phun trên mặt Mạc Vân Quả, khiến ý cười trên mặt cô càng sâu.

Trước kia chưa từng mang theo tia giảo hoạt, hiện giờ lại lộ ra nột tia đùa dai trước mặt Hiên Viên Tu, làm phòng tuyến của hắn gần như hỏng mất.

"Quả Nhi......" Giọng Hiên Viên Tu trở nên lạc đi, hắn hơi hơi dùng sức, thân thể Mạc Vân Quả không khỏi dựa sát vào người hắn.

"Ừm?" Mạc Vân Quả mở to đôi mắt vô tội nhìn Hiên Viên Tu, dường như không rõ tình huống hiện tại như thế nào.

Đương nhiên, nếu xem nhẹ tay nhỏ của cô không ngừng lộn xộn trên người Hiên Viên Tu mà nói, ánh mắt vô tội kia vẫn có ý thuyết phục.

Hiên Viên Tu hít sâu mấy hơi, hắn hơi hơi cúi đầu, lập tức cắn vàng tai Mạc Vân Quả.

Hàm răng cọ xát vành tai mềm mại, vành tai Mạc Vân Quả lập tức trở nên hồng hồng.

Hiên Viên Tu không dám dùng quá sức, chỉ hơi hơi cọ xát, nhưng lực độ như vậy càng tăng vẻ ái muội, không khí xung quanh cũng lây một tầng ám muội.

Hắn vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng li3m vày tai Mạc Vân Quả bị cắn hồng hồng, hô hấp càng thêm hỗn loạn.

Mạc Vân Quả có thể cảm giác được

*** đỉnh ở bụng mình, trong mắt cô hiện ý cười khi thực hiện được ý đồ.

Cô hơi hơi nhón chân, vươn đôi tay ôm cổ hắn.

Đang lúc Hiên Viên Tu muốn cùng Mạc Vân Quả hôn sâu, một giọng nói đột ngột vang lên.

"Làm gì làm gì làm gì đây!" Rõ ràng là giọng một người phụ nữ trung niên cách đó không xa truyền tới, giọng nói kia không phải nhỏ bình thường.

Mạc Vân Quả giương mắt nhìn lại, vừa nhìn thấy là một phụ nữ trung niên mang theo một bé trai, phụ nữ trung niên kia có chút tang thương lấy tay che mắt bé trai, trên mặt có chút rõ ràng bất mãn, trong mắt cũng toàn là không tán đồng.

Tầm mắt tr4n trụi kia như đang trách cứ hai người Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu, vì sao dưới tình huống rõ như ban ngày lại làm ra hành động kia.

Hiên Viên Tu nghe được thanh âm này mặt tối sầm, vốn dĩ muốn cùng Thân Thân trãi nghiệm cảm giác sinh sống của nhân loại, cho nên lúc này mới không tạo kết giới, biết sớm như vậy, vừa rồi nên tạo kết giới!

Hiên Viên Tu nghiến răng, sắc bén ánh mắt nhìn về phía người phụ nữ trung niên kia.

Vương Mai chỉ cảm thấy thân thể run run, ánh mắt người đàn ông kia thật sự khủng b0.

Cô ta nắm tay bé trai, thấp giọng nói thầm nói: "Hừ! Trước mặt cong chúng thân mật như vậy, còn không cho người ta nói?"

Vương Mai cũng là kẻ nhát gan, cô ta lầm bầm nói nhỏ rồi kéo tay con trai mình đi.

Ở trong quá trình này, đôi tay che mắt con trai cô ta cũng không hạ xuống.

Sau khi Vương Mai mang theo con trai rời đi, nơi này chỉ còn lại Mạc Vân Quả cùng Hiên Viên Tu, nhưng hiển nhiên, không khí ái muội vừa rồi đã mất không còn chút gì.