- Không có, chỉ một mình Mạc Danh đến, dường như rất sốt ruột, có vẻ đã xảy ra chuyện gì.
Phong Bắc Trần phất tay, người đó chạy nhanh rời đi, chốc lát sau lĩnh Mạc Danh về.
Gặp mặt hành lễ xong không chờ Phong Bắc Trần hỏi chuyện Mạc Danh đã nôn nóng báo:
- Thánh Tôn! Miêu tặc đánh bất ngờ Linh Lung tông bắt Quân Di và tiểu nữ đi...
Mạc Danh vội vàng kể lại sự việc.
Phong Bắc Trần nghe xong chỉ hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Giây sau Phong Bắc Trần biến sắc mặt, dường như nghĩ tới điều gì, hỏi ngược lại:
- Không bắt người khác mà chỉ bắt Quân Di, Lan Lan?
Mạc Danh không hiểu ra sao, gật đầu nói:
- Vâng, chỉ bắt hai người, bỏ lại một câu rồi đi.
Mắt Phong Bắc Trần liên tục hấp háy, mặt đen thui, cảm giác bị Miêu Nghị bóp cổ. Phong Bắc Trần chắp tay sau lưng đi tới đi lui trong đình viện. Miêu Nghị nhằm vào quá rõ ràng, khiến Phong Bắc Trần không sợ không được.
Như Tần Tịch nói, Mạc Quân Lan đúng là do Phong Bắc Trần và Miêu Quân Di sinh ra. Đường đường là Đạo Thánh Phong Bắc Trần một trong lục thánh mà để nữ đồ đệ của mình sinh con, quan trọng nhất là sau khi đồ đệ đã gả cho người, nếu việc này truyền ra thì hậu quả càng thế nào.
Phong Bắc Trần nghi ngờ Miêu Nghị đã biết cái gì, nếu không thì xuống tay với ai chẳng được, tại sao phải là hai mẹ con Miêu Quân Di?
Tâm tình Phong Bắc Trần hoảng loạn, dừng bước chân, gã bỗng cảm thấy có lẽ mình suy nghĩ nhiều. Đồ đệ của mình Miêu Quân Di ở Vô Lượng Thiên Ngoại, Miêu Nghị muốn bắt người áp chế gã, không bắt Miêu Quân Di thì còn bắt ai nữa? Phong Bắc Trần và Thôi Vĩnh Trình cũng có quan hệ mờ ám, lần trước Miêu Nghị cũng bắt nàng, không thấy hắn tung tin gì ra. Nói cho cùng là Phong Bắc Trần sai sót, không kịp lúc báo cho Miêu Quân Di đề phòng.
Quan trọng nhất là chuyện giữa Phong Bắc Trần và Miêu Quân Di không có người thứ ba biết, gã sẽ không nói ra ngoài, chắc chắn nàng không ngốc như vậy, nếu chuyện nhơ nhớp bị lộ ra thì Miêu Quân Di không chịu nổi hậu quả.
Có ý nghĩ này Phong Bắc Trần lập tức hỏi:
- Mạc Danh, Miêu tặc muốn uy hiếp ta thì bắt Quân Di là đủ, tại sao bắt cả Lan Lan? Không lẽ khi đó hai mẫu thân và nữ nhi đang ở cùng nhau?
Tần Tịch nghe xong trong lòng tràn đầy trào phúng, nàng hiểu rõ nhất Phong Bắc Trần hỏi vậy vì đâu.
Mạc Danh tóc hoa râm vẻ mặt sốt ruột chắp tay nói:
- Thánh Tôn minh giám, lúc đó bọn họ đúng là ở cùng nhau. Xin Thánh Tôn tìm cách cứu hai mẫu thân, nữ nhi ra!
Phong Bắc Trần nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên vì họ tình cờ ở chung nên Miêu Nghị mới tiện tay. Hèn gì, Miêu tặc không thể nào biết chuyện đó được.
Nếu sau khi bắt cóc Miêu Quân Di rồi Miêu tặc cố ý bắt cả Mạc Quân Lan thì Phong Bắc Trần mới treo tim.
Phong Bắc Trần bình tĩnh nói:
- Đừng cấp, Quân Di là đệ tử của bản tôn, bản tôn sẽ không ngồi yên nhìn, nhất định nghĩ cách cứu ra.
Mạc Danh vái dài:
- Tạ ơn Thánh Tôn!
Tần Tịch nhìn cảnh đó thầm lắc đầu, lòng đột nhiên nghĩ đến ý tưởng vớ vẩn: Không biết Phong Bắc Trần có cảm tạ Dương Khánh không?
Ý nghĩ này nổi lên, mặt Tần Tịch nóng ran, phát hiện mình cũng chẳng phải thứ tốt lành gì.
Phong Bắc Trần phất tay cho Mạc Danh lui xuống, chắp tay sau lưng đi tới đi lui, hơi rầu. Nếu Miêu Nghị thật sự bắt mẫu thân, nữ nhi Miêu Quân Di để trao đổi thì gã có chấp nhận hay không? Nếu Phong Bắc Trần thấy chết không cứu có khi nào Miêu Quân Di giũ ra việc xấu của hai người? Nếu chịu trao đổi thì không thấy lấy thứ trên người Miêu Nghị được.
Phong Bắc Trần ngẫm lại thấy mình nghĩ nhiều, có hai cây gậy to trong tay thì sẽ xử được tiểu tặc đó, cứ đổi người về tay trước rồi tấn công cũng không muộn.
Nhưng khiến Phong Bắc Trần thấy lạ là Mạc Danh cũng đến, tại sao Miêu Nghị bắt hai mẫu thân nữ nhi mà chưa tới đổi người? Chẳng lẽ đang tìm cứu binh?
Phong Bắc Trần suy nghĩ một lúc, phất tay lôi con tin bên mình ra, Tần Vi Vi bị kéo ra.
Tần Vi Vi vẫn mặc chiến giáp, bộ giáp vàng tứ phẩm, đẳng cấp cao quá thì tu vi của nàng không khống chế được.
Tần Vi Vi mặc chiến giáp đặc biệt quyến rũ, Phong Bắc Trần nhìn đường cong ẩn sau chiến giáp, thầm nghĩ Tiểu mỹ nhân này là tiểu thiếp của Miêu Nghị, lại nhớ tới hắn mang lại nhục nhã cho gã. Phong Bắc Trần nhướng chân mày, nhưng nghiêng đầu liếc Tần Tịch đứng bên cạnh, lại liên tưởng đến mẫu thân nữ nhi Miêu Quân Di nằm trong tay Miêu Nghị nên gã kiềm chế tà niệm trong lòng.
Tần Vi Vi bị phong tu vi hơi hoảng, người trước mắt là Đạo Thánh Phong Bắc Trần, đấy là nhân vật trong truyền thuyết đối với nàng, không sợ mới kỳ.
Phong Bắc Trần bỗng chộp cổ tay nàng, Tần Vi Vi giật nảy mình, vùng vẫy mãi không ra liền phun nước miếng vào mặt gã.
Trò này sao làm nhục Phong Bắc Trần được, không biết nước miếng phun đi đâu nhưng gã thì phất tay một cái.
Bốp!
Dù có mũ giáp che mặt nhưng Tần Vi Vi bị tát lảo đảo, khóe miệng chảy máu.
Tần Tịch lạnh nhạt nói:
- Đánh nữ nhân thì có gì hay? Nam nhân các ngươi chỉ có chút bản lĩnh ăn hiếp nữ nhân là giỏi.
Phong Bắc Trần quay đầu nhìn Tần Tịch, cánh tay kiềm tay Tần Vi Vi giơ lên giật trữ vật thủ trạc trên cổ tay nàng xuống, sau đó vung tay ném nàng bị đánh choáng váng đầu óc té xuống đất.
Tần Tịch liếc qua, cố nén tâm tình xúc động, mặt ngoài cố gắng giữ sự bình tĩnh chứ không tiến lên dìu.
Phong Bắc Trần vốn chỉ định xem chơi trong trữ vật thủ trạc của Tần Vi Vi có cái gì, không xem không biết, nhìn rồi hết hồn. Thứ khác không lọt vào mắt Phong Bắc Trần, gã thấy trong trữ vật thủ trạc của Tần Vi Vi có mấy cái tinh linh, còn có một trữ vật giới chỉ riêng chứa mấy trăm vạn viên Tiên Nguyên đan.
Sao có thể như vậy? Phong Bắc Trần còn không thể lấy ra nhiều Tiên Nguyên đan như thế, số lượng nhiều con hơn cả dùng cả đời. Phong Bắc Trần dám bảo đảm lục thánh khác cũng không thể lấy ra nhiều Tiên Nguyên đan như vậy, không thì đã chẳng có thế cục trước mắt.
Phong Bắc Trần còn tưởng mình nhìn lầm, lấy một viên ra lặp lại xem kỹ, gã xác nhận đúng là Tiên Nguyên đan. Phong Bắc Trần đã hiểu tại sao tu vi của Miêu Nghị tiến bộ nhanh như vậy, một tiểu thiếp mà có nhiều Tiên Nguyên đan như thế thì trong tay hắn chứa số lượng khủng cỡ nào nữa.
Phong Bắc Trần giật mình, gã tới gần Tần Vi Vi bò dậy, giơ trữ vật giới chỉ trong tay lạnh lùng hỏi:
- Tiên Nguyên đan trong này lấy từ đâu ra?
Tần Vi Vi biết hỏng chuyện, nàng giơ tay từ từ tháo mũ giáp xuống, đột nhiên quay đầu đập vào bệ đá bên cạnh, nàng muốn đập đầu tự sát.
Phong Bắc Trần không cho Tần Vi Vi như ý, nàng bị phong pháp lực nên động tác chậm như con kiến trong mắt gã. Phong Bắc Trần xòe năm ngón tay, Tần Vi Vi liền bay tới, bị gã bóp cổ.
- Muốn chết?
Phong Bắc Trần nhe răng cười nói:
- Không nói sao? Ta có cách khiến ngươi muốn sống không được muốn chết không xong.