Phi Thiên

Chương 1799: Cao thủ cận chiến (Hạ)



Miêu Nghị mở pháp nhãn nhìn lại, quả nhiên thấy một nam nhân mặt vàng vọt áo xám từ xa đuổi theo hai người, không biết là bám đuôi hay đi chung đường?

Trong trời sao rất khó bám theo mà không bị phát hiện, vì địa vực rất trống trải, hầu như không có chỗ núp. Muốn tránh khỏi phạm vi pháp nhãn thì chắc chắn mất dấu người.

Muốn kiểm tra có phải theo đuổi hay không khá đơn giản, Miêu Nghị và Chung Ly Khoái liếc nhau, dần bay chếch đi, không thể đột nhiên rẽ hướng vì sẽ khiến người cảnh giác.

Quả nhiên nam nhân mặt vàng vọt áo xám bất giác cũng bay chếch theo. Nửa canh giờ sau, hai người từ từ bay về đường cũ, nam nhân mặt vàng vọt không hay biết mình đi chệch, vẫn theo sau hai người.

Miêu Nghị, Chung Ly Khoái liếc nhau, tiếp tục im lặng bay tới mục tới ban đầu.

Vài ngày sau, tinh môn thứ nhất xuất hiện. Miêu Nghị, Chung Ly Khoái lấy Ngân Thoa ra, giây lát biến mất trong tinh môn.

Vọt ra khỏi tinh môn, hai người nhanh chóng tránh ra. Chung Ly Khoái cầm khoát kiếm, Miêu Nghị thì khoác chiến giáp cầm thương, hai người cùng chờ.

Lát sau một bóng người lao ra từ hư không, Chung Ly Khoái hét to:

- Chém!

Khoát kiếm bay ra, nam nhân mặt vàng vọt đột nhiên xuất hiện phản ứng cũng nhanh, lật tay lại cầm bảo kiếm hổ phách trông giống hồng ngọc, một kiếm phong sát chém bay phi kiếm của Chung Ly Khoái. Nhưng tu vi nam nhân mặt vàng vọt hơi kém hơn Chung Ly Khoái, sau khi đánh bật phi kiếm thì gã cũng bị đẩy lùi về.

Trong lúc bay lùi nam nhân mặt vàng vọt vung kiếm chém mấy tia sáng lạnh sau lưng mình, động tác phiêu dật mạnh mẽ.

Trong tiếng rung đinh đang nam nhân mặt vàng vọt liên tục phong ba thương, gần như đưa lưng về phía hắn mà phá được ba thương hắn tấn công. Miêu Nghị không bằng tu vi của nam nhân mặt vàng vọt, bị chấn bay ra.

Miêu Nghị khen:

- Kiếm pháp giỏi!

Mắt Miêu Nghị lộ tia kinh diễm, lâu rồi hắn không gặp người nào võ kỹ ngang tầm mình.

Miêu Nghị hét to một tiếng:

- Đại hồ tử tránh ra, để ta đọ với hắn!

Nam nhân mặt vàng vọt một tay đặt sau lưng, một tay chĩa xéo kiếm xuống chân, liếc mắt hai người giáp công hai bên.

Chung Ly Khoái phất tay triệu hồi phi kiếm, hơi lùi lại. Chung Ly Khoái rất tin vào thương pháp tinh tế của Miêu Nghị, vì lúc trước từng thấy hắn đối chiến với Huyết Yêu, tu vi chênh lệch rất xa mà hắn còn đánh gục được Huyết Yêu, huống chi hắn đang mặc chiến giáp Hồng Tinh.

Nhìn Miêu Nghị giơ ngang thương, mắt nam nhân mặt vàng vọt hấp háy dường như cũng nổi hứng, rút kiếm chỉ hướng hắn.

Miêu Nghị giơ thương chỉ lại:

- Người tới là ai? Ngưu mỗ không giết hạng người vô danh!

Nam nhân mặt vàng vọt không trả lời, kiếm hơi nhếch lên khiêu khích.

Cái gì gọi là không giết hạng người vô danh? Thường người nói lời này toàn giết không cần hỏi.

Miêu Nghị lắc người đâm một thương, khí thế như hồng

Nam nhân mặt vàng vọt cũng lắc mình xông lên, không né tránh, lao thẳng vào thế công của Miêu Nghị, kiếm phong va chạm thương phong.

Tu vi của đối phương cao hơn Miêu Nghị, hắn cứng đối cứng không phải hành động thông minh. Nhưng kiếm của đối phương không dài bằng cây thương, va chạm chính diện hắn không chịu thiệt, Miêu Nghị né mạnh đánh yếu.

Khoảnh khắc kiếm phong va chạm thương phong nhau thì đầu thương ba mũi sắc bén hình dạng cây dù hơi trật sang bên.

Vèo!

Không có điểm cứng va chạm, kiếm phong trượt qua phần cánh dù ba mũi, Nghịch Lân thương phá phòng đâm hướng đối phương.

Không ngờ thanh kiếm trong tay đối phương cực kỳ nhanh nhẹn, kiếm phong vừa trượt qua cánh thương, chiêu thức chưa hết đà đã bật lên trên thu về chặn lại đầu thương đâm ngược, khống chế thương Miêu Nghị đâm tới chuyển lên trên, tay kia định chộp thân thương.

Răng rắc!

Ba mũi chĩa ngược bỗng đâm lên, kiếm phong chặn đầu thương bị trợt ra ngoài nữa.

Biến cố đột ngột khiến người không kịp trở tay, mắt nam nhân mặt vàng vọt lóe tia ngạc nhiên, gã không ngờ đầu Nghịch Lân thương còn có bí ẩn này. Bất đắc dĩ sức mạnh huơ kiếm hất lên quá mạnh, người và kiếm cùng bay lên trời, làm nam nhân mặt vàng vọt lảo đảo.

Thừa dịp đối phương tính sai luống cuống tay chân lộ rõ sơ hở, Miêu Nghị thuận thế ném đầu thương tới đập vào đầu nam nhân mặt vàng vọt.

Trong bối rối nam nhân mặt vàng vọt ngã ra sau, gã bỗng giơ chân đá để đẩy mình lùi về, một cước chống bên trên chặn lại cây thương đập xuống dưới, trông như thể gã có thêm một cái tay. Miêu Nghị ngây người, trong tu sĩ hiếm thấy ai có thân thể mềm dẻo như vậy, hắn cũng có thể đá ngược như vậy nhưng không nhẹ nhàng như người ta được.

Thừa dịp chậm lại một nhịp nam nhân mặt vàng vọt nhanh chóng xoay người liên tục đá vào thân thương, dựa vào tu vi cao hơn đá thương bay rời tay Miêu Nghị. Nam nhân mặt vàng vọt đạp một cái vào thân thương áp sát Miêu Nghị, vượt qua khoảng cách trường thương ngăn địch, bỗng có ánh sáng lạnh sắc bén bắn ra, người gã như linh vượn, công phòng đầy đủ, một kiếm quét qua cổ họng Miêu Nghị.

Tình thế gấp gáp hay không tạm gác một bên, tóm lại Miêu Nghị bị kinh diễm. Mợ ơi, hôm nay gặp phải cao thủ đánh gần thân thật sự, với tài năng này đụng phải tu vi đại khai đại hợp, hoặc quen thói cầm pháp bảo thì thật là khiến người tấm tắc khen, quá nhanh nhẹn.

Đây không phải truyền thuyết trong câu chuyện hiệp khách ở trần gian, có lẽ trong các chuyện kể hình dung càng khoa trương hơn nhưng thật ra phàm phu tục tử không cách nào luyện ra kỹ năng không trọng lực khoa trương đến vậy, xác thịt có cực hạn. Nhưng hôm nay đã cho Miêu Nghị mở rộng tầm mắt.

Với tu sĩ thì kiếm thường được dùng như phi kiếm, lúc then chốt phòng thân, hoặc như Phong Bắc Trần mở rộng kiếm thành vũ khí kéo dài thêm, không thì lúc đối chiến chịu thiệt nhiều. Cầm kiếm độ dài ngắn bình thường mà đối chiến với thương, trong tình huống tu vi không chiếm ưu thế lớn tuyệt đối còn dám chủ động xông lên va chạm, lần đầu tiên Miêu Nghị gặp được người như vậy, chứng minh người ta rất giỏi đánh xáp lá cà.

Chung Ly Khoái ở một bên xem cuộc chiến nhướng mày quát:

- Người tới là ai trong Hoàng Phủ gia Quần Anh hội?

Chung Ly Khoái đã nhìn ra manh mối gì.

Hoàng Phủ gia Quần Anh hội?

Trong đầu Miêu Nghị lóe qua ý tưởng, tình hình gấp gáp nên hắn không kịp suy nghĩ quá nhiều.

Đối phương một kiếm phong hầu, Miêu Nghị thừa dịp trường thương bị đối phương đá văng thuận thế mượn sức tăng tốc độ xoay người, thương xoay vòng đập vào eo đối phương.

Lúc Miêu Nghị xoay người né được ngay mặt nhưng không thể né sau lưng.

Đinh!

Một tiếng vang, miếng bảo vệ sau mũ giáp đỡ nhát kiếm suýt chấn lệch xương cổ của hắn. May mắn tu vi của đối phương không cao hơn hắn quá nhiều, quan trọng nhất là chiến giáp được Yêu Nhược Tiên luyện chế có lực phòng ngự rất tốt, có công năng giảm bớt sức mạnh.

Miêu Nghị đang đánh kiểu lưỡng bại câu thương, gáy chịu đỡ một nhát kiếm nhưng cũng quất mạnh thương về.

Hết cách rồi, trường thương có cái lợi dài nhưng cũng rắc rối từ nó, nếu bị đối phương áp sát thì đành sử dụng như cây gậy. Hôm nay Miêu Nghị được một bài học, một kinh nghiệm, sau này không thể cho người cầm đoản kiếm áp sát được.