Phi Thiên

Chương 2005: Máu nhuộm Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu (Hạ)



Lại nhìn Miêu Nghị ngồi trên đài cao, vẫn ôm mỹ nhân trong ngực tâm tình.

Rầm!

Hoàng Phủ Quân Nhu đập bàn dài định đứng dậy nhưng người lảo đảo suýt té, mặt trắng bệch thều thào:

- Có độc!

Hoàng Phủ Quân Nhu nhanh chóng móc một viên đan hoàn nhét vào trong miệng, thi pháp tự cứu.

Hiện trường hỗn loạn.

Chu Nhiên đứng bật dậy, tức giận quát:

- Có chuyện gì? Ai...!

Chu Nhiên lảo đảo, hai chân mềm nhũn, pháp lực mất kiểm soát. Hai tay Chu Nhiên nhanh chóng đỡ bàn dài trước mặt, đã nhận ra độc này không tầm thường.

Nhiều người đứng lên rồi nhũn chân ngồi bệch xuống. Có nhiều người nhận ra xảy ra chuyện, muốn chạy nhưng không trốn được.

Bốn người đứng sau lưng Miêu Nghị là nhóm Thiên La của Thiên Hành cung, bốn người thấy cảnh này thì giật nảy mình, nhìn Miêu Nghị ra vẻ không có chuyện gì xảy ra. Bốn người định hành động thoáng chốc nhìn nhau, không biết có chuyện gì.

Biểu tình Mộ Dung Tinh Hoa kinh hoàng che ngực nhìn quanh, thấy Phục Thanh, Ưng Vô Địch, Từ Đường Nhiên móc tinh linh ra lắc. Miêu Nghị ngồi trên cao vẫn đùa giỡn mỹ nhân trong ngực, nàng kinh ngạc nhìn đột biến bên dưới. Miêu Nghị bóp mặt nàng xoay lại.

Óc Mộ Dung Tinh Hoa lóe tia sáng, nàng hiểu ra, đại khái đoán được chuyện gì.

- Ngươi...!

Chu Nhiên chỉ vào Miêu Nghị ngồi bên trên, thở hổn hển tức giận chất vấn:

- Ngưu Hữu Đức, là ngươi giở trò quỷ?

Miêu Nghị nghiêng đầu nhìn xuống:

- Hả?

Mỹ nhân trong ngực hắn có phản ứng trúng độc, Miêu Nghị không chút thương tiếc vung tay ném nàng xuống đất.

Miêu Nghị lạnh lùng nhìn bên dưới, chậm rãi nói:

- Các ngươi có biết tội?

Bảo Liên đứng một bên giật mình, nàng nhìn xuống dưới lại nghiêng đầu ngó Miêu Nghị.

- Biết ngay gian tặc này không có lòng tốt!

Điền Phong Hạo Điền chưởng quầy rít gào:

- Lúc này không ra tay còn đợi bao giờ!

Choang!

Chu Nhiên chộp ngọc bôi đập nát xuống đất:

- Giao thuốc giải ra!

Rầm!

Dưới thân Miêu Nghị rung lên, ghế ngồi bay vụn gỗ tứ tán, nền đất nứt ra. một người lao ra, tốc độ nhanh đến Miêu Nghị không kịp phản ứng, người đó chộp cổ hắn muốn bắt sống đòi thuốc giải.

Phục Thanh, Ưng Vô Địch, Từ Đường Nhiên ngồi bên dưới ngạc nhiên, không ngờ đám người thương hội mai phục sát thủ.

Vèo!

Thiên La rút đao, đao quang vụt qua, mưa máu tung tóe. Người mới lao ra không kịp hét thảm đã bị Thiên La một nhát đao chém thành hai khúc.

Mông Tự Cao, Kinh An, Chung Ly Khoái nhanh chóng rút đao lắc người bày trận tam giác bao vây Miêu Nghị vào giữa bảo vệ. Mấy người vốn không dùng đao nhưng vì che giấu thân phận nên đành cầm vũ khí này.

Miêu Nghị còn sững sờ nhìn cái ghế, mới rồi thấy xác chết bị xẻ đôi bay ra hai bên, hắn không ngờ bài bố liên hoàn vẫn không xóa bỏ được nghi ngờ trong nhóm người thương hội, cao thủ mai phục ngay dưới chân hắn tùy thời đưa hắn vào chỗ chết. May có Dương Khánh nhắc nhở từ trước, may mắn Miêu Nghị đã làm chuẩn bị từ sớm.

Răng rắc!

Cửa sổ lầu các trên đỉnh bay vụn, sáu tu sĩ Thải Liên nhanh như tia chớp lao ra.

Rào rào! Rào rào!

Ba tu sĩ Thải Liên chui ra từ mặt nước lao hướng Miêu Nghị.

Thiên La cố ý giấu tu vi nên không dùng sát chiêu lợi hại gì, chờ mấy sát thủ tới gần thì ra tay nhanh như tia chớp xoay người chém liên tục, đao cương phun ra nuốt vào như thực chất, thu phóng tự nhiên. Một nhát đao một người, đơn giản như xắt rau, Thiên La liên tục chém gục bảy người.

Hai sát thủ khác thấy tình thế không đúng liền quay đầu bỏ chạy.

Miêu Nghị thúc giục hét:

- Không thể để người sống!

Tay phải Thiên La vung đao, đao như sấm sét bắn ra chém một người thành hai khúc, tiếng hét thảm vang vọng. Thiên La nhanh như bóng ma lao ra đuổi theo một người, giơ chưởng cách không vỗ người đó ngửa đầu phun ngụm máu.

Thiên La lắc người đuổi theo bóng người rơi xuống, năm móng vuốt như móc sắt kiềm sọ não người đó, siết chặt tháo cái đầu xuống, rồi bay về đáp xuống cạnh Miêu Nghị, ném cái đầu xuống chân hắn.

Ba người Phục Thanh ngây ngẩn. Đây là cao thủ gì mà tiện tay đồ tu sĩ Thải Liên như gà đất chó nhà?

Miêu Nghị quát to:

- Các ngươi còn chờ cái gì?

Ba người lập tức tỉnh hồn, Phục Thanh, Ưng Vô Địch giơ kiếm lao vào đám người gục ngã dưới đất, tay giơ chém kiếm xuống, nhanh chóng chặt từng cái đầu, máu nhuộm Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu.

Từ Đường Nhiên móc các viên thuốc màu trắng ra nhanh chóng nhét vào miệng Mộ Dung Tinh Hoa, Hoàng Phủ Quân Nhu, Chu Nhiên, Ô Hàn Sơn, Ngọc Hư Chân Nhân. Sau đó Từ Đường Nhiên nhanh chóng gặt các cái đầu như Phục Thanh, Ưng Vô Địch đã làm.

- Tiểu nhân!

- Gian tặc!

- Ngưu Hữu Đức, ngươi dám!

- Đại thống lĩnh tha mạng!

Đám người hoặc ngã hoặc nằm yếu ớt hét lên, nhưng đao vẫn không nương nhẹ. Lúc trước thầm châm chọc, coi rẻ giờ dưới đao phong đã hóa thành nỗi kinh khủng. Điền Phong Hạo Điền chưởng quầy nằm sấp trên bàn sợ hãi run cầm cập, nhìn Từ Đường Nhiên nhe răng cười đến gần. Từ Đường Nhiên giơ đao chém xuống, Điền Phong Hạo hoa mắt, thoáng chốc không còn tri giác.

Cùng lúc đó, đám yêu vương Liệt Hoàn đột nhiên xuất hiện trước cổng bốn thành, đưa pháp chỉ ra:

- Phụng pháp chỉ của đại thống lĩnh lập tức đóng kín cửa thành, không ai được ra vào, người trái lệnh thì chém!

Bốn cổng thành ầm ầm nhanh chóng đóng kín, hành khách định ra vào bị bắt quay ra, bọn họ không hiểu ra sao, không biết có chuyện gì.

Hầu như khi trong lầu các độc phát thì các đội tuần tra cố ý vô tình quanh quẩn gần Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu bỗng bay lên trời, lao nhanh vào Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu, tản ra khống chế các con đường xung quanh lâu phòng ngừa có người chuồn đi mà không biết. Có hai đội dẫn người xông vào cửa, nơi khác cũng không vào được, có đại trận phòng hộ.

- Các vị thượng quan! Hôm nay tạm không tiếp khách...

Mấy người tới vẫn hùng hổ lao vào, thủ vệ vội vàng sửa miệng:

- Đại thống lĩnh đang ở bên trong, sợ các vị đụng chạm... a!

Người dẫn đầu xông lên đột nhiên rút đao chém hai người giữ cửa, bàn tay to giật mặt nạ che trên mặt xuống, là Bạch Cốt Đại Vương. Gã phất tay dẫn người lao nhanh vào, một đội người lập tức canh gác cửa, hai cái xác nằm dưới đất bị kéo sang góc giấu đi. Hai đội người khác chạy vào, sau đó cửa bị đóng kín.