Phi Thiên

Chương 2006: Bó tay chịu trói



Phi Hồng đầu bài mới của Quan Nhã các đang run cầm cập ôm đầu ngồi giữa đại sảnh, thấy máu chảy thấm tới gần hai chân cũng không dám nhúc nhích.

Các cái đầu chưởng quầy cửa hàng trong khu bắc thành bay tới trước bàn dài của Mộ Dung Tinh Hoa, rất nhanh chất thành đống, ba người Phục Thanh nhân tiện hỗ trợ.

Mộ Dung Tinh Hoa uổng thuốc giải ngã gục trên bàn, nàng đang dần lấy lại sức, trơ mắt nhìn các cái đầu chất đống trước mặt. Mộ Dung Tinh Hoa dần lấy lại sự kiểm soát cơ thể, nàng vịn bàn từ từ ngồi dậy, chậm rãi ngoái đầu nhìn Miêu Nghị ngồi trên ngôi cao.

Mắt Mộ Dung Tinh Hoa chất chứa phức tạp khó nói rõ, hiển nhiên mấy vị đồng liêu đã uổng thuốc giải từ trước, nhưng bọn họ giấu nàng, đang đề phòng nàng.

Miêu Nghị lạnh lùng nhìn Mộ Dung Tinh Hoa từ từ ngồi dậy.

Hoàng Phủ Quân Nhu, Chu Nhiên, Ô Hàn Sơn, Ngọc Hư Chân Nhân dần lấy lại sức, nhưng bốn người đã bị khổn tiên thằng trói, pháp lực bị kiềm chế.

Nhìn hiện trường máu chảy thành sông, nhìn người quen thuộc mới rồi còn nâng ly vui cười giờ lần lượt bị chém đầu mà Chu Nhiên, Ô Hàn Sơn rét run, bọn họ nhìn Miêu Nghị như đang xem ác quỷ, không nói nên lời, không dám buông lời hăm dọa nữa. Người ta đã dám làm như vậy thì sợ gì giết bọn họ? Giờ mà rục rịch thì kết cục ngay trước mắt.

Biểu tình Ngọc Hư Chân Nhân trầm trọng. Bảo Liên thấy Miêu Nghị không bị gì, nàng tim đập nhanh hơi yên lòng thở phào, khó tin nhìn hắn.

Hoàng Phủ Quân Nhu nhìn quanh bọn họ, tức giận run bần bật, ngoái đầu trừng mắt Miêu Nghị, đôi mắt rực lửa. Hoàng Phủ Quân Nhu phát hiện mình bị Miêu Nghị lợi dụng, giúp hắn lấy lại sĩ diện là giả, giúp hắn gài bẫy lấy mạng đám người này mới là thật!

Hoàng Phủ Quân Nhu khàn giọng tức giận quát:

- Ngưu Hữu Đức, ngươi có giỏi thì giết luôn cả ta!

Miêu Nghị không để ý tới Hoàng Phủ Quân Nhu, hắn nhìn Mộ Dung Tinh Hoa chằm chằm, thản nhiên nói:

- Có người mai phục sát thủ muốn đẩy bản đại thống lĩnh vào chỗ chết, đã bị ta nhìn thấu, nàng nghĩ sao?

Phục Thanh, Ưng Vô Địch, Từ Đường Nhiên đã xong việc chạy trở về, cùng quay đầu nhìn Mộ Dung Tinh Hoa.

Mộ Dung Tinh Hoa im lặng một lúc, chắp tay thưa:

- Ty chức xin nghe theo điều khiển!

Miêu Nghị đưa mắt ra hiệu, Phục Thanh nhanh chóng chỉ một đống đầu người, kêu Mộ Dung Tinh Hoa trở về tập hợp người cứ một đầu người một cửa hàng, đóng cửa tiệm đó, tập nã đồng đảng liên quan trong cửa hàng.

Mộ Dung Tinh Hoa nghe xong gật đầu, nhìn hướng Miêu Nghị:

- Đại thống lĩnh, sau khi xong việc ty chức muốn nói chuyện đàng hoàng với đại thống lĩnh.

Miêu Nghị nói:

- Miễn làm tốt công việc thì ta sẽ kêu Từ Đường Nhiên tự mình xuống bếp chiêu dãi.

Mộ Dung Tinh Hoa không nói gì thêm, thi pháp quét đống đầu người cùng Phục Thanh, Ưng Vô Địch, Từ Đường Nhiên rời đi.

Mùi máu tràn ngập bầu trời, đám múa hát trong lầu các sợ hãi nín thở, run cầm cập. Bọn họ không biết tiếp theo vận mệnh của mình ra sao. Chưởng quầy có bối cảnh thâm sâu, bình thường cao cao tại thượng còn bị giết ra nông nỗi này thì mạng sống của bọn họ càng không đáng giá tiền.

Từ ma ma, Tuyết Linh Lung sợ hãi ôm chặt nhau, mặt trắng bệch. Bọn họ chỉ là con hát bán nghề, không ngờ biểu diễn trong yến hội lại gặp phải chuyện như vậy, đụng ngay Ngưu đại thống lĩnh đại khai sát giới.

Bốn người Thiên La cầm đao hộ vệ nhìn nhau, không ngờ tham gia vào loại chuyện này. Nghe nói Miêu Nghị từng một lần huyết tẩy Thiên Nhai, nhưng bọn họ không ngờ mình có dịp tự tham gia một lần. Mấy người thầm ghét, không ngờ hắn dùng thủ đoạn hạ độc tồi tệ.

- Ngưu Hữu Đức, tên khốn nạn!

Hoàng Phủ Quân Nhu bị lợi dụng triệt để đã tức điên, tuy bị trói nhưng nàng một bước một dấu chân đạp vũng máu đến gần:

- Ngươi có giỏi thì giết ta đi!

Miêu Nghị chắp tay sau lưng đi xuống bậc thang, hai người vừa giáp mặt hắn đột nhiên ra tay, không biết hắn lấy đùi gà đâu ra đâm vào miệng Hoàng Phủ Quân Nhu. Nàng tức điên, miệng bị chặn phát ra những tiếng ú ớ. Hoàng Phủ Quân Nhu đụng đầu vào Miêu Nghị.

Miêu Nghị chặt bàn tay xuống cổ Hoàng Phủ Quân Nhu làm mắt nàng trắng dã té xỉu cạnh bậc thang.

Mấy chục người từ bên ngoài bay vào, dẫn đội là Bạch Cốt Yêu Vương.

Bạch Cốt Yêu Vương nhìn tình hình bên ngoài, dẫn mấy người hầu đạp vũng máu bước nhanh đến, chắp tay chào:

- Đại thống lĩnh!

Miêu Nghị hỏi:

- Thế nào?

Bạch Cốt Yêu Vương cung tay nói:

- Đã thẩm tra đối chiếu tiểu nhị trong Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu, không lọt một ai, đã chặn lại người trốn từ bên này, toàn bộ bó tay chịu trói, không gặp chống cự.

Miêu Nghị ngước nhìn trên đỉnh lầu các. Bạch Cốt Yêu Vương nhìn lên theo, lập tức hiểu ngay, gã vung tay, mười mấy người xông lên.

Chốc lát sau mười mấy tên nhạc công, con hát bị đuổi xuống hết, Từ ma ma, Tuyết Linh Lung cũng trong số đó. Toàn bộ tập trung ôm đầu ngồi xổm trong vũng máu giữa đại sảnh, không một người dám lên tiếng, đều phập phồng lo sợ.

Miêu Nghị ra hiệu, Bảo Liên dẫn mười mấy người nhanh chóng sưu tầm thứ trên xác chưởng quầy các cửa hàng lớn.

Trong phủ thống lĩnh khu tây thành, người tập hợp khẩn cấp, Cung Vũ Phỉ đuổi theo bên cạnh Từ Đường Nhiên hỏi dồn:

- Có biết hậu quả làm như vậy không? Tại sao đại thống lĩnh làm như thế?

Từ Đường Nhiên đã khoác nhất tiết thượng tướng giáp tím bỗng xoay người, lạnh lùng nói trước mặt đám người tập hợp bên dưới:

- Một đám thương nhân mưu đồ quấy rối, bày tiệc mà mai phục sát thủ hòng ám sát đại thống lĩnh. May mắn đại thống lĩnh hồng phúc tề thiên, đại thống lĩnh tức giận khép vào tội phản tặc, hạ chỉ thanh trừ dư nghiệt phản tặc. Nếu người Thiên Nhai có ai kháng chỉ không nghe sẽ xử theo tội đồng mưu. Cung Vũ Phỉ, có phải ngươi định kháng chỉ?

Năm, sáu thiên tướng nhanh chóng vây quanh nhìn Cung Vũ Phỉ, Lý Hoàn Đường lom lom, đao thương suýt dí vào hai người.

Cung Vũ Phỉ ngạc nhiên ngoái đầu nhìn Lý Hoàn Đường, thấy gã lắc đầu.

Cung Vũ Phỉ quay đầu lại, nén giận nói:

- Không dám!

Từ Đường Nhiên nương uy thế của đại thống lĩnh chỉ vào mặt hai người hét lên:

- Hai ngươi đi theo ta!

Từ Đường Nhiên xoay người phất tay:

- Xuất phát!

Mộc Tượng chạy vội vào hậu viện Vân Dung quán, bẩm báo với Vân Tri Thu ngồi trong đình thấp thoáng trong núi giả:

- Phu nhân! Cửa Xuân Hoa Thu Nguyệt lâu đột nhiên bị người Thiên Đình phong, ta thấy tận mắt hai người trông cửa bị người Thiên Đình chém bay!