Phi Thiên

Chương 2040: Manh mối bốn tinh môn (Thượng)



Nội tâm Chiến Như Ý thầm khen, có thủ trưởng như thế không trách thuộc hạ lại như vậy..

Nàng xuất thân thế gia quyền quý cho nên quy củ sâm nghiêm, thế gia trọng tôn ti lễ nghi, bình thường làm gì mặt một đám nữ nhân thanh lâu vào trong mắt, càng không cần nói hành động của Miêu Nghị là không có tôn ti gì đáng nói. Hắn xuất thân phố phường cho nên không có nhiều hảo cảm với các loại lễ nghi, lúc trên phố ở quê nhà hắn còn có thể mắng các nàng là đồ ‘Bán da thịt". bởi vì quan niệm đạo đức cho phép cho nên hôm nay là ngày mừng thủ hạ của mình. Nếu Từ Đường Nhiên mời khách nhân đến, hơn nữa xuất thân của Tuyết Linh Lung là do mình tác hợp, nếu không nể tình là không được, càng không có nhiều ý niệm như nàng suy nghĩ.

Hoàng Phủ Quân Nhu âm thầm cắn môi với phong phạm của đại thống lĩnh, trong lòng thầm mắng đồ ngốc!

Miêu Nghị nâng chén cho nên mọi người cũng nâng chén lên. Đám nữ tử thanh lâu bắt đầu khóc “Anh anh” nức nở, cảm giác được người ta xem trọng thật tốt, ở thanh lâu các nàng chính là đồ chơi bị khinh bạc, không nghĩ tới sẽ có một ngày này.

Tuyết Linh Lung buông chén rượu nhìn đám quan to hiển quý nơi đây, thật không nghĩ tới có ngày mình trở thành nữ chủ nhân trong tràng diện như vậy, nàng có cảm giác như đang nằm mơ, hốc mắt ẩm ướt. Từ Đường Nhiên chú ý cảm xúc của nàng, ở dưới án vỗ mu bàn tay của nàng, khẽ lắc đầu, ý bảo thượng quan ở đây không nên thất thố...

Thân phận của Miêu Nghị không thể ở lại nơi này quá lâu cho nên mọi người không thể không tiễn hắn rời đi, bởi vì sự có mặt của hắn mang lại áp lực rất lớn cho người chung quanh.

Chiến Như Ý cũng thức thời như thế, Hoàng Phủ Quân Nhu cũng rời đi.

Thuận đường Miêu Nghị cũng mời Chiến đại thống lĩnh đến Thủ Thành Cung uống trà, hắn muốn tận tình địa chủ, mặc kệ có thù hận gì hay không, đến địa bàn của mình cũng nên thể hiện một chút.

Cô nam quả nữ không tiện, Chiến Như Ý gọi bằng hữu Hoàng Phủ Quân Nhu cùng đi theo.

Lại tiến vào Thủ Thành Cung, đứng ở nơi hai người chia tay lần trước, ánh mắt Miêu Nghị và Hoàng Phủ Quân Nhu nhìn nhau.

Chiến Như Ý nhận được đưa tin, nàng cầm tinh linh lảng tránh sang một bên sân, còn lại hai vị ‘Oan gia’ ở đây, hai người khó đối mặt với nhau.

Miêu Nghị bưng trà nghiêng đầu nhìn sang đình viện bên ngoài.

Âm thầm cắn răng một lúc lâu, Hoàng Phủ Quân Nhu nhìn sang Bảo Liên, cuối cùng không nhịn được nên truyền âm:

- Cũng không biết là vương bát đản nào lặng lẽ từ miệng Hạ Hầu Long Thành hỏi thăm tình trạng của lão nương, giả vờ cái gì mà giả vờ.

Vừa nghe lời này, sắc mặt Miêu Nghị xấu hổ, hắn cảm thấy mất mặt, tại sao Hạ Hầu Long Thành vương bát đản lại nói chuyện này với nữ nhân chứ?

Hắn nghĩ không ra nam nhân nói nhảm cũng báo cáo lại cho nữ nhân biết, Hạ Hầu Long Thành còn có lời gì không thể nói với nữ nhân này, về sau làm sao dám bàn chuyện với con gấu đen kia nữa?

Tóm lại nội tâm Miêu Nghị còn có một câu, tại sao con gấu chó kia không đi chết đi?

- Nghe ngóng là sợ ngươi tiết lộ quan hệ kiêng kị giữa ta và ngươi, sợ ảnh hưởng chuyện tốt giữa ngươi và Hạ Hầu Long Thành.

Miêu Nghị cho ra lý do gượng ép

Hoàng Phủ Quân Nhu mỉa mai, hỏi lại:

- Ta giả vờ không khỏe để Hạ Hầu Long Thành nhìn, chắc hẳn người nào đó tận mắt nhìn thấy ta không sao liền ngạc nhiên lắm đấy?

Kỳ thật ngay từ đầu nàng tiều tụy chân chính, về sau trong lúc vô tình nghe được Hạ Hầu Long Thành nói Miêu Nghị đang nghe ngóng tin tức của nàng, người lập tức khôi phục tinh thần, sau đó là giả vờ thật.

- Ngươi nghĩ thế nào cũng được!

Miêu Nghị dứt khoát không nói.

Chiến Như Ý đi qua, tùy tiện ở một lúc liềni, hai người lại không có giao tình gì, ngược lại còn có cừu oán, ở một lúc là xem như cho mặt mũi lắm rồi.

Sau khi hai nàng rời đi, Miêu Nghị trốn vào trong giếng, nơi này vốn phủ kín nhưng vì Cao Quan đến nên hắn bảo Bì Quân Tử tiếp tục đào.

Trước kia nhận được linh tinh của Vân Tri Thu đưa tin, đồ vật hắn mang từ Luyện Ngục chi địa trở về đã tìm được chút manh mối, trở ngại hôn sự của Từ Đường Nhiên cho nên nán lại tới bây giờ.

Hai người ngồi trong động thiên phúc địa, Vân Tri Thu tiếp nước trà Thiên Nhi đưa tới đặt trước mặt Miêu Nghị, nàng sầu lo hỏi thăm:

- Nghe nói Chiến Như Ý đến, nàng có ý gì?

Miêu Nghị nói:

- Còn có ý gì, ăn thiệt thòi lớn trên tay của ta, muốn vãn hồi mặt mũi mà thôi, ta cũng không sợ nàng mạnh bạo, chỉ sợ nàng mờ ám mà thôi.

Vân Tri Thu nhíu mày:

- Thiên Nguyên Hầu là bộ hạ cũ của Doanh Thiên Vương, Bích Nguyệt phu nhân muốn không giúp nàng cũng khó.

Miêu Nghị nói:

- Bên địa ngục ta đã cho người khống chế Bích Nguyệt phu nhân. Xem ra phải nghĩ biện pháp hạ công phu lên người Bích Nguyệt.

- Ách!

Vân Tri Thu im lặng, Thiên Nhi, Tuyết Nhi bên cạnh cũng nhìn nhau. Trước kia không nghe Miêu Nghị nhắc tới, hiện tại mới nhớ Miêu Nghị hôm nay làm một trong những thủ lĩnh của phản tặc.

- Không nói việc này, sẽ có biện pháp!

Miêu Nghị cười nói với ba người:

- Đồ vật đã có đột phá chứ?

Vân Tri Thu trầm ngâm nói:

- Đại Ma Vô Song Quyết chữ thiên đang ở Cực Lạc Giới.

Miêu Nghị kinh ngạc:

- Cực Lạc Giới hang ổ của Phật chủ sao?

Vân Tri Thu gật đầu:

- Có thể ra vào thông đạo nơi đó đều là đệ tử có gốc gác phật môn, người ngoài muốn đi vào không dễ dàng.

Miêu Nghị trầm mặc trong chốc lát, nói:

- Bạch chủ bố cục một khâu tiếp một khâu, còn có thể liên lụy đến phản tặc trong địa ngục, thật không biết đằng sau còn dính dáng tới chuyện gì. Ta có thể cảm giác được, càng về phía sau càng nguy hiểm, bằng tu vi của ta hiện tại hoàn toàn không đủ nhìn, căn bản không khống chế được, ba còn đần độn không hiểu rõ về phản tặc địa ngục. Thu tỷ nhi, cho dù có biện pháp tiến vào Cực Lạc Giới, ta cũng ý định tạm hoãn đi lấy, muốn tăng tu vi lên nói sau.

Vân Tri Thu cười khổ nói:

- Sớm nên như vậy, trước kia khuyên ngươi nhưng ngươi không nghe.

Miêu Nghị lắc đầu:

- Lúc đó ở hang ổ phản tặc không tiện, chỗ đó một tên lính canh cổng cũng có thực lực chém giết ta, ta không có khả năng phát lực, bất đắc dĩ mới giả làm cháu trai nhiều năm như thế, làm sao không hấp thu giáo huấn chứ?

- Nếu ngươi muốn hiển quỷ thì phải chứng tỏ mình, tạm không nói chuyện này.

Vân Tri Thu lật tay cầm khối cầu kim loại màu đỏ mang tư địa ngục ra ngoài, nói:

- Chúng ta phí rất nhiều công sức tìm kiếm bốn tinh môn. Trước mắt chỉ xác nhận một cái tinh môn, còn có một một cái đã có được vị trí hoài nghi, hai cái khác không biết tung tích. Hiện tại ta hoài nghi chúng không nằm trong tinh đồ.