- Ngươi đã đoán đúng rồi! Năm đó, một trong những nguyên nhân quan trọng nhất mà Thiên Đình ra tay với Hoang Cổ chính là những tài vật của những tu sĩ kia đã tích lũy vô số năm, khi Thiên Đình mới bắt đầu thành lập, có nhu cầu cấp bách cần số lượng tài vật khổng lồ để ổn định, xây dựng hệ thống. Sau khi ra tay với Hoang Cổ, Thiên Đình quét sạch hết toàn bộ tài vật từ hai tộc Long Phượng, nhưng đó chỉ là một phần mà thôi, bởi vì tác dụng của đám tài vật đó không lớn đối với hai tộc bọn ta, nên bọn ta không ra sức thu thập chúng, vẫn còn vài nơi có tài vật tán lạc, đến lúc tà linh xuất hiện, tất nhiên bọn chúng sẽ thu gom sử dụng, chúng biết rõ Thiên Đình sẽ tiêu diệt toàn bộ, ngươi nghĩ rằng bọn ta sẽ để lượng tài vật này tiếp tục rơi vào tay Thiên Đình à?
Trong nháy mắt Miêu Nghị đã thông suốt tất cả mọi việc:
- Thì ra các người đang cố gắng nhường cho tà linh sao?
Liệt diễm long đầu:
- Có thể nói như thế, nhưng đó là chuyện không còn cách nào khác, hai tộc Long Phượng đều bị giam giữ tại Thiên Đình. Thiên Đình đã làm suy yếu rất nhiều thực lực của Long Huyệt và Phượng Sào, bọn ta cũng không còn đủ điều kiện để đối phó với đám tà linh trong Hoang Cổ, đành phải để đám cao thủ tài linh kia ra tay với tà linh khác, dùng phương thức đen ăn đen thu thập tài vật bên trong Hoang Cổ, thời điểm Thiên Đình tiêu diệt tà linh, bởi vì bọn ta không muốn chúng rơi vào tay Thiên Đình nên đã về đường cho hươu chạy, mở một mắt lưới cho bọn chúng.
Miêu Nghị gật đầu nhẹ:
- Còn pháp bảo thì sao? Chẳng lẽ những tài vận bọn tà linh lấy được không có pháp bảo?
Liệt diễm long đầu:
- Đương nhiên là có pháp bảo rồi, với thực lực hiện tại của Long Huyệt và Phượng Sào đã thành bộ dạng này, nếu để đám thế lực tà linh kia sở hữu quá nhiều pháp bảo, ngươi cho rằng chúng ta còn chống đỡ nổi sự thèm thuồng của bọn chúng với tà nguyên sao? Một trong những điều kiện buông tha cho đám tà linh chính là toàn bộ pháp bảo chúng vơ vét được phải giao ra hết, nếu chúng muốn vào tà nguyên, vậy phải dùng một cách khác, tuyệt đối không dùng pháp bảo trao đổi, bọn ta đã uy hiếp chúng, nếu không làm theo, bọn ta sẽ lập tức truyền tin cho Thiên Đình đến tiêu diệt chúng sạch sẽ. Vì thế chúng không thể không làm theo.
Đôi mắt Miêu Nghị sáng lên hỏi:
- Nói cách khác, những pháp bảo đó đều năm trong tay các ngươi à?
Liệt diễm long đầu lập tức trả lời:
- Không hề! Bọn ta khiến chúng không được sử dụng pháp bảo, vậy thì chúng cũng muốn chúng ta không được sử dụng pháp bảo, nếu không bọn chúng làm sao có cơ hội tiến vào tà nguyên được, chúng sẽ không ngu như ngươi nghĩ đâu, giao bảo vật cho chúng ta chính là tự tìm phiền phức cho chúng, đây cũng là điều kiện để chúng đồng ý giao kèo giữa bọn ta và chúng. Phía ngoài hồ dung nham chính là nơi chôn vùi pháp bảo, những pháp bảo chú thu gom được đều ném vào trong hồ dung nham tiêu hủy trước mặt mọi người.
Miêu Nghị tức khắc bóp cổ tay thở dài:
- Thực sự quá đáng tiếc.
Liệt diễm long đầu:
- Không có gì đáng tiếc hết, nếu thực lực không mạnh thì cho dù có pháp bảo đi nữa cũng chẳng thể quấy đảo được trời, nó chỉ là thứ dùng để phụ trở, chẳng ngăn được đại quân Thiên Đình quần công, không thể quyết định được thiên hạ này thuộc về ai. Đương nhiên, mặc dù chẳng có bảo vật gì hết, nhưng bên dưới hồ dung nham thì số lượng tài liệu luyện chế bảo vật không ít niệm tình ngươi hoàn toàn việc Phượng Sào giao phó, sau này nếu ngươi cần, có thể tới lấy, xem như là đền đáp cho ngươi!
Ánh mắt Miêu Nghị tức khắc sáng rực lấp lánh, đúng! Một bảo vật thường tiêu hao khá nhiều tinh phấn, hơn hẳn một món vũ khí hay chiến giáp, có thể tưởng tượng được những thứ lắng đọng trong hồ dung nham tốt thế nào. Trong lòng Miêu Nghị lập tức nóng lên, nói ngay:
- Nếu như tiền bối đã hào phóng đến thế, vậy nếu vãn bối từ chối là bất kính rồi.
Liệt diễm long đầu:
- Đừng vui mừng quá sớm, chừng nào ngươi nghĩ ra cách đưa những vật này ra ngoài đi rồi tính tiếp.
- …
Miêu Nghị chính thức bó tay, không sai, sau khi ra khỏi Hoang Cổ Tử Địa sẽ có thủ vệ kiểm tra cẩn thận, nếu không thể qua được cửa đó thì chẳng thể mang được cái gì ra ngoài hết, nếu để Thiên Đình phát hiện, cho dùng không có tội cũng trở thành có tội, kẻ vô tri không có tội, người mang bảo vật trong người mới đáng tội!
Vì thế, hắn bắt đầu đau đầu, chẳng những là vì những vật liệu lắng đọng dưới hồ dung nham, mà còn vì tài vật cực lớn trên người đám Ngọc Sát, đó đều là những phiền phức cần xử lý, làm sao để có thể mang chúng ra hết đây.
Nghĩ tới nghĩ lui, hoàn hoàn chẳng có biện pháp nào thích hợp, bên ngoài kia chính là địa bàn của Thiên Mão Tinh Quân, cửa ra vào Hoang Cổ cũng do đội quân của Thiên Mão Tinh Quân trông coi, xem ra chỉ có thể nghĩ cách tác động đến Thiên Mão Tinh Quân mới được.
Đợi khi hắn ngẩng đầu lên, phát hiện liệt diễm long đầu đã biến mất, chỉ còn lại hình ảnh hỏa long đang bay lượn.
Bên trong địa cung, Miêu Nghị dẫn hắn Thán đi, nhác thấy không có ai hết mới đá Hắc Thán, mắng:
- Ngươi không biết chính cái miệng bi ôi của ngươi dễ dàng gây thêm chuyện à? Bảo ngươi đừng mở miệng nói nữa, ngươi không hiểu sao?
Hắc Thán:
- Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không so đo với hắn đầu, đợi đến khi ta đánh thắng được hắn, nhất định sẽ phát nát cái ổ của hắn, để cho hắn nổi nóng chơi.
Tâm trả thù mạnh như thế, vậy mà nói không thèm so đo nữa? Miêu Nghị cảnh cáo Hắc Thán lần nữa:
- Nếu ngươi hứng thú với đám tà nguyên này và muốn ở lại đây, vậy thì đóng thật chặt cái miệng của ngươi đi.
Ngó thấy tám luồng tà nguyên, ánh mắt Hắc Thán sáng lên lấp lánh, quẳng luôn cảm giác tức giận ra sau đầu không thèm để ý nữa, ngậm miệng lại, chạy thật nhanh đến thạch tháp, vẻ mặt hưởng thụ nằm trên lỗ hổng phun ra tà nguyên.
Miêu Nghị vội vàng đi vào trong từng giếng sâu chứa tà khí để điều tra, dò xét tất cả tám cửa tà nguyên hết một lần, không phát hiện được cái gì. sau đó phát hiện ra tà nguyên chỉ có bốn cửa mà thôi, từ bốn cửa đó phân chia thành tám lỗ hổng.
Sau khi bò lên, nhìn địa cung trống rồng, hắn không biết tám bộ xương kia có thê khôi phục được nguyên dạng hay không.
Tất nhiên hắn không cần đám tà khí này, bỏ Hắc Thán lại, đi ra ngoài tìm nơi thuận lợi hấp thu nguyên tố hỏa để tu luyện. Phải biết rằng không phải nơi nào cũng có thể chứa cực nhiều nguyên tố dương hỏa như tại Bất Diệt Thiên Cốc này, hắn không dễ dàng bỏ qua cơ hội này được.