Phi Thiên

Chương 2703: Đột nhiên căng thẳng (3)



Không biết tinh lực của Dương Khánh hiện giờ đã từ bên phía Luyện Ngục tạm thời chuyển đến Quỷ Thị, chuyển đến trên người Miêu Nghị, hắn cũng không có biện pháp. Hắn quá lo lắng bên phía Miêu Nghị rồi. Một khi người này xảy ra chuyện, bên đây hao phí tinh lực lớn hơn nữa đều vô ích mà thôi.

Phong cách làm việc của Miêu Nghị thường hay khiến cho hắn như muốn phát điên. Hắn thật sự không có biện pháp ảnh hưởng Miêu Nghị bởi vì người này thường không theo lẽ thường. Bất quá lần này Miêu Nghị thỉnh giáo đến trên đầu hắn xong, một chút yêu cầu của hắn chính là muốn nắm giữ tình huống bên phía Quỷ Thị. Hắn muốn Miêu Nghị lúc nào cũng báo cho hắn biết trạng huống phát sinh bên Quỷ Thị, thật sự là ván này quả không thua nổi.

Miêu Nghị ngoài miệng đáp ứng hắn.

Dương Triệu Thanh phụ trách nhân mã của tổng trấn phủ thu thập tình huống của Quỷ Thị chuyển báo Dương Khánh. Vậy mà người này vẫn chưa yên tâm, hắn muốn Diêm Tu thường theo Miêu Nghị cũng phải chuyển báo bên này biết một số trạng huống mà Miêu Nghị bình thường quan sát không được. May mà hai người đều có phương thức liên lạc cùng Thanh Cúc, nên Thanh Cúc lúc nào cũng có liên hệ cùng Dương Triệu Thanh, Diêm Tu.

Như vậy còn chưa đủ, Miêu Nghị xác nhận không nên làm xong như vậy, hắn lập tức tìm người chạm trán của Lục đạo, muốn tất cả con đường tin tức mà Lục đạo nắm giữ bên Quỷ Thị đó, hết thảy tình huống của Quỷ Thị đều phải kịp thời báo lên. Hắn lần này thẳng thắn thông báo tình cảnh trước mắt của Miêu Nghị với cao tầng của Lục đạo, báo cho biết rõ hết. Một khi Miêu Nghị xảy ra chuyện, mọi người đều mù mắt luôn, tài nguyên tiếp sau đó đừng suy nghĩ thu vào nữa. Mọi người chờ phía dưới nhiều người như vậy sau khi tiêu hao hết tài nguyên sẽ xảy ra chuyện.

Bị Dương Khánh đùa bỡn như vậy, làm Lục đạo cũng khẩn trương lên.

Nhưng mà Dương Khánh theo đó lại trấn an, muốn Lục đạo giữ vững Quỷ Thị như thường, không được đả thảo kinh xà. Trên thực tế mục đích của hắn cũng sợ Lục đạo đám lão gia này bằng mặt không bằng lòng báo lên trễ nãi tình huống của Quỷ Thị mà thôi. Hắn giờ này cần nắm giữ lượng lớn các loại tình huống của Quỷ Thị.

Vì thế, Dương Khánh đã điều động một nhóm cao tầng từ Lục đạo tập trung vào bên này lúc nào cũng tiếp thu tập hợp các đường tin tức có quan hệ Quỷ Thị. Bằng độ hữu hiệu nhanh nhất tổ chức lên một mạng lưới tin tức khổng lồ quay chung quanh phục vụ một mình Miêu Nghị.

Ngay vừa mới rồi, Dương Khánh lại nhận được tin tức của Miêu Nghị. Người này báo cho biết cặn kẽ trải qua chuyện chạm mặt Tào Mãn.

Tào Mãn đưa ra ám hiệu nhắc nhở một cách khó hiểu thật ra là một ý tứ của hắn nói với Miêu Nghị. Nhưng chính một câu nhắc nhở như vậy đưa tới cảnh giác cao độ của Dương Khánh làm cho thần kinh hắn đột nhiên căng thẳng lên.

Sau khi Dương Khánh đứng bên vách núi suy nghĩ hồi lâu, hắn lại móc ra tinh linh liên hệ cùng Miêu Nghị đột ngột hỏi thăm:

- Đại nhân, ngài ở Quỷ Thị có tiếp xúc qua với người của Lục đạo hay không?

Miêu Nghị không biết hắn hỏi điều này làm gì: Quỷ Thị là địa bàn của Tín Nghĩa các ta sao dám ở chỗ này tiếp xúc người của Lục đạo.

Dương Khánh ngẫm lại cũng phải, có thể hắn trước sau như một cẩn thận một chút, gặp loại chuyện như vậy nên hỏi nhiều cho ổn thỏa: đại nhân thật đích xác nhận ở Quỷ Thị chưa từng tiếp xúc qua người của Lục đạo sao?

Miêu Nghị:

- Không có

Sau đó hắn lại nghĩ đến điều gì đó, bổ sung một câu:

- Sau khi làm Quỷ Thị tổng trấn thì không có. Lúc trước, khi Thiên Đình bày ra bẫy rập ở Quỷ Thị, ta gặp phải một chút phiền toái, mượn nhờ người của Vô Lượng Đạo thoát thân, nếu như cái này cũng xem như tiếp xúc.

Dương Khánh lập tức hỏi tới:

- Đại nhân có thể báo cho biết cặn kẽ tình huống hay không?

Đối với chuyện này Miêu Nghị trái lại không làm bất kỳ giấu diếm nào. Hắn nói những chuyện đã trải qua mà mình có thể nhớ lại cho Dương Khánh biết.

- Đại nhân xin chờ một chút.

Dương Khánh sau khi nghe xong, liền nói ra câu này. Hắn không nói hai lời, hất áo choàng một cái, sải bước đi tới chỗ của Kim Mạn.

Kim Mạn đang trong lúc tu nhiên bị hắn làm phiền rồi. Hai người vừa gặp mặt ở phòng khách, Dương Khánh chắp tay bái kiến:

- Thánh chủ.

Kim Mạn hiếu kỳ hỏi:

- Đại chấp sự đã trễ thế này có chuyện gì sao?

- Nghe Thánh vương nói, năm đó khi Thiên Đình bày ra bẫy rập ở Quỷ Thị, Thánh vương gặp chút phiền toái, Vô Lượng Đạo đã từng phái người tiếp ứng qua.

Dương Khánh nói tóm tắt, giải nghĩa chuyện muốn hỏi.

Lời ít mà ý nhiều, Kim Mạn không để ý tới do nghe không hiểu, hơi suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu nói:

- Đúng là có sự việc như vậy. Thánh Vương tự mình liên lạc với ta là ta tự mình an bài người bên Quỷ Thị đi đón đại nhân, có vấn đề gì không?

Dương Khánh hỏi tiếp:

- Ta muốn biết tình huống cụ thể khi tiếp ứng, có thể tra ra được không?

Kim Mạn chần chờ nói:

- Chuyện cụ thể trải qua bên dưới thì ta không rõ ràng rồi, chỉ sợ phải hỏi một chút.

Dương Khánh không nhiều lời, liền hô một chữ:

- Tra!

Tra xét sao? Kim Mạn nhíu mi mắt đầy vẻ nghi ngờ nhìn hắn. Bên phía Quỷ Thị, chẳng lẽ có quan hệ với Miêu Nghị?

Không nói tiếng nào, Dương Khánh vuốt cằm gật đầu, chờ đợi, nhìn, ý kia là bây giờ, ngay lập tức!

Kim Mạn thoáng một cái ý thức được rồi, hẳn là bên Miêu Nghị có chuyện gì rồi, nếu không giọng nói chuyện của vị này sẽ không cứng như thế.

Trải qua sự hiểu biết trong khoảng thời gian này, Kim Mạn cũng cảm nhận được chỗ phi phàm của người này, không phải là người làm loạn, nàng bèn móc ra tinh linh liên hệ.

Sau một trận, Kim Mạn thu tinh linh báo cho biết:

- Lúc trước Thánh Vương vì thuận lợi thoát thân, vận dụng hết nhân thủ của Vô Lượng Đạo ở Quỷ Thị “Thanh Sơn lâu phối hợp.

Nàng thuật lại đại khái tình huống.

Dương Khánh hỏi tiếp:

- Hỏi thêm một chút, bảo bên đó nghĩ cẩn thận lại một chút, sau khi sự việc xảy ra, bên Thanh Sơn lâu đó có gì dị thường không?