Trên bầu trời vĩnh viền đều là mây đen dầy đặc, vẻ hắc ám âm trầm không ngừng bị điểm sáng. Điện quang không bao giờ ngừng nghỉ, vĩnh viễn lập lòe không ngừng trong mây đen cuồn cuộn. Không ngừng có một đạo tia sấm sét oanh tạc trên núi rừng đất đai không bờ bến, hoặc như pháo liên châu, hoặc liên tục xếp hàng ngay ngắn, hoặc như Giao Long tung hoành, chấn động thiên địa, kinh sợ quỷ thần.
Lôi Đình giới có uy lực kinh khủng, tương đối mà nói lại an toàn nhất. Sinh vật của Minh giới ở một giới này cũng không dám xông loạn, dường như chặn ngang cắt đứt 18 tầng của U Tuyền. Không nói là toàn bộ chặn được, ít nhất không cho cái thứ kinh khủng ở chỗ sâu của U tuyền đi ra ngoài bốc đồng. Trong chỗ u minh có tác dụng cân bằng U Tuyền.
Giữa hai núi, từng cái xích sắt dày đặc như mạng nhện, phía dưới là doanh trướng của Khấu gia. Sấm sét đánh vào trên xích sắt, điện quang lập tức bị dẫn đường đi, không ảnh hưởng chút nào tới lều trại phía dưới, người phía dưới hiển nhiên đến có chuẩn bị.
Trướng mành hai bên được kéo ra, Khấu Văn Bạch đứng chắp tay, nhìn phía ngoài điện quang lập lòe không ngừng. Hắn nghe tiếng kinh lôi ầm ầm không ngừng, quang ảnh lập lòe chiếu rọi trên mặt hắn, làm cho sắc mặt của hắn sáng tối u ám.
Có một số việc hắn không rõ, thí dụ như tại sao phải trốn ở chỗ này bất động. Hắn không phải là lần đầu tiên tới U Tuyền săn thú, lần này rất không bình thường.
Hắn từ từ nghiêng đầu nhìn về phía Khấu Hổ ở một bên. Gia thần của Khấu gia, vốn là họ gì hắn không biết, chỉ biết là được lão gia tử ban cho họ Khấu. Ông ta lúc này đang cầm Tinh linh không biết liên hệ với chỗ nào nữa.
Đợi cho Khấu Hổ dừng liên hệ xong, Khấu Văn Bạch đi tới, cau mày hỏi:
- Hổ thúc, thật sự không thể nói cho ta biết nguyên nhân sao?
Khấu Hổ vuốt râu trầm ngâm, thứ bị giấu diếm cũng phải cần nhìn người. Nếu như những tử đệ khác của Khấu gia hỏi ông ta, không nói chính là không nói. Nhưng Khấu Tranh rõ ràng đã có chỗ đứng vừng vàng ở Khấu gia. Khấu Thiên vương đã có ý cho Khấu Tranh bắt được quyền lực không nhỏ, không có gì bất ngờ xảy ra. Vị trí người thừa kế của gia chủ không thể không thuộc về Khấu Tranh.
- Đại thiếu gia, không nói cho cậu là không muốn tăng thêm phiền giận cho cậu. Nếu như cậu không phải muốn biết như thế, có thể liên hệ đại gia hỏi một chút.
Khấu Hổ nhả ra rồi.
Khấu Văn Bạch thấy ông ta đồng ý cho mình đích thân dùng Tinh linh liên hệ với bên ngoài, lúc này chắp tay nói lời cảm ơn, móc ra Tinh linh liên hệ cha mình.
Nếu đã hỏi tới rồi, Khấu Tranh cũng không giấu diếm hắn, chỉ bảo hắn không được tiết lộ ra ngoài, không được nói cho bất kỳ kẻ nào, bao gồm mẫu
thân mình.
Khấu Văn Bạch được biết chân tướng xong, mặc dù hắn đã có thói quen với một ít xấu xa của đại gia tộc, nhưng hắn vẫn còn có chút kinh hãi. Mặc dù đã sớm nghe phong phanh hoặc đã nhận ra gia tộc bỏ mặc Ngưu Hữu Đức, nhưng vẫn không ngờ rằng gia tộc sẽ âm thầm tham dự vào trong chuyện đưa Ngưu Hữu Đức vào chỗ chết, trên danh nghĩa người này dù sao cũng là con rể của Khấu Thiên Vương mà.
Khấu Văn Bạch yên lặng thu Tinh linh xong, hắn thở dài:
- Không nên tới a!
Vừa nghe lời này, Khấu Hổ liền hiểu hắn đã biết rõ tình hình rồi:
- Vốn là không tới, thật sự là trời đất xui khiến, sợ lặp đi lặp lại sẽ kinh động quậy phá vị Thiên cung kia, lúc này mới kiên trì đến.
Khấu Văn Bạch giương mắt nhìn thẳng.
- Thì ra mấy nhà đó đã sớm biết Ngưu Hữu Đức muốn giết Doanh Dương. Ngưu Hữu Đức một khi xảy ra chuyện, mấy nhà chẳng phải là biết Khấu gia cũng đang âm thầm phối hợp, cái cán này rơi xuống trong tay nhà người ta thích hợp sao?
Khấu Hổ cất tiếng:
- Đại thiếu gia quá lo lắng rồi, những chuyện tương tự nhà ai chưa từng làm. Cái mông của người nào đều không sạch sẽ, không đảm đương nổi nhược điểm. Hiện tại tình huống Ngưu Hữu Đức đặt ở điều này. Vị Thiên cung đó có ý khiến cho Khấu gia nuốt không nổi. Khấu gia cũng không thể bị bó tay bó chân. Những nhà khác cũng không nguyện Hỏa Tu la đệ tử rơi xuống trong tay người khác. Nếu Tứ gia không được, cũng sẽ không để cho Thiên cung được như ý, mới có thể liên thủ diễn ra màn này, may mắn giấu được Thiên cung và
Hạ Hầu gia.
Khấu Văn Bạch hỏi:
- Trước mắt là tình huống gì?
Khấu Hổ đáp:
- Theo thám tử báo, Doanh gia đã hạ trại ở tầng năm của U tuyền. Hai nhà Hạo, Nghiễm hạ trại ở tầng mười của U Tuyền. Mấy nhà đều biết đã tới làm trò, không ai xem săn thú lần này là thật. Chỉ có Hạ Hầu gia còn hi lý hồ đồ chẳng hay biết gì, đã xâm nhập U Tuyền săn giết.
Khấu Văn Bạch hỏi:
- Không biết phải đợi tới khi nào mới xong?
Khấu Hổ đáp:
- Chờ xem, mấy nhà đang phối hợp Doanh gia rửa nhục, sau khi xong chuyện bên phía Doanh gia sẽ lên tiếng đấy.
Khấu Văn Bạch xoay người nhìn ra lôi đình lập lòe phía ngoài hỏi:
- Tiểu cô cô làm sao bây giờ? Nếu Ngưu Hữu Đức xảy ra chuyện ở U Tuyền, chúng ta lại bình yên trở về làm sao giải thích đây? Dù sao cũng không đến mức vội vã ngay cả tiểu cô cô cũng giết đi. Vậy cũng quá rõ ràng rồi, để Bắc Quân trên dưới thấy thế nào?
- Chúng ta cũng không biết Ngưu Hữu Đức sẽ đến U Tuyền hạ thủ với Doanh Dương. Mấy nhà không đi cùng nhau, ngoài tầm tay với cũng rất bình thường.
- Lý do này sợ là chỉ có thể lừa dối lấp lửng cho qua nhất thời, người khác ở ngoài cục có lẽ nhìn không hiểu, sau khi chuyện xảy ra, Thiên cung và Hạ Hầu gia tự nhiên sẽ hiểu rõ. Nhất là vị Thiên cung đó, cho dù không chứng cớ, e rằng cũng không ngại cho tiểu cô cô biết một chút nội tình.
- Thất tiểu thư nếu như thông minh thì nên biết dù có náo loạn thế nào đều vô ích, thông minh mới có thể sống được lâu một chút. Nữ hai lần đò cần gì tự làm khó bản thân mình...
U Tuyền tầng năm là chỗ đất sống của U Minh Bạch Bức. Cương Thiết Tùng Lâm chính là sào huyệt thích hợp cho bọn chúng ở, cũng là lá chắn thiên nhiên bảo vệ cho bọn chúng.
Thỉnh thoảng có U Minh Bạch Bức bay lượn qua bầu trời âm u, giống như bạch sắc U Linh nhẹ nhàng ở trên trời. Cũng thỉnh thoảng có người săn đuổi đánh giết vang dội cùng nó. Đến nơi này cũng chia không rõ người nào mới là người săn đuổi thật sự, U Minh Bạch Bức yêu thích săn mồi những sinh vật khác, đồng dạng xem người đến từ bên ngoài là con mồi. Một khi bị nó phát hiện, lập tức chủ động công kích.
Miêu Nghị coi như là có phúc tận mắt nhìn thấy. Vào thời điểm Thiên Nhãn tìm tòi bốn phía chung quanh, liền chính mắt thấy U Minh Bạch Bức đếm không hết vây công một vị Hóa Liên tu sĩ. Biển lửa xanh thẳm đó được phun ra không đếm xỉa gì đến hộ thể pháp cương. Mặc dù Hóa Liên tu sĩ đó đánh chết một mảng lớn U Minh Bạch Bức dùng sức mạnh đột phá biển lửa, nhưng Quỷ hỏa như giòi đục xương chân trên người vẫn đang đốt cháy người nọ hết sức chói mắt. Một đám U Minh Bạch Bức không ngờ lại sống sờ sờ tiêu diệt một vị tu sĩ pháp lực cảnh giới vô biên, người nhìn không rét mà run.