Phi Thiên

Chương 2825: Vị khách bị bài xích (2)



Đợi đến khi Long Liễn và Phượng Liễn giáng xuống từ trên trời cao, Thiên Đế và Thiên Hậu giá lâm Hành Cung. Hành Cung mở ra chính thức. Cận Vệ Quân đứng ở hai bên ngăn trước cửa, Hạ Hầu Lệnh dẫn người Hạ Hầu gia đứng trước cửa ra vào chịu trách nhiệm đón khách.

Trong bốn phía biệt viện lập tức có những nhóm người bay ra liên tiếp, tất cả đều là đại thần trong Thiên Đình dẫn theo người nhà đến đây, khuôn mặt Hạ Hầu Lệnh luôn tươi cười đón khách, còn những vị khách vừa đến cũng dâng lễ vật rồi mới đi vào.

Trong lúc Hành Cung đang từ từ đón khách, Miêu Nghị nắm chặt thời cơ bay từ trên không lướt đến, đáp xuống phía sau đám người đang đứng ngoài cung, theo bọn họ đi vào.

- Ngưu Hữu Đức

Trong những vị khách đi vào, cũng có người thấy Miêu Nghị, phát ra âm thanh kinh ngạc.

Lúc này liền có người nhìn về phía hắn, sau đó mới nhìn về phía sau, liên phát hiện Miêu Nghị trưng ra bộ mặt không mang biểu tình gì đang đứng ở đằng sau đám người.

Bên ngoài cửa lớn Hành Cung nhanh chóng chìm vào trong không khí lặng ngắt như tờ, mọi người tiến lên đều dừng bước, tất cả đều tập trung ánh nhìn về phía Miêu Nghị.

Bốn người của gia tộc Tứ Đại Thiên Vương Doanh, Hạo, Quảng, Khấu đều đã đi vào trước một bước vừa nghe thấy liền kinh ngạc, tất cả đều xoay người nhìn về phía bên ngoài cửa Hành Cung, quả nhiên liền thấy Ngưu Hữu Đức ở phía sau.

Mị Nương và con gái Quảng Mị Nhi động loạt nhìn nhau, đáy mắt Quảng Mị Nhi hiện lên vẻ kinh ngạc cùng vui sướng xen lẫn, đồng thời cũng mang theo vài tia sầu lo.

Doanh Vô Mãn, Hạo Trạch, Quảng Quân An, Khấu Tranh đều là bốn vị Hầu gia mới toanh, mặc dù không có tư cách đứng ở những vị trí phía trước trong triều đình, nhưng có thể nói hiện tại bọn họ đang đại biểu cho Tứ Đại Thiên Vương, mổi tiếng nói, cử chỉ đều biểu hiện thái độ của Tứ Đại Thiên Vương trên triều đình là thế nào.

Tuy rằng Tứ Đại Thiên Vương không đến đây chúc thọ, nhưng những đại thần trong triều dẫn người nhà đến đều có thể nhìn ra một ít manh mối rất nhỏ.

Doanh Vô Mãn, Hạo Trạch và Quảng Quân An đều kinh ngạc nhìn nhau, sắc mặt Khấu Tranh cũng bắt đầu âm u, lúc trước bọn họ vẫn không hiểu vì sao Miêu Nghị lại xuất hiện tại Ngự Viên. mà không ngờ Miêu Nghị lại chạy đến đây góp thêm phần náo nhiệt.

Hạ Hầu Lệnh nhìn chằm chằm đánh giá Miêu Nghị một lúc, sau đó bay nhanh xuống mặt đất, làm như chẳng có việc gì xảy ra, vẫn tỏ thái độ nho nhã, lễ độ, cởi mở vui vẻ, âm thầm truyền âm với mọi người chắp tay nói:

- Mời! Mời mọi người vào trong!

Nghe vậy, những người đứng trước cửa mới ý thức được bản thân đang chặn đường người khác. Sau đó bọn họ tiếp tục dâng quà mừng rồi đi vào trong, chẳng qua là không thể nhịn được mà thi thoảng quay đầu nhìn xem, phần lớn những người đã đi vào trong cũng dừng lại ở đó không đi nữa, chờ ở đó quan sát tình hình tiếp theo.

Đợi đến lúc Miêu Nghị tiến đến, Hạ Hầu Lệnh quan sát hắn kỹ càng từ trên xuống dưới, đoạn cười nói:

- Ngưu Tổng Trấn hạ cố đến chơi, không biết có gì chỉ bảo không?

- Đúng lúc Ngưu mổ đang ở Ngự Viên, trong dịp tình cờ biết được hôm này là đại thọ của Thiên Ông, Ngưu mổ và Hạ Hầu Long Thành từng có giao tình tâm đầu ý hợp, thân như huynh đệ, hôm nay là đại thọ của lão tổ huynh ấy, sao vẫn bối có thể không đến đây chúc thọ được. Nhưng hiện tại xem ra Ngưu mổ không được hoan nghênh ở đây, Ngưu mổ cũng tự mình biết mình, chỉ dám dâng quà mừng thọ bày tỏ tấm lòng nhỏ nhoi, mong rằng không bị ghét bỏ. Dâng xong liền đi ngay, không dám quấy rầy nữa.

Hắn lật tay dâng lên một chiếc vòng tay trừ Vật.

- Người đến đây đều là khách cả, nếu khách đã mang lễ vật đến đây rồi, không thể nào có chuyện không chào đón được.

Hạ Hầu Lệnh mỉm cười đầy vui mừng tiếp lấy đồ vật trong tay hắn, sau đó đưa tay ra hiệu mời, thanh âm rõ ràng quyết đoán:

- Ngưu Tổng Trấn, mời vào trong.

Miêu Nghị đưa mắt quan sát đám người bên trong đang quăng ra từng ánh nhìn đầy bài xích, gương mặt lộ ra vẻ do dự không biết có nên đi vào hay không.

- Mời!

Hạ Hầu Lệnh cất tiếng đầy hào sảng mời hắn lần nữa.

Miêu Nghị hít một hơi thật sâu, chắp tay đáp lệ, bộ dạng giông như bất chấp khó khăn tiến vào trong.

Kỳ thực hắn biết rất rõ, chỉ cần biểu hiện thế này, Hạ Hầu gia không thể nào từ chối khách đến đây chúc mừng trước mặt bao người, bởi vì thế lực của Hạ Hầu gia đã bày ra trước mắt, không sợ hãi Miêu Nghị giở trò gì, năm chắc mọi việc trong tay!

Nếu hắn thực sự bị cự tuyệt không cho vào thì hắn đành phải đánh một nước cờ liều mà thôi.

Hạ Hầu Lệnh quay đầu nhìn lại, đã thấy những tiếng xì xào bàn tán từ mọi người, bày tỏ thái độ xa cách cùng cô lập cực kỳ rõ ràng với Miêu Nghị, dường như muốn tách biệt Miêu Nghị khỏi thế giới của bọn họ, sự xuất hiện của Miêu Nghị nhất định lẻ loi trơ trọi vậy thôi.

Hắn cười nhạt, sau đó tiếp tục xoay người tiếp tục đón khách.

Hạ Hầu Hổ Thanh đang làm chạy chân cũng đi tới cạnh Miêu Nghị, nhìn hắn chắp tay nói:

- Ngưu huynh, mời đi bên này..

Thực sự thái độ của mọi người đối với Miêu Nghị đã quá rõ ràng, hắn lo lắng Miêu Nghị không chịu được mà gây chuyện tại đây, hôm nay chính là đại thọ của lão tổ đó, hơn nữa lúc Miêu Nghị nhắc tới huynh trưởng Hạ Hầu Long Thành cũng làm cho hắn cảm động, vì thế hắn mới chạy ra dẫn đường, sợ Miêu Nghị không thích ở lại đây, muốn đưa hắn đến tạm nghỉ tại một nơi yên tình.

- Chờ một chút!

Miêu Nghị lên tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía Khấu Tranh đang ở trong đám người, cùng với những người nhà Khấu gia quanh đó.

Tuy rằng Khấu Lăng Hư không đến, nhưng trực hệ của Khấu gia đều có mặt ở đây, cả nhà Khấu Tranh, nhà Khấu Cần, nhà Khấu Miễn, còn có Khấu Anh, Khấu Thiến, Khấu Ngọc cũng mang theo con trai, con gái tiến đến tham dự tiệc chúc thọ.