Phong Lưu Chân Tiên

Chương 184: Sở Từ Chiến Tam Đại Trúc Cơ



Luyện Thể giả là một nhánh của Tu Chân giả, số lượng người lựa chọn con người này ít đến mức đáng thương. Lý do cũng không có gì đặc biệt, chỉ gói gọn trong một chữ mà thôi, KHÓ, vô cùng khó.

Trong khi Tu Chân giả không ngừng hấp thu thiên địa linh khí, lực lượng lớn mạnh dẫn đến thay đổi về chất, dùng nó để cường hóa thân thể, Luyện Thể giả lại chú trọng việc luyện thể. Thân thể trải qua tôi luyện dần mạnh mẽ lên, tự động hấp thu các loại linh khí mạnh hơn.

Một ví dụ minh họa đơn giản, Tu Chân giả giống như một quả bóng, không ngừng hóa chất đặc biệt vào trong đế nó phình to ra. Đến một mức độ nhất định, hóa chất co lại, dẫn đến sự thay đổi về chất, cường hóa vỏ của quả bóng rắn chắc hơn. Luyện Thể giả thì ngược lại, dùng các loại hóa chất khác nhau để tạo lên một vỏ bóng rắn chắc rồi hấp thu hóa chất mạnh sẵn vào trong.

Hai quá trình ngược nhau, khác biệt vô cùng lớn. Tu Chân giả dùng linh lực do mình đã luyện hóa để luyện thể, quá trình này không có nguy hiểm gì. Luyện Thể giả thì khác, họ từng bước từng bước đều khó khăn vô cùng. Để đạt được đẳng cấp ngày càng cao, Luyện Thể giả phải dùng thiên lôi luyện thể, thiên hỏa tôi thể, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng.

Thiên rất công bằng, sự trả giá của Luyện Thể giả luôn có bù đắp xứng đáng. Trong tình trạng tu vị ngang nhau, Luyện Thể giả mạnh hơn Tu Chân giả rất nhiều, vượt cấp khiêu chiến thấy mãi thành quen. Nhưng những chuyện này đều là trong sách có ghi lại, đây là lần đầu bọn họ tận mắt nhìn thấy mọt Luyện Thể giả, quả nhiên cường đại đến mức khó tin. Dưới công kích toàn lực của ba người vẫn còn đứng lên được, hơn nữa một quyền đánh chết tứ đệ, xương cốt nát vụn.

Sở Từ không phải Luyện Thể giả, hắn chưa từng thử qua nỗi khổ luyện thể như các Luyện Thể giả thông thường khác. Man Chi thể, nói theo ý nghĩa nào đó, rất giống với Luyện Thể giả. Nếu có sự khác biệt, chính là Man Chi thể so với Luyện Thể giả cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa không cần chịu đựng nổi khổ luyện thể.

Thần thể là vì dụ điển hình của sự bất công trên thế giới này, không cần bỏ ra quá nhiều công sức, thứ ngươi thu được lại nhiều hơn người khác.

Sở Từ không biết về Luyện Thể giả, nhưng hắn có thể chắc chắn mình không phải. Thực lực của hắn là do thể chất đặc biệt mang lại mà thôi. Đến Sở Từ cũng bị bất ngờ về lực lượng của mình, một quyền đánh chết Trúc Cơ sơ kỳ, dưới sự công kích của 3 tên Trúc Cơ kỳ chỉ bị thương nhẹ. Tự tin trong lòng Sở Từ bành trướng đến cực điểm, hắn ngoắc ngón tay:

- Ba người các ngươi cùng lên đi, đừng nói ta cậy trẻ hiếp già.

Ba người vẻ mặt vẫn lạnh băng, cái chết của tứ đệ đã khiến bọn hắn phẫn nộ đến mức cao nhất, sao có thể phẫn nộ hơn nữa. Trúc Cơ hậu kỳ đại ca ra lệnh:

- Giữ khoảng cách, tấn công từ phía xa. Đừng để hắn áp sát.

Ba người nhanh chóng lùi xa khỏi Sở Từ, xếp thành hình tam giác. Ngọc châu xoay tròn tấn công. Sở Từ cả người phóng lên, một quyền đấm văng ngọc châu, dùng tốc độ nhanh nhất tấn công người gần nhất.

Quyền chưa kịp chạm người, hai viện ngọc châu còn lại đã đập mạnh vào lưng hắn, Sở Từ một lần nữa bị đánh rơi xuống đất. Hắn chưa kịp ổn định thân hình, ba viên ngọc châu lại chỉnh tề xếp hàng phóng thẳng xuống. Vội vàng lách người né tránh, hai quyền đầu đấm mạnh vào ngọc châu, một cước đạp bay viên ngọc châu còn lại. Sở Từ lui về phía sau vài bước.

Giao thủ chỉ diễn ra trong chớp mắt, bất lợi rõ ràng là Sở Từ. Tuy nói thân thể cùng lực lượng của hắn rất mạnh, nhưng mưa dầm thấm lâu, vết thương tích tụ liên tục, sẽ đến một lúc hắn không chịu nổi nữa. Ba người này phối hợp thực sự rất ăn ý, một người hi sinh tạo khoảng trống để hai người kia tấn công, hai người còn lại canh thời gian chuẩn xác vừa kịp cứu viện cho người đó. 100 năm kề vai tác chiến, quả nhiên rất lợi hại.

Vấn đề hiện tại của Sở Từ là không có kĩ năng viễn trình công kích. Lực lượng của hắn chủ yếu đến từ thân thể, Man Chi lực hắn vẫn không sử dụng được mảy may. Đây là một điểm yếu chí mạng của thần thể, tu vị quá yếu, hiệu quả sẽ không rõ rệt.

Biết kéo dài thời gian chỉ khiến bản thân lâm vào bất lợi, Sở Từ đành đưa ra hạ sách cuối cùng. Hắn canh góc độ chuẩn xác, một lần nữa lao lên tấn công. Ba người đã có chuẩn bị từ trước, lập tức lùi lại một nhịp, huy động ngọc châu tấn công từ ba góc độ khác nhau.

Dựa vào mức độ hiểu biết lẫn nhau giữa ba người, góc độ tấn công của ngọc châu đều là góc chết, tầm mắt không quan sát thấy được. Hơn nữa dù né tránh tốt thế nào thì đều ít nhất phải trúng một viên.

Đúng lúc này, Sở Từ quay mặt lại, đưa tay chụp lấy một viên ngọc châu, mặc kệ hai viên còn lại đập lên người hắn. Do sớm đã có chuẩn bị, Sở Từ chỉ bị đập văng vào tường chứ không ngã xuống. Bức tường bị cự lực va chạm, sụp đổ một mảng lớn. Ho ra vài ngụm máu tươi, Sở Từ đắc ý nhìn ba người:

- Thiếu một viên, ta xem các ngươi tiếp tục phối hợp như thế nào.

Tên Trúc Cơ kỳ bị cướp mất ngọc châu chỉ nói một tiếng: “Ngu ngốc”. Ngọc châu trong tay Sở Từ cấp tốc xoay tròn, dường như muốn vọt ra khỏi tay hắn. Đã làm đến bước này, Sở Từ sao có thể cam tâm từ bỏ. Một tay hắn nắm chặt ngọc châu, tay còn lại tập trung toàn bộ lực lượng cơ thể, một quyền nện mạnh xuống.

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, khói bụi quét qua Hoa Thi Âm dù lôi kéo Tiêu Chính Long ra xa khỏi biệt thự cũng vội bịt tai lại. Dù vậy, tai nàng vẫn nghe thấy tiếng ong ong, đầu óc chấn động một hồi.

Chờ khói bụi tan đi, Sở Từ một lần nữa hiện ra, trên tay hắn còn lại là những mảnh vụn của ngọc châu. Nụ cười trên mặt càng đậm:

- Muốn đoạt lại sao, đừng hòng.

Ba người cũng đã không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh nữa. Ngọc châu này là phần thưởng do cống hiến nhiều năm của bọn hắn với Văn gia, là một món pháp bảo rất có đẳng cấp. Phải qua tế luyện mới sử dụng được. Loại pháp bảo này so với pháp bảo thông thường còn trân quý hơn một bậc, uy lực đương nhiên cũng mạnh hơn.

Pháp bảo mạnh như vậy bị Sở Từ một quyền đấm nát, rốt cuộc lực lượng của hắn mạnh đến mức nào. Trong lòng ba người nổi lên một cảm giác hối hận, hối hận vì đã đến nơi này. Bây giờ, tứ đệ đã bỏ mình, ba người thân mình chưa chắc lo được, nói gì đến việc báo thù.

Trong chiến đấu, phân tâm là điều tối kị, Sở Từ lập tức nắm bắt được cơ hội này. Một quyền vung mạnh về mặt tên Trúc Cơ trung kỳ gần nhất. Hai người còn lại kịp nhận ra thì đã quá muộn, một quyền nện thẳng vào mặt. Đứng gần có thể nghe thấy tiếng xương cốt vỡ vụn.

Đắc thủ, Sở Từ vội lách người tránh né công kích ập đến từ phía sau. Thiếu đi một viên ngọc châu, việc né tránh của hắn là khá dễ dàng.

- Lại thêm một tên nữa. Các ngươi nếu đã dám đên đây thì cũng đừng rời đi nữa.

Hai người còn lại mặc kệ xác người kia từ trên không rơi xuống. Bọn hắn biết, vào lúc này, chỉ cần một giây phút lơ là thì sẽ có kết cục tương tự.

Tên Trúc Cơ hậu kỳ đại ca dùng ngón tay ra hiệu, người còn lại nhanh chóng hiểu ý, thân hình phóng đi theo một hướng khác. Sở Từ nắm chắc chiến thắng trong tay, cũng không vội vàng ra tay. Đây là trận chiến đầu tiên khiến hắn cảm thấy vui vẻ từ khi đạt đến Trúc Cơ kỳ, nên tận hưởng một chút a.

Thời gian tận hưởng của Sở Từ rất ngắn, hắn phát hiện ra mục đích tên kia muốn nhắm đến là ai. Sở Từ giận dữ hét to:

- Các ngươi dám.

Vội vàng phóng về hướng Hoa Thi Âm, nàng là nữ nhân của Dương Thiên, Sở Từ nhất định không để nàng bị bất kỳ tổn hại nào. Đoán trước được hành động của hắn, Trúc Cơ hậu kỳ đại ca đã xuất hiện trước mặt cản đường. Sở Từ một quyền vung lên:

- Mau tránh ra.

Tên kia một quyền đối cứng với Sở Từ đương nhiên không có kết cục tốt. Cánh tay nát thành thịt rơi xuống đất. Miệng tràn máu tươi, ánh mắt hiện lên một tia quyết liệt, nở nụ cười:

- Ha ha, ta biết bọn ta khó có thể giết được ngươi. Nhưng dù chết, bọn ta cũng phải kéo các ngươi theo cùng.

Nói xong, hắn dùng chút sức lực còn xót ôm chặt lấy Sở Từ, cả người căn phồng lên rồi nổ tung. Lực lượng phá hoại tràn lan, trận pháp bao phủ rung lên dữ dội rồi ổn định trở lại.

Tên Trúc Cơ trung kỳ còn xót quay lại nhìn về phía yjqdsW7 vụ nổ, trên mắt chảy dài hai hàng nước mắt. Rất nhanh ánh mắt hắn lại hiện lên vẻ hung ác, lao về phía Hoa Thi Âm cùng Tiêu Chính Long, một quyền tấn công thẳng vào nàng.

Đúng lúc này, chiếc vòng trên tay Hoa Thi Âm phát ra ánh sáng. Một vòng sáng bao phủ hai người, tên Trúc Cơ trung kỳ kia bị vòng sáng đập mạnh, bay ngược về phía sau.

Dương Thiên lúc này đang yên giấc trên giường, hai mắt hắn đột nhiên mở ra, giọng nói lạnh lùng:

- Lại có kẻ muốn tìm chết sao?