Pokemon Dị Điểm

Chương 200: 200





Chuyến hành trình lênh đênh trên biển đã kéo dài được hơn 1 ngày và mọi người rất may mắn khi cuối cùng cũng đã có thể thấy được mục tiêu của họ từ phía xa, có thể nói là ban đầu nghĩ việc đi lại trên biển sẽ rất tiện lợi nhưng bây giờ thì Riley mới nhận ra bản thân nó cũng có rất nhiều bất cập khác nhau.

Như việc say biển chẳng hạn, nếu không có Serena và Brock chuẩn bị sẵn vài thùng chanh thì chắc Misty cũng lâm vào tình trạng khá an nguy đấy, chưa kể khác với biển đỏ, nơi cũng được cho là vùng biển mà Giratina bảo hộ hay nói đúng hơn là cấm khu của tất cả.

Điều này cũng dẫn đến việc trong biển đỏ có rất ít linh hồn dám đi lại xung quanh, chắc chỉ có tên trùm của Shores of Evolution Stone cùng thủy thủ đoàn của hắn là có khả năng dừng lại tại đó và kiếm 1 hòn đảo gần rìa để làm trụ sở chính cũng là nơi cất giấu đống kho báu đồ sộ mà hắn đã dùng cả đời để cướp bóc.

Biển đỏ cũng chính là nơi đã bảo vệ gia tài của hắn trong xuyên suốt từ những ngày tháng đó tới khi nhóm 4 tên cướp biển huyền thoại đó bắt đầu ra khơi trên vùng biển này, sự trở lại lần này của hắn chính là để báo thù mối thù năm xưa cũng như dành lại đống kho báu đó, tiếc cho hắn là bọn họ đã sớm tiêu sạch đống vàng bạc châu báu đó từ 8 đời trước rồi.

Mà đá qua biển đỏ 1 chút thế thôi, quay lại với khu vực cướp biển này, thật ra thì khu vực nào trên vùng biển ma quỷ trừ biển đỏ ra cũng vậy mà thôi, tất cả đều được bao trùm bởi rất rất nhiều linh hồn lang thang và mất đi bản ngã, có thể nói đây là đặc điểm nhận diện luôn rồi.

Đám này cũng khá là khó chơi vì bản thân Riley lại không có quá nhiều món đồ để có thể trực tiếp hạ trúng nhưng không ảnh hưởng đến môi trường xung quanh và bản thân bọn họ quá nhiều, toàn là mấy thứ có phạm vi cực kỳ rộng đi kèm với khả năng hủy diệt cực kỳ lớn như gọi núi lửa của Mallet of Everlasting Flame và nung chảy tất cả của Olympians Torch.

Chính vì thế nên cách duy nhất mà tất cả mọi người có thể làm được trong những vụ như thế này là dựa vào hiệu ứng tử khí của băng vĩnh cửu để đi dọc qua nơi này, dù sao tử khí cũng là 1 thứ rất quen thuộc với các linh hồn nên bọn họ cứ như tàng hình trước bọn chúng vậy.

Hiện tại hòn đảo mà bọn họ hướng tới trong suốt hơn 1 ngày qua cũng đã ở ngay trước mặt rồi, tính toán sơ qua thì tầm khoảng 2 giờ nữa là có thể cập bến và chuẩn bị lên đường để đi tìm được nhóm cướp biển kia cũng như thuyết phục bọn họ cho mọi người gia nhập vào chuyến hành trình trong khoảng thời gian kế tiếp.

Vì chuẩn bị cho chuyến đi này nên Brock và Serena cũng vơ vét kha khá thực phẩm trên đảo Nis, như mấy thùng chanh mà cả 2 đã mua chẳng hạn, chắc phải đủ cho mọi người ăn trong vòng nửa năm đấy, không biết là có cần nhiều đến vậy không nhưng miễn sao chúng không rơi vào tình trạng ôi thiu thì chuẩn bị trước là không bao giờ thừa cả.

Mà thực ra thì nó cũng tương đối là hợp tình, hợp lý vì Riley thực sự không biết chuyến đi này về căn bản là sẽ mất bao lâu nữa, vì trong Tall Tale trong game thì Alakazam bảo nó khá là dài, tức là bọn họ sẽ có rất nhiều việc cũng như công đoạn phải làm nhằm có thể hoàn thành xong được mọi sự kiện có trong nhiệm vụ lần này và đẩy Đa Vỹ Giỡn tới đường cùng để hắn ta không còn sự lựa chọn nào khác trừ dùng con bài tẩy mang tên Kraken.

Tới lúc đó thì Riley cũng sẽ thông qua 2 yếu tố là con bạch tuộc cùng quả cầu ký ức được chính Giratina lấy oán niệm của tộc đàn Nis đúc ra cho Kraken xem nhằm để đổi lấy 1 cơ hội để nói chuyện với nó, thật ra thì cậu cũng chỉ mới nghĩ tới đoạn này mà thôi và cũng chưa thực sự chú tâm đến đoạn sau lắm vì trước 1 con quái vật như Kraken thì nói gì cũng vậy mà thôi.


Sức mạnh tâm linh và khả năng cảm giác của Kraken đã sớm vượt qua thói thường rất nhiều lần rồi, hơn cả là theo lời của con bạch tuộc nói thì sau khi Nis chết, Kraken đã luyện tập khả năng phát hiện những lời nói dối nhằm để tránh trường hợp quá cả tin như năm xưa.

Cũng chính vì vậy nên toàn bộ sự chuẩn bị, mưu mẹo trước mặt của Kraken đều gần như bị phế hết toàn bộ, chính vì thế nên Riley hiện tại trọng yếu tố chân thật cũng như tùy tâm hơn là vắt đầu ra suy nghĩ thật kỹ để rồi chẳng dùng được cái gì mà còn làm mất thiện cảm của đôi bên nữa.

Trở lại với những nhiệm vụ mà nhóm 4 tên cướp biển này phải làm được Alakazam liệt kê ra sau khi hoàn thành Tall Tales này với đám pokemon khác, về cơ bản thì bọn họ phải làm tổng cộng 5 quest để có thể hoàn thành được thứ củ lìn này, trong đó thì có 1 quest riêng là vào thế giới kép để tìm Choke.

Tuy bản thân Riley cũng không biết lý do tại sao nhưng Choke và chiếc The Deep Dark Pearl đang nằm ở thế giới kép, ông ta cần có những người tới đó để kéo con thuyền đó ra khơi rồi mới chịu rời khỏi thế giới kép này, còn về tính xác thực thì Ash cũng đã xác nhận việc đó rồi.

Ash trong lần tới thế giới kép trước trong vụ bị Marshadow cho ăn 1 quả donut giữa ngực trên đỉnh Mt.

Tensei và xuống dưới thế giới kép để tham gia nội dung cuối cùng của thử thách phục sinh thì cậu ấy đã thấy 1 người đàn ông với 1 chiếc thuyền mắc cạn, ông ta muốn đẩy con thuyền đó ra biển.

Và đương nhiên đó là nhiệm vụ bất khả thi với chỉ 1 người duy nhất ra sức làm tất cả mọi việc rồi, mà việc Choke vẫn còn ở thế giới kép dù đã chết rất lâu rồi vẫn là 1 câu hỏi đáng để ý, tại sao Giratina lại để cho 1 linh hồn làm như vậy, liệu nó có ẩn ý gì không hay tất cả những chuyện đang xảy ra tại nơi đây xuyên suốt khoảng thời gian qua là vì 1 mục đích gì đó cao cả hơn?
Riley nhanh chóng rủ bỏ cái mãhj suy nghĩ này ra hỏi đầu vì cậu biết mọi chuyện đang diễn ra không chỉ đơn giản như sự thật bên ngoài nhưng bản thân cậu cũng nên nhớ lý do tại sao lại tới đây, về căn bản chỉ là phục vụ mệnh lệnh của Mew đại nhân mà thôi, không hơn không kém nên cũng chẳng cần phải lo mấy vụ bao đồng khác.

Sau khi đã biết được mục tiêu và cũng biết được luôn những việc mà tất cả mọi người cần phải làm trong tương lai sắp tới nên mọi người cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho những trường hợp tồi tệ nhất có thể xảy đến, nhất là Misty, 1 người rất sợ ma.

Vì lúc đến thế giới phản vật chất và thế giới kép thì tha hồ mà có ma, có thể nói là ma đi đầy đất, ngoài mấy chuyện đó ra thì trong 1 ngày trên biển này Riley cũng có những sự chuẩn bị kha khá trước 1 số tình huống mà không lường trước được.

Con bạch tuộc thì vẫn làm công việc như hằng ngày đó là ăn, ngủ, stream, đi dạo quanh thuyền và chát chít với mọi người, theo Riley thì có vẻ như việc đi cùng cả nhóm thì bản thân nó còn sướng hơn cả hồi còn là nữ tư tế của giáo phái Cthulhu.


Mà có thêm con bạch tuộc này khi trên tàu cũng khá là vui, Pun của nó hiện tại đang lan ra khắp tất cả mọi người trong nhóm rồi, kể cả Whitney cũng hay dùng nó, mà có khi những câu Pun đó lan ra khắp thế giới rồi cũng nên vì buổi stream nào nó chẳng có mấy câu Pun vào.

Bỏ việc đó qua 1 bên, trong 1 ngày này thì cả nhóm mất khoảng 18 giờ để tiến vào khu vực cướp biển này, thư tên, đây là hang ổ và cũng là nơi có lưu lượng cướp biển đông nhất thế giới, đây cũng là 1 nơi làm ăn khá béo bở vì có rất nhiều thuyền qua lại.

Lý do thuyền qua lại nhiều là bởi vì từ Celadon city, hiện nay được gọi là thủ đô thương mại của Kanto region tới cây cầu nối Route 17 và 16 thì quá lâu, nên để đẩy nhanh tốc độ thì họ đã phải sử dụng thuyền làm vật trung gian nhằm để đi lại giữa 2 thành phố đó là Celadon và Fuschia.

Và công ty có đội tàu quy mô dày nhất cũng như là làm giàu từ vùng biển này chính là công ty đông ấn, 1 trong 3 công ty giàu nhất Kanto hiện nay, đây là công ty chuyên về giao thương tức đối trọng với thương hội Liu như đã nói từ trước đó nên Aura Guardians cần hạ bệ nó nhằm để chuẩn bị thêm các kế hoạch trong tương kai.

Ngoài công ty đông ấn ra thì còn có Sylph.

Co trực thuộc liên minh trên danh nghĩa, đây thì không phải bàn, ngoài ra còn có tập đoàn xây dựng Hermes hay còn được biết đến là công ty trực thuộc gia tộc của James.

Đây cũng là lý do mà James có thể sống tốt trong team Rocket và còn được Giovanni đào tạo thành cốt cán khi cần thực hiện nhiệm vụ, cơ bản thì team Rocket có tiếng xấu đồn xa từ thời mẹ của Giovanni, bây giờ dưới thời ông ta tuy không phá như trước nữa nhưng vỏ bọc vẫn là thế lực ngầm.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, Giovanni không thể nào tẩy trắng cho team Rocket được trừ khi 12 ông trùm lên nắm quyền 1 lần nữa, nhờ vào danh tiếng của họ mà ông ta sẽ có thể dễ dàng kéo tiếng tăm của team Rocket về lại ngoài sáng nhưng vấn đề là trong tối thì sẽ dễ thao tác nhiều chuyện hơn.

Và 9 ông trùm còn lại đều đã rửa tay gác kiếm nên mới nhường lại ghế này cho Giovanni sau khi xử xong mẹ của ông ta, mà team Rocket cũng đang rất được lòng dân ở tầng lớp thấp nhất trong xã hội hay còn được biết đến là những người không kiếm đủ tiền để tự nuôi sống.

Team Rocket sẽ thu nhận những người này để đào tạo họ, nuôi sống họ rồi họ sẽ trả lại bằng cách làm việc cho team Rocket, nghe kể qua loa qua thì giống như Giovanni đang làm việc tốt nhưng đôi khi vì 1 vài kế hoạch nên ông ta cũng sẵn sàng hy sinh người của mình.


Như mấy vụ ăn cắp dữ liệu của liên minh hay đơn giản như bắt 1 số pokemon mạnh mẽ như trong vụ cố gắng điều khiển Mewtwo, có điều làm những việc ngu ngốc như chọc nguyên ổ gà của quân đội, gia tộc và liên minh như vụ S.

S.

Anne thì không phải là do Giovanni mà là do đám trưởng lão.

Thực sự thì việc này có nguyên cơ rủi ro rất cao vì ngay kế bên là căn cứ quân sự lớn nhất cả cái Kanto region này, Giovanni cũng chưa đủ ngu đến mức điều quân đang trấn thủ ở Saffron city sang Vermilion city để làm mấy việc chắc chắn thất bại như thế này.

Trở lại với chủ đề chính, công ty đông ấn giàu lên nhờ vùng biển này nên cướp biển tụ tập ở đây cũng cực kỳ nhiều, nhất là khi đây là vùng biển cấm của Giratina nên pokemon không có bất cứ tác dụng nào, đây là nơi vũ khí và con người được lên ngôi.

Cũng vì thế nên cả nhóm đi giữa đường cũng bị 1 số tàu cướp biển chặn lại để đánh cướp và kết quả thì Riley cho họ tự bơi về đảo gần nhất, thực sự thì con thuyền này quá nổi bật vì nó được làm từ 100% băng vĩnh cửu, có thể nói là nó còn hiếm hơn cả những con tàu nổi danh nhất thế giới.

Có điều vì được làm từ 1 thứ như băng nên tốc độ của nó cũng không mấy khả quan lắm, nếu như đi tàu hạng sang thì có thể chỉ mất 1 ngày để tới nơi, mà vấn đề tốc độ thì Riley cũng chẳng lo lắng lắm vì hiện tại họ đã đổi qua sử dụng chiếc thuyền mà họ mới "mượn" được từ 1 số người "bạn" gặp dọc đường.

Còn chiếc thuyền làm từ băng vĩnh cửu thì đã được Mew đại nhân xem như vật phẩm trong bộ sưu tập những đồ vật mà ngài ấy cho là quý hiếm rồi, dù quả đúng là ngài ấy có thể "mua" từ 1 số người nhưng lấy từ thuộc hạ thì vẫn ít mang lại cảm giác tội lỗi hơn là làm việc đã nói ở trên.

Mà hình như bản thân Mew đại nhân cũng ngắm tới con thuyền này mấy ngày nay rồi nên khi Riley định liên lạc với Rice để mở cổng dịch chuyển nhằm chuyển nó về làng để bảo dưỡng thì ngài ấy bợ đi luôn.

Sau 1 hồi thì cuối cùng mọi người cũng đã cập bến thành công lên hòn đảo nơi mà 4 người kia đang tụ tập, vì nơi này toàn là cướp biển nên trong bến cảng cũng có 3-4 chiếc thuyền và thuyền của 4 người kia thì dễ nhận ra nhất vì nhìn mới nhất trong tất cả.

Khi cả nhóm mới cập bến thì toàn bộ ánh mắt đều đổ xô về phía họ, dù sao thì cả nhóm mới 10 tuổi, không có ai đủ tuổi để có thể tính là già đời cả, chính vì vậy nên Riley cầm cặp ẩn kiếm ra và chém 1 nhát xuống mặt biển và ngay lập tức khiến mặt biển che ra làm đôi.

2 đường kiếm tiếp tục chạy dài trên biển tới khi gặp hòn đảo hoang gần đó rồi va chạm với 1 ngọn núi, khiến nó bị chẻ đôi rồi biến mất, đám cướp biển thấy vậy thì cũng tâm tình nhạt nhòa đi hẳn và bắt đầu tản đi xung quanh, không chú ý tới cả nhóm nữa.

Riley không muốn trang bức hay gì, cậu chỉ muốn ngăn chặn mấy việc rắc rối và tâm tư của đám cướp biển này trước khi nó diễn ra, dù sao trên thực tế thì việc thị uy vẫn là cách tốt nhất để chứng minh sức mạnh của mình, cũng như khiến các loại rắc rối không dính tới thân.


Mà Riley phải công nhận 1 điều là đám cướp biển này cứng thật, có vẻ như chúng đều là những người sinh tồn ở đây đủ lâu nên không quá bất ngờ tới những việc như này nữa, mà mọi người cũng không phải dạng người phách lối hay ra oai gì nên cũng đi xung quanh để hỏi và tìm kiếm tung tích của 4 người kia.

Tuy đám cướp biển này nhìn khá gian nhưng cũng có 1 số người thực sự rất tốt bụng, tiếc là mọi người cũng không có ngu nên tất cả cũng chỉ gật đầu bừa cho qua chứ không hề nhận bất cứ thứ gì từ những tên cướp biển rất "thân thiện" này cả.

Mặc dù mọi người là trẻ con trước mặt những người này thật nhưng cũng không não tới mức nhận đồ từ người mà mới gặp lần đầu, tuy vậy vẫn có 1 số người đủ uy tín và uy tín ở đây là trao đổi có qua có lại, họ sẽ cho thông tin còn cả nhóm sẽ trả bằng tiền mặt.

Vì thông tin của 4 người này có giá rẻ bèo nên tiện thể mọi người cũng mua thêm 1 số thông tin về các boss trong Tale Tall luôn, sau 1 hồi thì cả nhóm vào quán bar duy nhất trên đảo, quán bar ở thời đại trước luôn chia thành 2 tầng, tầng trên sẽ phục vụ như quán ăn.

Còn tầng hầm sẽ phục vụ bia rượu, lý do là vì đám lãnh chúa ngày xưa có luật lệ cấm bia rượu, hay đúng hơn là chúng thu về để uống mà không mất tiền.

Việc quán bar của 12 ông trùm vẫn hoạt động được là bởi nó không được mở ở Kanto mà là Galar, region cực kỳ ít có khói lửa chiến tranh vì Calyrex chính là vị thần đã sớm lật ngôi tên đại đế ở đây, lý do mà chiến hỏa lan tới đây được cũng là vì Calyrex không chuyên tâm làm vua nên khiến cả đế chế sụp đổ chứ không hề bị đám lãnh chúa phản động.

Sau đó thì cũng như thường thôi, đám lãnh chúa nhân cơ hội này leo lên nắm quyền nhưng chúng cũng chẳng dám phô trương thanh thế, dù sao trên danh nghĩa thì Galar vẫn là của Calyrex, phải mãi đến tận sau này chúng mới tự tin chơi cắm cờ tại phần lục địa trên còn Crown Tundra đã trở thành cấm khu.

Có điều vì chịu lực ảnh hưởng đến từ Calyrex quá lâu nên vẫn có 1 số tên lãnh chúa tương đối "hiền", thể như tên lãnh chúa cũ của 12 ông trùm vậy tuy vẫn có khá nhiều thuế nhưng vẫn không đến mức bóp chẹt người dân và ra lệnh cấm rượu bia hay gì cả, chính vì thế nên những thương nhân sinh sống ở các thành khác cũng hay qua lại đây để uống 1 bữa cho no say rồi mới vận chuyener hàng quay lại.

Quay lại với chủ đề lúc nãy, tầng hầm tồn tại là để giai cấp bình dân có thể uống rượu mà tránh được đám chó săn của những tên lãnh chúa trong cuộc việc truy lùng rượu.

Sau khi Riley đọc mật mã được người buôn thông tin kia tiết lộ và đưa 1000 pokewazt làm lệ phí cho bartender thì ông ta gật đầu rồi bấm nút bên dưới quầy.

Sau đó là bức tường bên cạnh dần dần được tách ra thành 1 cái cầu thang dẫn thẳng xuống tầng hầm, sau khi xuống tới tầng hầm thì mọi người cũng tìm ra được 4 người mà họ muốn tìm kiếm.

.


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.