Quan Khí​

Chương 1055: Phí công



Hôm qua Lô Kiến Thành cùng Cao Lâm Sinh tới câu lạc bộ vui chơi. Thẻ Vip đúng là được tiếp đón khác hẳn. Do hai cô em trông như ngôi sao Mỹ phục vụ. Lô Kiến Thành vừa chơi golf, lướt sóng, sau đó được chuyên gia mát xa, đúng là hưởng thụ quá tốt. Nghĩ lại lúc quan hệ với cô gái người Mỹ, đúng là quá tuyệt.

Nếu không phải dùng thuốc thì đúng là không thỏa mãn được nhu cầu của cô bé kia.

Gái Mỹ quá thoáng nên chiêu gì cũng có.

Lô Kiến Thành mới sáng đã bị gọi đến báo cáo công việc với Thủ Tướng.

Lô Kiến Thành đã dự định nói chuyện Vương Trạch Vinh chống đối mình ra. Vừa báo cáo và không biết sao y cứ nghĩ đến cảnh quan hệ với hai cô gái nước Mỹ.

- Rất tốt, công tác của Bộ Thương mại cần phải tiếp tục như vậy. Anh vừa tới Bộ Thương mại thì cần phải đoàn kết các đồng chí.

Thủ Tướng nghe Lô Kiến Thành báo cáo mà khá vui vẻ. nói đến đây Thủ Tướng thấy Lô Kiến Thành hơi mệt nên nghĩ đối phương bận công tác nên quan tâm nói:

- Kiến Thành, công việc cần làm nhưng phải chú ý nghỉ ngơi. Công tác ở Bộ Thương mại rất nhiều, đừng việc gì cũng tự mình làm, phải mạnh dạn đưa người bên dưới làm. Anh nhìn mình xem, vì công việc mà mệt như vậy, không được đâu.

Thủ Tướng có ý gì? Nếu là bình thường thì Lô Kiến Thành sẽ rất cảm kích, nhưng bây giờ y lại có chút lo lắng.

Nghe Thủ Tướng nói, Lô Kiến Thành còn nghĩ Thủ Tướng biết việc mình đến câu lạc bộ nên nhắc nhở? Y giật mình và đổ mồ hôi. Y hôm qua đúng là miệt mì quá độ nên không chịu được. Lén nhìn Thủ Tướng thì thấy Thủ Tướng hình như không có ý khác, Lô Kiến Thành mới yên tâm.

- Xin Thủ Tướng yên tâm, Bộ Thương mại nhất định làm tốt công tác.

Thấy Lô Kiến Thành như vậy, Thủ Tướng thầm nghĩ mình đưa Lô Kiến Thành đến Bộ Thương mại là đúng rồi. Các đồng chí liều mạng công tác như vậy mới đúng.

Thủ Tướng yêu cầu rất khắt khe với nhân viên bên dưới. Bây giờ thấy Lô Kiến Thành như vậy, lại nhìn mắt y trũng lại liền nghĩ là do thức đêm làm việc.

- Ừ, lần này có Hội chợ thương mại thế giới tổ chức ở Paris, tôi cũng sẽ tham gia. Bộ Thương mại các đồng chí cũng phái nhân viên có năng lực mạnh tham gia. Sau khi về anh phải tổ chức một chút. Anh xem ra không khỏe nên không cần đi. Như vậy để đồng chí Vương Trạch Vinh đi cùng.

Thấy Thủ Tướng không điểm danh mình, Lô Kiến Thành có chút không vui. Chẳng qua y vẫn nói:

- Thủ Tướng không cần tôi cùng đi?

- Anh vừa đến Bộ Thương mại nên không quen thuộc, lần này các nước nhất định sẽ ngầm trao đổi và đàm phán, đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách công tác này nên tôi thấy để đồng chí Vương Trạch Vinh đi sẽ không có vấn đề gì. Anh phải tập luyện một chút, sức khỏe càng lúc càng yếu.

- Cảm ơn Thủ Tướng quan tâm.

Lô Kiến Thành nghiêm túc nói:

- Xin Thủ Tướng yên tâm, về tôi nhất định bố trí công việc.

Bây giờ cả người Lô Kiến Thành đang run lên, biết đây là di chứng do mình uống thuốc kích dục. Sức khỏe vốn yếu lại tiêu hao quá độ nên ảnh hưởng lớn tới sức khỏe.

Ra khỏi văn phòng của Thủ Tướng, Lô Kiến Thành gặp cơn gió nên thấy gió thấm vào tận trong người, cả người run lên và hắt hơi.

Về văn phòng Bộ Thương mại, Lô Kiến Thành ngồi đó mà suy nghĩ chuyến đi này của Thủ Tướng.

Mình vừa tới Bộ Thương mại, Thủ Tướng không cho mình đi là bình thường, ai bảo mình không quen thuộc công tác. Chẳng qua điểm danh Vương Trạch Vinh tham gia thì đây là cơ hội cho Vương Trạch Vinh tiếp xúc với Thủ Tướng, phải suy nghĩ kỹ.

- Rót cho tôi cốc sữa.

Lô Kiến Thành nói với thư ký.

Lô Kiến Thành đang rất đau đầu và biết mình không chịu nổi.

Uống xong cốc sữa và vuốt ve bên dưới, hơi đau một chút.

Phải làm tốt công việc, Lô Kiến Thành cắn răng và bắt đầu suy nghĩ.

Lô Kiến Thành suy nghĩ một chút rồi gọi cho Phó bộ trưởng Quế Bình đến văn phòng mình.

- Bộ trưởng Lô, có công việc gì gấp không, tôi chuẩn bị sang Hàn Quốc.

- Lão Quế, mau ngồi xuống nói chuyện.

Lô Kiến Thành đứng lên bắt tay Quế Bình.

Quế Bình ngồi xuống rồi nói:

- Hàn Quốc có nhiều quan hệ thương mại với Trung Quốc chúng ta. Xuân Dương gần đây cũng đạt được một hạng mục hợp tác với bọn họ, tôi phải đi chủ trì.

- Ừ, đây là việc tốt.

Lô Kiến Thành nói.

- Bộ trưởng Lô, Bắc Dương phát triển khiến nhà đầu tư Hàn Quốc đến Bắc Dương càng lúc càng nhiều. Nhà đầu tư Bắc Dương cũng mạnh mẽ tiến vào Hàn Quốc, quan hệ thương mại giữa hai nước tăng mạnh.

Quế Bình nhắc đến sự phát triển của Bắc Dương là vui vẻ. Đây là thể hiện rõ thành tích chống hủ bại của Vương Trạch Vinh ở Bắc Dương. Bắc Dương đã là điểm nóng đầu tư.

- Anh tạm thời không sang Hàn Quốc, sẽ bố trí người khác. Có một việc gấp hơn nữa. Hôm nay Thủ Tướng gọi tôi tới yêu cầu Bộ Thương mại chúng ta sẽ có đồng chí Vương Trạch Vinh phụ trách cục Châu Âu tham gia đoàn hội nghị 17 nước, còn phải phái các nhân viên có năng lực. Anh trước đây quen thuộc việc bên Châu Âu nên tôi dự định mời anh cùng đi với Thủ Tướng.

Quế Bình là người của Thủ Tướng nên đương nhiên vui vẻ:

- Bộ trưởng Lô phân công công việc, tôi nhất định làm tốt.

Lô Kiến Thành gật đầu nói:

- Có anh cùng đi thì tôi yên tâm rồi.

- Bộ trưởng Lô, việc này Phó bộ trưởng Vương đã sớm có bố trí, chắc đã xong. Tôi đột nhiên tham gia thì tôi lo rằng Phó bộ trưởng Vương không vui.

Quế Bình mặc dù thích đi cùng Thủ Tướng nhưng nghĩ đến việc này vẫn do Vương Trạch Vinh phụ trách nên có chút lo lắng.

Lô Kiến Thành nhíu mày và nghĩ đến việc Vương Trạch Vinh vỗ mông rời đi hôm qua nên tức tối nói:

- Tổ chức phân công là được rồi, anh cứ đi, không cần lo lắng.

Nghe Lô Kiến Thành nói như vậy, Quế Bình gật đầu nói:

- Tôi nghe Bộ trưởng.

Nhìn Quế Bình vui vẻ rời đi, Thủ Tướng cười cười. Quế Bình là người của Thủ Tướng, có y cùng đi thì Vương Trạch Vinh đâu có cơ hội ở một mình với Thủ Tướng.

Lô Kiến Thành vốn định tổ chức Hội nghị đảng ủy nghiên cứu việc công khai cạnh tranh nhưng vì Thủ Tướng muốn đám người Vương Trạch Vinh đi cùng nên phải gác lại.

Lô Kiến Thành càng lúc càng mệt và đau khắp cả người.

Lô Kiến Thành gọi điện yêu cầu Vương Trạch Vinh triệu tập nhân viên sang nước Pháp rồi nhấn mạnh công việc. Sau đó Lô Kiến Thành vội vàng rời đi.

Lô Kiến Thành lập tức đến bệnh viện, y biết mình phải truyền nước thì mới duy trì được.

Sau khi kết thúc hội nghị, Vương Trạch Vinh về văn phòng.

Hội nghị hôm nay làm Vương Trạch Vinh rất tức giận. Thủ Tướng tham gia Hội chợ thương mại 17 nước do hắn tự bố trí, trước đó không có tin Quế Bình tham gia. Mấy hôm trước Vương Trạch Vinh còn đến báo cáo với Lô Kiến Thành, không ngờ hôm nay y lại đổi ý và đưa Quế Bình vào. Làm Vương Trạch Vinh bực tức là Lô Kiến Thành nói đủ thứ linh tinh, đây là làm hắn mất mặt.

Vương Trạch Vinh hiểu rõ ý của Lô Kiến Thành, đây là lo mình quan hệ gần với Thủ Tướng.

Như vậy có thể ngăn quan hệ của mình và Thủ Tướng sao? Vương Trạch Vinh cười lạnh trong lòng.

- Phó bộ trưởng Vương, lần này tôi đột nhiên tham gia, tôi không ngờ được. Muốn tôi làm gì thì anh cứ phân công.

Quế Bình gọi điện tới nói.

- Lão Quế, như vậy đi, anh kiểm tra người đi theo xem có điểm nào chưa đủ, không thể có sai sót.

Vương Trạch Vinh nói.

Lý Trạch Quảng lúc này đi vào văn phòng Vương Trạch Vinh hỏi những điều Lô Kiến Thành nói trong hội nghị có nên cho vào không?

Vương Trạch Vinh nói:

- Anh là chuyên gia, anh thấy sao?

Lý Trạch Quảng cười nói:

- Tôi thấy không nên làm loạn kế hoạch.

Vương Trạch Vinh nói:

- Cứ làm như vậy đi.

Lý Trạch Quảng thầm nghĩ xem ra Bộ Thương mại lại đấu nhau mạnh rồi. Mình phải theo sát Phó bộ trưởng Vương mới được.