Quan Khí​

Chương 821: Buổi học xuất hiện chính khí



Thấy Mạnh Học Nam đi theo Vương Trạch Vinh vào phòng hội nghị, các thường vụ đều có chút ngạc nhiên. Có mấy thường vụ thầm nghĩ Mạnh Học Nam này có phải sẽ thành Thường vụ thị ủy?

Khi Mạnh Học Nam ngồi xuống, Vương Trạch Vinh nhìn quanh các thường vụ rồi nói:

- Hôm nay Thị ủy tổ chức buổi học tập, vốn do tôi phát biểu nhưng tôi nghĩ một chút Thường Hồng chúng ta có Đảng viên ưu tú được tỉnh khen ngợi, sau đây tỉnh sẽ đề cử lên Trung ương, đây là tài sản quý giá đối với Thường Hồng chúng ta. Hôm nay tôi mời đồng chí Mạnh Học Nam đến giải thích Lời thề với Đảng đối với chúng ta.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, mọi người liền thở dài một tiếng. Phó bí thư Phiền Chính Phú nói:

- Đúng là Bí thư Vương nghĩ chu đáo, đây đúng là biện pháp rất tốt.

Đặng Diệu Hoa ngồi đó mà nghĩ chuyện hôm qua, cơ thể trần truồng của cô gái Nhật Bản lại hiện lên. Y có chút đắc ý vì mình đã không rơi vào cái bẫy của người Nhật Bản.

Mạnh Học Nam ngồi đó nhìn các Thường vụ thị ủy mà có chút lo lắng.

Vương Trạch Vinh đang nhìn Mạnh Học Nam, mục đích hôm nay là muốn thấy một Mạnh Học Nam thực sự. Thời gian gấp như vậy thì Mạnh Học Nam nhất định không chuẩn bị được gì cả.

- Kính thưa các vị lãnh đạo, Bí thư Vương bố trí tôi đến phát biểu, tôi thấy áp lực rất lớn. Tôi không có chuẩn bị gì hết, chỉ có thể nói suy nghĩ của mình mà thôi.

Mạnh Học Nam nhìn thoáng qua chủ đề mà y đã nghĩ ra lúc trưa rồi nói.

- Lời thề với Đảng của chúng ta ở từng thời kỳ là khác nhau nhưng có mấy nội dung như nhau. Tôi muốn nói chuyện mấy nội dung này.

Tri thức Đảng mọi người ngồi đây mở miệng là nói được, nghe thấy sẽ nói về điều này các thường vụ đều yên tâm. Dù là ai cũng có thể nói được, bọn họ không tin Mạnh Học Nam nói được điều gì mới.

Phó thị trưởng thường trực Chung Đại Trí ném cho mỗi người một điếu thuốc.

Không lâu sau cả phòng hội nghị đầy khói thuốc.

Thấy tình hình hội nghị như vậy, Mạnh Học Nam hơi nhíu mày.

- Câu đầu tiên của Lời thề với Đảng đó là mấy chữ “Tôi tình nguyện gia nhập” Tôi hiểu mấy chữ này đó là không ai mời chúng ta vào Đảng, mà là chúng ta xin vào. Bây giờ không ít Đảng viên quên điểm này. Lần này ở trong huyện tôi nghe một cán bộ nhờ người khác viết đơn cho mình, lúc ấy y nộp lên, tôi đã yêu cầu người này đình chỉ công tác một tuần, chuyên môn học tập tri thức Đảng, viết ra bản kiểm điểm.

Mạnh Học Nam nói như vậy làm các thường vụ ngạc nhiên và nhìn y như quái vật. Vì việc nhỏ như vậy mà lại đình chỉ công tác của cán bộ, đây rõ ràng là đắc tội người mà.

Việc này Đan Kiến Phương biết, cán bộ kia là phó Trưởng ban tổ chức cán bộ huyện Trạch Điền, Phó trưởng ban kia còn đến chỗ y mà tố cáo, nói Mạnh Học Nam đây là trả thù. Đan Kiến Phương đang định hỏi việc này nhưng không ngờ bây giờ Mạnh Học Nam lại tự mình nói ra.

Mạnh Học Nam nói tiếp;

- Hai chữ tự nguyện rất quan trọng, chỉ có thể hiểu thì anh mới có thể chủ động xin gia nhập, phương diện này mặc dù cũng do người muốn có chức quan mà gia nhập. Nhưng tôi cho rằng bất cứ Đảng viên nào tình nguyện gia nhập đều tỏ vẻ một lòng phục vụ nhân dân, quyết tâm cống hiến cho Chủ nghĩa xã hội, điều này rất quan trọng. Ủng hộ cương lĩnh Đảng, tuân thủ kỷ luật Đảng, thực hiện nghĩa vụ Đảng viên, giữ bí mật Đảng, trung thành với Đảng, tất cả là điều kiện kiên quyết do tự nguyện mà có. Cho nên chỉ cần chuyện của Đảng, Đảng viên không được mặc cả. Một người không tự nguyện thì không thể chính thức phục vụ nhân dân.

Mạnh Học Nam nói đến đây, Vương Trạch Vinh phát hiện trên người y tỏa ra chính khí rất lớn.

Lúc này mọi người trong phòng mặc dù đang hút thuốc nhưng đã chú ý đến lời Mạnh Học Nam nói.

Vương Trạch Vinh cảm thấy hôm nay để Mạnh Học Nam đến phát biểu là rất đúng, rất nhiều thứ mọi người biết nhưng không suy nghĩ cụ thể. Bây giờ nghe Mạnh Học Nam nói, Vương Trạch Vinh biết cán bộ Đảng viên làm gì, bọn họ đều tình nguyện phục vụ nhân dân, xuất phát điểm đều là không mong muốn đạt được lợi ích gì từ đó. Điều này khiến mọi người đều muốn làm việc cho xã hội. Bây giờ thì hay rồi, chỉ cần thành cán bộ là có bảo hiểm, nhà được chia một căn, lợi ích càng lúc càng thấy thiếu. Quan càng lúc càng muốn làm lớn. Cán bộ bình thường thì còn đỡ, bọn họ chưa từng có cơ hội đạt lợi ích. Nhưng lãnh đạo lại có nhiều lợi ích thì đâu còn mong muốn phục vụ nhân dân.

Nghĩ đến tình huống của mình, Vương Trạch Vinh có chút xấu hổ.

- Chúng ta là Đảng viên, là người phục vụ nhân dân, chúng ta không phải là người đứng trên quần chúng nhân dân. Mặc dù làm quan của chúng tôi không phải là đạt lợi ích gì. Là một Bí thư huyện ủy, tôi làm đều trong sạch, dù kiểm tra như thế nào tôi đều không thẹn với lòng.

Mạnh Học Nam nói như vậy làm mọi người nhíu mày, mới đầu ai cũng nghĩ Mạnh Học Nam tự khen mình. Nhưng sau đó tâm trạng mọi người lại khác và thầm nghĩ Mạnh Học Nam này dám nói dám làm.

Vương Trạch Vinh nhìn Mạnh Học Nam thì thấy y mặc bộ đồ đã sờn cũ, khác hẳn các thường vụ mặc âu phục. Nhớ đến lúc trước thấy hoàn cảnh gia đình Mạnh Học Nam, nhà y đúng là không có gì đáng giá.

Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Mã Thu nói:

- Thưa các vị thường vụ, ở đây tôi cũng chứng thực một điểm. Bởi vì Mạnh Học Nam là điển hình của tỉnh nên Ủy ban kỷ luật chúng tôi đã điều tra tài sản của đồng chí Mạnh Học Nam. Trong nhà Mạnh Học Nam không có gì đạt được do vi phạm pháp luật. Lương hàng tháng của đồng chí Mạnh Học Nam đều chia hơn phân nửa giúp học sinh nghèo.

Nghe Mã Thu nói, mọi người nhìn Mạnh Học Nam với ánh mắt khác, trong lòng rất phục y. Nói thật mọi người ngồi đây không ai dám công bố tài sản của mình.

Mạnh Học Nam giải thích về Lời thề với Đảng rất rõ ràng, theo ý giải thích khiến các thường vụ đều phải suy nghĩ cẩn thận.

Nói thật nếu nói đạo lý thì không ai ở đây kém nhưng nghe Mạnh Học Nam nói, mọi người có chút xấu hổ.

Mạnh Học Nam nói đều là từ bản thân mà nói. Nói thật sau khi nghe Mạnh Học Nam nói, mỗi người đều có thể cảm nhận lời của y là thật, đều kính trọng y.

Đương nhiên kính trọng là kính trọng, muốn mọi người học theo y là không thể.

- Sau đây tôi xin nói về cảm nhận của mình về việc Sẵn sàng hy sinh vì đảng và nhân dân.

- Hy sinh theo rất nhiều nghĩ là cái chết, tôi cảm thấy không nên hiểu như vậy. Theo tôi nghĩ thì vì lợi ích của Đảng, quần chúng nhân dân, chúng ta trong công việc không nên suy được mất của bản thân, gặp phải những thứ tà ác thì chúng ta không được nương nhẹ, phải kiên quyết xử lý.

Mạnh Học Nam nói như vậy rồi liền thẳng vào các Lãnh đạo thị ủy, trong mắt lộ rõ sự quyết tâm.

Vương Trạch Vinh vẫn quan sát mọi người trong hội nghị, chỉ thấy sau khi Mạnh Học Nam nói xong thì chính khí của y tràn ngập phòng hội nghị.

Tình hình khó hiểu xảy ra, Vương Trạch Vinh phát hiện chính khí của mình bốc lên, hắn nhìn các thường vụ thì cũng thấy tình huống này. Chính khí của bọn họ cũng tăng một chút.

Vương Trạch Vinh nghe Mạnh Học Nam lên tiếng, trong lòng lại nghĩ đến chuyện này. Hắn coi như hiểu rõ tại sao Đảng lại coi trọng việc học tập. Học tập khiến người tiến bộ không phải là nói đùa, chính khí có thể tăng cường khi học cương lĩnh, kỷ luật Đảng.

Vương Trạch Vinh lại nhìn các thường vụ thì thấy bọn họ đã coi trọng lời Mạnh Học Nam nói, mỗi người đều có nhận thức mới.

Mạnh Học Nam khác với người khác, nội dung y nói đều là những gì mình trả qua, cho nên mỗi một câu nói của y đều tản mát ra chính khí.

Vương Trạch Vinh hạ quyết tâm sau đây Thị ủy sẽ tăng cường học tập, khi học tập sẽ tăng cường chính khí cho người nghe.