Từ lúc này trở đi, nguy cơ của Quân gia xem như đã được Quân Khương Lâm giải trừ toàn diện. Mà một năm sắp tới, chính là thời điểm mà Quân gia phát triển với tốc độ nhanh chóng nhất.
Điều này chính là do Quân Khương Lâm hao tổn tâm cơ vô cùng mà tính toán, từ lúc tìm được huyền đan, sắp đặt mọi chuyện đâu vào đấy, đến lúc này cuối cùng cũng đạt tới mục đích cuối cùng! Hôm nay hắn rốt cuộc cũng giở được tảng đá lớn trong lòng ra mà tạm yên tâm.
Quân Khương Lâm dùng hết tâm cơ, sử dụng tất cả các loại thủ đoạn, rốt cục cũng đạt tới mục đích cuối cùng, đang vui mừng vô cùng thì thời điểm này, bên trong Thịnh Bảo Đường, một mảng không khí âm u mù sương.
- Chuyện gì xảy ra???
Tam đại trưởng lão đang cùng Mộ Tuyết Đồng, Tiêu Hàn ngồi cùng nhau mà bàn luận công việc, có ba trưởng lão tọa trấn, Mộ Tuyết Đồng cùng Tiêu Hàn đương nhiên không dám lỗ m ãng, bày ra bộ dáng thành thật, nhất là tên Tiêu Hàn. Bộ dáng của hắn khi hùng hổ chèn ép Quân gia, so với con chó cụt đuôi còn ngang tàng hơn đã hoàn toàn biến mất, trước mặt ba vị trưởng lão, hắn so với hài tử còn muốn ngoan hơn.
Năm người này chính là năm người có địa vị cao nhất của Thịnh Bảo Đường ngân thành, hiện tại cũng là cao nhất trong Thiên Hương đế quốc, người thường đương nhiên không dám ngồi cùng bọn họ mà nói chuyện, lúc này nhìn thấy tiểu công chúa ôm Tiêu Phượng Ngô phóng vào. Năm người này, thực lực yếu nhất cũng là cường giả Thiên Huyền, vừa nhìn đã thấy thương thế của Tiêu Phượng Ngô vô cùng nguy hiểm, thậm chí có thể liên lụy tới tính mạng, làm sao mà không sợ hãi!
Tiểu công chúa xúi giục Tiêu Phượng Ngô trốn ra ngoài dạo chơi, đương nhiên là bọn họ biết rõ. Chẳng qua sau sự kiện huyền đan, cao thủ các nơi đều giống như ngựa nhớ chuồng, tất cả đều rời khỏi, thành Thiên Hương lại khôi phục dáng vẻ gió êm sóng lặng xưa kia, vì thế mấy người này đều an tâm cho hai đứa nhỏ ra ngoài dạo chơi một chút.
Cũng là muốn cho lỗ tai của mình khỏi bị tiểu nha đầu la hét bắt kể chuyện xưa mà đau đầu.
Thêm vào đó, khi thành Thiên Hương khôi phục trạng thái trước kia, lấy tu vi Kim Huyền của hai đứa nhó này cũng có thể coi như là nhất lưu cao thủ của toàn bộ thành Thiên Hương, dưới tình huống bình thường sao làm khó được bọn chúng, nên mấy người này đều làm bộ mắt nhắm mắt mở cho qua, cho bọn hắn tùy ý xuất môn, thậm chí Tiêu Hàn lại cảm thấy vui mừng khi nhìn thấy tiểu công chúa Hàn Yên Mộng thêm thân thiết với cháu mình.
Tuy nhiên, bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới hai đứa nhóc này vừa ra ngoài chưa bao lâu, trở về lại có hình dạng khổ sở thế này.
Tiêu Phượng Ngô bị người đánh tàn bạo, thương thế không nhẹ tí nào, nếu chỉ bị thương không thì không nói, trên người Tiêu Phượng Ngô cũng không phải quần áo lam lũ, mà phải nói là chỉ còn mỗi một cái nội khố mà thôi, nếu không có cái nội khố này thì chắc chắn là trần như nhộng. Tiêu đại thiếu gia cũng có thể xem như nhân sĩ thượng tầng của ngân thành, có Tuyết Tàm Giáp hộ thân bên người, vậy mà thù hận tới mức nào mà ngay cả quần áo cũng lột của người ta?
Hàn Yên Mộng vừa thấy năm người thì như thấy được thân nhân lâu năm chưa gặp, lập tức mang sợ hãi ủy khuất trong lòng phát ra. Nàng lập tức nhào vào lòng tam trưởng lão mà dậm chân khóc lớn, nước mắt tuôn xối xả. Nha đầu này thân thế cao quý, cả đời sung sướng, chưa phải chịu nửa điểm bất mãn, hôm nay lại bị dọa tới mức này, làm sao không kinh hoàng cho được. Tam trường lão vỗ nhẹ lưng nàng, an ủi ôn nhu, trong mắt lửa giận bùng phát!
Loại người nào dám dám khi dễ tiểu công chúa của ngân thành chúng ta? Dám làm kinh khiếp bảo bối mở miệng sợ mòn, cầm trên tay sợ rớt, con gái của lão thành chủ Phong Tuyết Chí Tôn Hàn Phong Tuyết, cũng là cháu gái yêu thương của hắn! Không thể tưởng được mới tiến vào thành Thiên Hương này lại gặp chuyện lớn thế này!
Hắn lại thấy một dấu bàn tay to đùng trên mặt ngọc của tiểu công chúa, nàng thì khóc lóc sướt mướt tới mức lê hoa đái vũ, trong lòng lại đau đớn vô cùng, đồng thời cũng vô cùng phẫn nộ.
Sau khi xem xét thương thế của Tiêu Phượng Ngô, năm người đồng thời nhíu mày.
- Tất cả đều là lực lượng đả kích bằng thân thể! Lực lượng tập trung, thủ pháp rất nhanh, đây là một ngoại gia cao thủ! Đã lâu rồi mới chứng kiến một ngoại gia cao thủ đạt tới trình độ thế này!
Cửu trường lão cau mày nhìn thương thế của Tiêu Phượng Ngô mà nói.
Bốn người còn lại đồng thời lộ ra thần sắc kinh dị.
Chỉ có tiểu công chúa đang khóc thút thít đến hai mắt đẫm lệ hai mắt đẫm lệ, nghe xong không hiểu liền vừa khóc vừa hỏi:
- Cái gì gọi là lực lượng đả kích bằng thân thể?
- Đó là không dùng huyền khí, tất cả đều sử dụng lực lượng của bản thân mà ra tay công kích!
Tam trường lão xem xét cẩn thận một phen, sắc mặt trầm trọng nói tiếp:
- Nhìn thương thế này, nếu người này dùng tới huyền khí, Phượng Ngô cho dù có chín cái mạng cũng không chịu nổi một chiêu, người này tuy xuống tay độc ác nhưng vẫn còn có chút chừng mực!
Năm người đều nhăn tít đôi mày, chỉ lấy lực lượng thân thể, hơn nữa không sử dụng huyền khí mà có thể làm cho Tiêu Phượng Ngô có tu vi Kim Huyền trở thành bộ dáng này, chỉ có thể có một lý do, võ công người này hơn xa Tiêu Phượng Ngô, thực lực tối thiểu cũng phải là Ngọc Huyền, hoặc Địa Huyền. Tuy cao thủ Ngọc Huyền hay Địa Huyền còn chưa nằm trong mắt những người này, nhưng chỉ bằng việc sau khi người này đả thương Tiêu Phượng Ngô, lại có đảm lượng lấy đi Tuyết Tàm Giáp, dấu hiệu của Phong Tuyết Ngân Thành, chứng tỏ người này tuyệt không đơn giản!
Nhưng vô luận như thế nào, cừu này không thể không báo!
- Tiểu công chúa, người không nên gấp gáp, từ từ ổn định hơi thở rồi chậm rãi kể lại, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Mộ Tuyết Đồng nói từ tốn.
Hàn Yên Mộng vẫn còn khóc thút thít, thanh âm đứt quãng cuối cùng cũng kể xong, từ chỗ nhìn thấy một nam nhân khỏa thân, sau đó hai bên xung độ...t Trong mắt mấy người hiểu rõ chuyện đời như những người này, vừa nghe xong đã nhận ra tất cả mọi việc chỉ là một hồi hiểu lầm mà thôi!