Theo thanh âm tiếng cười, một đợt trọng lực chính phản bỗng dưng từ trung tâm đỉnh núi tràn ngập khắp chung quanh.
Bốn phía mặt đất tầng tầng sụp xuống, trên không trung toàn bộ bụi bặm đều vỡ vụn thành linh lực cơ hồ muốn nổ tung ra. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trấn Nguyên Tử theo bản năng phát ra một đạo pháp lực bảo vệ Nhân Sâm Thụ cùng Ngũ Trang Quan của mình.
Những nơi không được pháp lực bảo hộ, toàn bộ vật chất thảo mộc đều bị trọng lực nặng mười vạn lần xé thành dập nát.
- Là Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông!
Trong mắt Trấn Nguyên Tử lóe ra tinh mang, tiếp tục thi triển pháp lực đẹp toàn bộ ngọn núi bao phủ. Hắn toàn lực phong tỏa trọng lực khuếch tán, thao túng địa khí trừ khử trọng lực đè ép xuống.
Chỉ một thoáng liền giúp Vạn Thọ sơn khôi phục lại yên tĩnh.
Minh Nguyệt hít sâu một hơi lạnh:
- Uy lực như vậy cũng chỉ là tầng mười tám cảnh giới mà thôi, ta cũng tu luyện Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông, cũng tìm hiểu trong đạo điển, nhưng tầng hai mươi chẳng qua uy lực cũng là thế này. Quả thật làm người ta cảm thấy vô cùng xấu hổ…
Trấn Nguyên Tử bật cười, lực lượng thần thông thứ nhất xem khả năng của môn thần thông có tinh diệu hay không, thứ hai phải xem người tu tập thần thông hiểu được bao nhiêu về thiên địa đại đạo.
Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông tuy chỉ có cảnh giới tầng mười tám, nhưng bên trong gia tăng pháp tắc đại đạo cũng càng bàng bạc phức tạp, mặc dù là Đại La Kim Tiên cũng xa xa kém cỏi.
Vỗ vỗ đầu Minh Nguyệt, vẻ mặt Trấn Nguyên Tử ngược lại ngưng trọng nói:
- Người này tu tập chính là Ngũ Hành vô thượng thần thông. Có ngũ hành gia trì, môn đại thần thông thổ hệ này tự nhiên phải mạnh mẽ hơn ngươi nhiều…
Khí tức của Minh Nguyệt cũng bình phục trở lại, thần sắc cũng không hiện vẻ đố kỵ, chỉ lắc đầu kinh dị nói:
- Người này lĩnh ngộ đại đạo đã tới bực trình độ này, còn hơn phân nửa Kim Tiên trong hồng hoang thế giới, thẳng truy Chuẩn Thánh. Ta xem cũng không cần quá lo lắng cho hắn. Cảnh giới như vậy nếu như còn chưa thành tựu được Kim Tiên hồn ấn, vậy còn người nào có thể thành tựu đây? Ta xem kiếp lôi kia cũng không nhất định làm gì được hắn.
- Kim Tiên hồn ấn tự nhiên không làm khó được hắn, nhưng làm sao trảm phá được thiên tỏa của Hồng Quân, nhập vào hàng ngũ đại đạo mới là vấn đề.
Cũng không để ý tới vẻ kinh ngạc của Minh Nguyệt, Trấn Nguyên Tử mỉm cười:
- Nếu không qua được cửa ải này, ngày sau thành tựu của hắn cũng chỉ là có hạn…
Cơ hồ Trấn Nguyên Tử vừa nói tới đây, bên dưới núi Từ Hàng vừa thoát khỏi phong ấn cũng hừ lạnh một tiếng:
- Thủy Vân nhị thức đúng là lợi hại, suốt trăm năm thời gian người này đúng là không bỏ uổng phí. Tiếp tục tiến một bước, thành tựu Kim Tiên hồn ấn hẳn cũng không khó khăn. Nhưng hồn ấn của Uyên Minh này nếu không cách nào gia nhập hàng ngũ đại đạo cũng chỉ là công dã tràng mà thôi.
Tuy bị phong ấn trăm năm thời gian, nhưng Từ Hàng cũng không hề lộ ra nửa phần chật vật, vẫn dung nhan như ngọc, áo trắng như tuyết.
Hoàng Long chân nhân bên cạnh hắn đang nhìn lên đỉnh núi, lại bị Trấn Nguyên Tử dùng pháp lực che lấp nên không cách nào xem rõ hư thực.
Lúc này nghe vậy không khỏi nghi ngờ nói:
- Uyên Minh này hơn trăm năm trước đã là Thái Ất Chân Tiên. Lấy thân Chân Tiên có thể kháng cự yêu thánh, thần thông bản lĩnh như vậy người này chỉ sợ đã sớm đi vào hàng ngũ ba ngàn đại đạo…
- Đó là dĩ vãng!
Từ Hàng lạnh giọng cười, thần tình lạnh nhạt khoanh tay đứng thẳng:
- Kẻ này từ khi bắt đầu tu tập kiếm tu đã phạm tội với thương thiên. Há có thể vô sự như vậy? Thiên ý dĩ nhiên sẽ khiển trách, trước mắt chính là tới lúc!
Hoàng Long chợt giật mình, hơi gật đầu:
- Chắc chắn như thế, mặc dù Uyên Minh thành tựu Địa tiên chi tổ, nhưng cũng đã chôn xuống mầm tai vạ. Lấy khả năng của tổ sư cũng không cần tự mình ra tay, chỉ cần dùng ý niệm đã làm Uyên Minh vạn kiếp bất phục.
- Vạn kiếp bất phục thì chưa chắc, nhưng người này đạt được khí số Nhân đạo, trước mắt có thể nói còn chưa gặp trở ngại.
Từ Hàng lắc đầu, tiếp theo chợt nhớ tới một chuyện, dò hỏi:
- Trăm năm trước ta từng có cảm giác hoảng sợ, ở phương bắc sát khí xung thiên, tổ sư có điều tra được là duyên cớ nào không?
Hoàng Long chân nhân nghe vậy vẻ mặt nhất thời ngưng tụ:
- Lúc trước chưa từng suy tính ra, sau hơn hai mươi năm mới biết được. Đầu của Hình Thiên hình như đã bị người hoàn toàn luyện hóa, lúc ấy tổ sư có nói trong vòng ngàn năm hồng hoang nhất định có hung thần xuất thế, ứng với sát kiếp!
- Đầu của Hình Thiên?
Từ Hàng trợn mắt, hít sâu một hơi lạnh:
- Thân thể của Xi Vưu có từng an bài thỏa đáng? Còn có kết quả của Cửu Chuyển Kim Đan tại phương bắc có từng điều tra rõ rốt cục do người nào gây nên hay không?
- Sư đệ xác thực không hổ là đệ nhất trí giả trong số những sư huynh đệ của Xiển giáo!
Hoàng Long tán thưởng, trong mắt lộ ra vẻ kính nể, sau đó ảm đạm đáp:
- Thân thể của Xi Vưu sư tôn đã giải quyết. Về phần kết quả của Cửu Chuyển Kim Đan tại Bắc Câu Lô Châu hiện giờ đã vạch trần chỉ là trò lừa bịp. Nhưng vài vị yêu thánh phương bắc vẫn đang liều chết tranh đoạt. Việc này do Phổ Hiền sư huynh phụ trách, bắt đầu chỉ phái vài tên đệ tử đi đến đó, sau biết được lợi hại, nên tự mình đi qua. Nhưng tới lúc đó thì đã trễ, không còn tìm được tung tích những người đó.
- Hồ đồ!
Từ Hàng nhíu mày, cũng ngẩng đầu lên nhìn lên đỉnh núi. Lệ mang trong mắt lóe ra, phảng phất như muốn đem tầng tầng mây mù trên Vạn Thọ sơn xuyên thấu toàn bộ.
Nhớ rõ ngày ấy lúc Chu Thiên Tinh Đấu đại trận chiếu xuống, việc này thật sự chỉ là trùng hợp sao? Chỉ sợ chưa chắc!
…
Tiếng cười chỉ kéo dài một khắc thời gian đã ngừng lại. Khí tức Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông bạo tán cũng duy trì được mấy ngày mới tán đi.
Trên đỉnh núi Nhạc Vũ thở phào một hơi, dời tay phải khỏi đạo điển. Chữ triện huyền ảo dũng mãnh tràn vào trong đầu hắn lập tức dừng lại. Làm Nhạc Vũ cảm thấy thần hồn chợt buông lỏng, trong đầu trống trơn, ngược lại cảm giác có chút không khỏe.
Ngay khi hắn tiếp tục nội thị đan điền, chỉ thấy cầu trận phù văn thổ hệ vẫn giống như ngày thường cùng bốn cầu trận khác kết thành một khối, ngũ hành tuần hoàn.
Nhưng thể tích so với dĩ vãng thoáng rút nhỏ hơn một ít, nhưng có thể điều động được Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ chân khí gia tăng thêm ước chừng hai thành.
Mượn dùng lực lượng Địa Thư cấu tạo lại phù trận, khiến từ phức tạp biến thành tinh giản, ước chừng sau ba ngày thời gian đã hình thành đầy đủ.
Sau khi ưu hóa Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ thần thông, uy lực càng thêm mạnh mẽ, nguyên từ lực cũng càng thêm dễ dàng nắm giữ trong tay.
Đáng tiếc thiếu sót duy nhất là Địa Thư, cho đến tận hôm nay hắn chỉ mới lĩnh ngộ ước chừng được hai thành, thật sự là quá ít.
Tiếp tục đưa mắt nhìn Tam Viên Chân Kinh trước người đã được hắn hoàn toàn tìm hiểu thông thấu. Tử Khuyết Thiên Chương toàn bộ pháp tắc đại đạo bên trong cũng đã dung hợp thành một khối, thậm chí cả bộ kiếm thuật không trọn vẹn cũng đã toàn bộ hiểu thông suốt.
Còn có Hồng Mông kiếm điển, kiếm ý lưu lại suốt mười vạn năm bên trong chỉ còn tồn tại gần phân nửa. Trong đó hơn phân nửa đã bị hắn dung nhập vào trong thần hồn.
Nhưng phần còn lại chính là bộ phận tinh hoa nhất cũng là thuần túy nhất. Nhưng với cảnh giới của hắn hiện tại đã không có khả năng luyện tập tiếp tục nữa.
Địa Thư tuy chỉ ghi chép lại thổ hệ đại đạo, mấy năm nay Nhạc Vũ liên tục nghiên cứu suy giảm, biến hóa thôi diễn, còn lại pháp tắc tứ hệ đều chưa giải quyết.
Đối với việc phân tích ngũ hành kiếm trận hắn cũng chưa bao giờ đình chỉ qua.
- Tính toán thời gian đã hơn một vạn một ngàn năm, như thế nào cảm giác chỉ là trong nháy mắt?
Thời gian nơi đây tăng cao hơn bên ngoài gấp trăm lần, ở bên trong động thiên trăm năm thời gian chính là hơn một vạn năm.
Nhạc Vũ còn mượn Chu Thiên Tinh Đấu đại trận gia tăng thêm tỉ lệ chênh lệch thời gian, từ khi bế quan đến nay vừa lúc hơn một vạn một ngàn năm.
Có chút lưu luyến nhìn Địa Thư, hắn biết được ngày sau mình muốn tiếp tục mượn bảo vật này cũng không biết phải chờ cho tới khi nào.
Nhạc Vũ thầm than một tiếng, kiềm chế tâm thần nội thị trong cơ thể. Toàn bộ ngũ hành tuần hoàn, toàn bộ phù trận cũng đã qua hơn vạn năm biến hóa, giờ phút này đã đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất.
Toàn bộ cơ thể, trong mỗi một tế bào đều chất chứa vô số phù văn ảo diệu. Không cần pháp lực, chỉ chém ra một quyền, đại đạo pháp tắc chồng lên nhau là có được ngàn đầu Chân Long lực.
Vạn năm thời gian cũng không cần tu hành, phù trận tầng mười bảy cũng tự nhiên tiếp cận trọn vẹn.
Một thân đạo cơ dầy trọng chưa từng có, củng cố vững chãi vô cùng.
Nhạc Vũ chợt cảm thấy trong lồng ngực dâng lên cảm giác bất an, liền nhìn lên trên bầu trời.
Rõ ràng không có vật gì, nhưng lại cảm nhận được một đạo ánh mắt âm lãnh đang ở tận sâu trong minh minh nhìn chăm chú xuống chỗ hắn.
Khiến cả người rét run cơ hồ không thể kiềm chế.
- Thiên tỏa đại đạo, ta thật sự có năng lực chém vỡ nó?
Tự hỏi một tiếng, thoáng lộ ra chút vẻ chần chờ, ngay sau đó Nhạc Vũ bỗng dưng cười to, biết được thần hồn của mình đã bị người dùng pháp lực làm dao động.
Người kia dù chưa ra tay, nhưng lại không có lúc nào không cố gắng gây ảnh hưởng đối với hắn.
Tiếp theo một cỗ hào khí hào hùng tận trời từ trong lồng ngực trào ra. Kiếm ý hấp thu bên trong thần hồn bỗng dưng bùng nổ, đem một tia do dự sợ hãi cuối cùng toàn bộ đánh nát.
Nhạc Vũ hừ lạnh, không chút do dự hướng trước mặt vẫy tay, trên bầu trời rõ ràng hiện ra vô số tinh tú, từng đạo tinh lực từ trên tinh không hạ xuống.
Lần này cũng không gia tốc thời gian chênh lệch mà chỉ đem ngũ hành lực tinh thuần hội tụ vào trong cơ thể hắn.
Khi tổ phù văn cuối cùng ngưng tụ xong, phù trận tầng mười bảy đã tiếp cận viên mãn, chân chính tiến vào cảnh giới kế tiếp.
- Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười tám!
Nhạc Vũ chỉ cảm thấy pháp lực trong cơ thể nổ tung, điên cuồng tăng trưởng. Tiếp theo tiếp tục thúc giục pháp lực đem ngũ hành tinh lực phân chia vào trong ngũ hành phù trận.
Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa chân Quyết đã tăng lên tầng hai mươi mốt, chỉ có thể hết sức tích súc cô đọng, không còn biện pháp tăng trưởng. Nhưng ba cầu trận phù văn còn lại giống như mãnh thú hỗn độn luôn điên cuồng cắn nuốt tinh lực của hắn.