Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 597: Huyết Hải Phong Ba




Huyết Hà công pháp tầng mười ba, thân hóa huyết hải. Chẳng qua nguyên khí còn chưa khôi phục được hai thành! Cũng không tới nỗi không đánh được một trận.

Trong mắt Nhạc Vũ lóe ra ý chí chiến đấu bất khuất, ý niệm vừa động, hai thanh Thư Hùng Băng Diễm Kiếm một lam một hồng liền phóng lên cao. Vừa đến giữa không trung, sắp va chạm cùng bốn thanh Hóa Huyết thần đao cứng rắn, Nhạc Vũ bỗng nhiên kháp bí quyết, trong miệng quát:

Thác Ảnh Phân Quang! Phân cho ta!

Chỉ một thoáng, hai thanh siêu giai phi kiếm thanh thế bao trùm nhất thời hóa thành gần trăm đạo kiếm quang cơ hồ giống nhau như đúc, đều dựa vào thành đôi, huyễn hóa thành Lưỡng Nghi Hàn Cực Diễm Tuyệt Kiếm, mang theo băng hàn diễm lực đầy trời, xông thẳng về đoàn huyết quang bên trên.

Chẳng qua vào lúc này, Tu La Tán Nhân cũng đã đem toàn bộ huyết quang đều tụ tập cùng một chỗ, hướng đỉnh núi ầm ầm đánh xuống.

Đoàn huyết quang khổng lồ tràn ngập phương viên hơn ngàn dặm giờ phút này dù đã co rút lại thật nhỏ, cũng đã đạt tới hơn trăm dặm. Thanh thế của Thư Hùng Băng Diễm Kiếm tuy mạnh mẽ, mỗi khi huy vũ một lần, liền đem một bộ phận huyết quang hoàn toàn đông cứng lại, hoặc đốt thành tro tàn, bản thân không hề sợ hãi bị huyết quang ô nhiễm. Nhưng so sánh với đoàn huyết quang kéo dài phương viên trăm dặm vẫn còn thua kém thật lớn. Chỉ trong nháy mắt liền nuốt chửng hai thanh phi kiếm, thậm chí ngay cả thân thể của Nhạc Vũ cũng bị nuốt vào bên trong.

Cùng một thời gian, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy toàn thân đều là biển máu tanh hôi bức người đang từ khắp mọi nơi mênh mông đè ép tới người hắn. Bên trong ẩn chức oán niệm sát lực tàn hồn của triệu triệu sinh linh từ bốn phương tám hướng đánh sâu vào thần hồn của hắn. Nếu không phải giờ phút này thần hồn hắn từng trải qua gần bốn trăm đạo kiếp lôi rèn luyện, hồn thức mạnh mẽ, bên trong những tu sĩ Nguyên Anh cùng đẳng cấp đã xem như đứng đầu, chỉ kém tu sĩ Đại Thừa một bậc, thì oán sát lực khổng lồ kia công tới đã đủ làm thần trí hắn hoàn toàn điên cuồng.

Ngoài ra còn có bốn thanh Hóa Huyết thần đao không ngừng xuyên toa chém vào, trong tay Nhạc Vũ có thể sử dụng cũng chỉ có Phong Nha kiếm cùng Âm Nha đao, nhưng dần dần trên hai thanh huyền binh liền bao phủ một tầng huyết quang, ngay cả Huyền Thiên Tịnh Hỏa cũng chỉ có thể kiềm chế được một chút tốc độ bị ô nhiễm của hai thanh huyền binh kia.

Đợi đến khi hai thanh huyền binh từ từ thoát khỏi sự khống chế của Nhạc Vũ, Vạn Mộc Phong Thần Bích chỉ trong khoảnh khắc bị hai thanh Hóa Huyết thần đao cùng trọng áp của Huyết Hải chung quanh chấn đến nát bấy.

Tiếp theo Băng Diễm Huyền Quang Chướng cũng chỉ chống đỡ thêm được chốc lát. Một tầng quang chướng có thể khắc chế được Huyết Hải cùng bốn thanh Hóa Huyết thần đao trong nhất thời, đoàn huyết nguyên khác dĩ nhiên không dám nhích gần thêm được một chút. Nhưng chỉ chống đỡ được vài chục lần hô hấp, hào quang màu xanh đỏ đan xen lần ầm ầm vỡ tan tành.

Cuối cùng Long Lân Giáp vẫn còn trong khi hư ảnh Huyền Quy trong Huyền Quy Tiên Trạc đã bị hắn dung nhập vào bên trong Long Lân Giáp, dùng thủy nhu lực lượng hóa giải sức ép công tới từ bốn phương tám hướng. Bốn thanh Hóa Huyết thần đao chém lên trên áo giáp không chút tác dụng, kể cả những cơn sóng Huyết Hải ập tới cũng hoàn toàn vô dụng.

Tu La Tán Nhân thấy phương pháp của mình không hiệu quả, kinh dị kêu lên một tiếng:

Trên người của ngươi không ít thứ tốt! Đây là lân giáp của Yêu tiên thượng cổ Long tộc, cũng bị ngươi tìm đến. Hai thanh phi kiếm kia cũng có thể khắc chế Huyết Hải của bổn tôn. Chỉ tiếc tu vi của ngươi quá yếu! Mười thành uy năng chỉ thi triển được bốn thành. Nếu không dù bổn tôn gặp ngươi cũng phải tránh lui. Nhưng chỉ tiếc một đời thiên kiêu của Quảng Lăng lại vẫn lạc trong tay ta, ha ha ha! Ngọc Lăng Tiêu, hãy nhìn xem hôm nay ta diệt đạo thống của ngươi, tuyệt cơ hội chấn hưng Quảng Lăng Tông! Còn không chết đi cho ta!

Thanh âm cực kỳ điên cuồng, lúc thanh âm vừa rơi xuống, đoàn huyết quang quanh người Nhạc Vũ liền xoay tròn, tựa như một cơn lốc khổng lồ chuyển động mạnh mẽ trên bầu trời, không ngừng đè ép xuống thân ảnh màu vàng trong Huyết Hải.

Trong lòng Nhạc Vũ buồn bực muốn phun máu, hơn nữa cảm thấy xương cốt da thịt toàn thân phát ra tiếng vang răng rắc không ngừng, ngoài lực lượng đè ép còn có một lực lượng không ngừng muốn xé rách thân thể của hắn, một trong một ngoài làm cho hắn vô cùng khó chịu.

Hừ lên một tiếng, Nhạc Vũ đem Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực truyền khắp toàn thân, da thịt lập tức căng phồng, bên trong mạch máu thô to khí huyết nguyên lực khổng lồ không ngừng sôi trào, đến lúc này hắn mới cảm giác tình hình tốt hơn được một chút.

Từ khi tu thành thân thể có bảy ngàn tám trăm thạch lực, mỗi một tấc da thịt của hắn hôm nay, mỗi một xương cốt đều có thể so sánh với huyền binh nhị phẩm đỉnh phong. Hơn nữa kết cấu cơ thể đã đạt tới thân thể gần với thân thể chân long, nếu ngay cả lực lượng như vậy cũng không chịu đựng nổi đó mới là quái dị.

Huyết Hải quay cuồng cuốn tới, nhưng thật lâu không thể làm gì được thân hình trước mắt. Rốt cục Tu La Tán Nhân cũng ý thức được tình hình có chút không đúng, yên tĩnh chốc lát liền phát ra một tiếng thét kinh hãi:

Ngươi đạt tới Đại Thừa Kim Thân! Ngươi sớm như vậy đã tu thành Đại Thừa Kim Thân!

Ban đầu còn mang theo vài phần khiếp sợ, nhưng sau là vui mừng, Nhạc Vũ cảm giác được tốc độ xoay tròn của Huyết Hải càng lúc càng nhanh, thân thể dần dần càng thêm cố sức. Hắn không hề để ý, chỉ thúc giục Ngọc Thanh Phân Quang Thác Ảnh Kiếm hóa thành trăm cặp song kiếm, không ngừng chém mạnh vào trong Huyết Hải.

Có thêm Thiên Mộc Trâm cùng Long Lân Giáp, hắn tiếp tục dựng lên một tầng Vạn Mộc Phong Thần Bích, lần này Nhạc Vũ toàn lực phát ra, mượn thủy hệ linh lực của Huyền Quy Tiên Trạc dựa vào Long Lân Giáp, dần dần thành hình.

Huyết Hải tuy lớn nhưng cuối cùng cũng phải bị hắn chém nát! Huyết Ma tuy mạnh nhưng khó có thể trì hoãn nơi này quá lâu!

Tốt tốt tốt! Là ta xem thường ngươi!

Tu La Tán Nhân cười to ba tiếng, trong giọng nói càng thêm điên cuồng, ẩn chứa lệ khí vô tận:

Băng Hỏa song kiếm là do tổ sư ngươi ban thưởng xuống dùng để phá pháp lực của ta sao? Hắc! Đáng tiếc bổn tôn đã sớm thoát khốn, chỉ là siêu phẩm huyền binh có thể làm khó dễ được ta? Sáu siêu phẩm bảo vật, Quảng Lăng các ngươi cũng rất giàu có! Nhưng ta muốn xem thử rốt cục ngươi có thể chống đỡ được bao lâu!

Nhạc Vũ cười lạnh, dứt khoát khoanh chân ngồi xuống vận chuyển Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực, ngũ sắc quang hoa lưu chuyển thật nhanh trong cơ thể, lực lượng huyết tà không hề dính được vào người.

Ngay trong lúc huyết quang quay cuồng nơi này, trên một đỉnh núi ngoài năm ngàn dặm phương xa, có hai gã đạo nhân trong mắt mang theo vẻ ảm đạm nhìn bầu trời bao phủ huyết quang đỏ rực trước mắt.

Một người da mặt đỏ sậm, thi triển đạo quyết dùng Thiên Lý Chiếu Ảnh Thuật quan sát tình hình phía trước. Nhưng khoảng cách thực sự quá xa, chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ, đoàn huyết quang quay cuồng vũ động, bên trong ẩn chức vô số tàn hồn sinh linh, thỉnh thoảng còn hiện ra mặt người mặt thú, lại lập tức biến mất, làm người ta cảm thấy vô cùng kinh khủng.

Đây là Huyết Hà công pháp tầng mười một trở lên!

Trong miệng thốt ra suy đoán, đạo nhân mặt đỏ thở dài một tiếng:

Tu chân giới quả nhiên sắp gặp phải sát kiếp. Lại có Huyết Ma hung hoành tuyệt đại xuất thế, xem ra vị đạo hữu kia hơn phân nửa sẽ nguy hiểm tính mạng!

Có Huyết Ma tồn tại, thiên hạ sinh linh đồ thán! Bốn thanh Hóa Huyết thần đao cũng chính là bốn Nguyên Anh tu sĩ đã chết bởi tay ma đầu kia! Trừ Chu Vân đạo hữu, nhất định còn có người vẫn lạc trong tay hắn. Nhưng thật sự kỳ quái, thiên hạ chư tông nhìn thấy Huyết Ma liền truy giết. Gần đây chưa từng nghe nói có ai đem Huyết Hà công pháp tu luyện tới tầng thứ mười. Hung ma trước mắt rốt cục lai lịch ra sao?

Nói tới đây, đạo nhân thấy đồng bạn đứng bên cạnh cười khổ đầy vẻ bất đắc dĩ, liền biết mình hỏi vô ích, lắc đầu cười khan, chuyển nhìn vào trong kính nói:

Vị đạo hữu kia nhìn hình dáng tướng mạo tựa hồ là Quảng Lăng Tông Nhạc Vũ. Nhưng xem tu vi của hắn, không ngờ đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, hơn nữa pháp lực còn hơn cả ta và ngươi! Thật không biết là nhân vật phương nào?

Nhạc Vũ?

Trong đầu vừa lướt qua tên gọi danh chấn Bắc Hoang suốt mấy năm nay, đạo nhân mặt đỏ khẽ cau mày trầm ngâm nói:

Gần đây ta nghe nói người này đã tiến vào tu vi Kim Đan đỉnh phong, lẽ ra không nên là hắn! Nhưng ta nghe nói vài ngày trước Vân Mộng Tông phái ra bốn tu sĩ Nguyên Anh hợp tác với người của Tân gia, chuẩn bị phục giết người này. Kết quả toàn bộ đều bỏ mình, không ai chạy thoát. Hôm nay lời đồn đãi trong Bắc Hoang lại khác, như vậy có lẽ do Quảng Lăng Tông giấu diếm thực lực, nhưng…

Nói tới đây, trong mắt đạo nhân mặt đỏ tuôn ra một tia quang mang, mang theo vẻ kinh hãi thật sâu. Người bên cạnh hắn than nhẹ một tiếng:

Xem ra hơn phân nửa chính là Nhạc Vũ không thể nghi ngờ! Xuất thân của Nhạc Vũ không thể giả vờ. Chỉ hơn mười năm thời gian đã tu thành Nguyên Anh Hợp Thể cảnh, thật sự làm Nguyên Đức này xấu hổ, lại vô cùng bội phục!

Đâu chỉ là Nguyên Đức đạo hữu? Dù là chính ta, hôm nay cũng sinh ra ý niệm muốn tự tuyệt cho xong. Bảy trăm năm chúng ta khổ tu, người này lại chỉ cần mười năm liền đạt tới.

Đạo nhân mặt đỏ cười khổ một tiếng, tiếp theo trên mặt hiện lên vẻ tiếc hận:

Đáng tiếc bậc nhân vật có khả năng trở thành bá chủ tu chân giới, nhưng hôm nay phải thân tử đạo tiêu! Đây có lẽ cũng là phúc của Bắc Hoang.

Lúc này Nguyên Đức chợt cau mày, trong mắt ngưng đọng lại:

Ta xem Nhạc Vũ chưa chắc sẽ vẫn lạc!

Đạo nhân mặt đỏ chợt ngẩn ra, lúc này mới giật mình kinh ngạc phát giác linh lực ở phía trước chấn động không ngừng, tốc độ đoàn huyết quang xoay tròn cũng kéo dài hơn trước.

Ánh mắt của hắn từ từ chuyển thành nghiêm túc, trong lòng không ngừng ngạc nhiên, Huyết Hà công pháp lợi hại thế nào dù hắn chưa từng lãnh giáo, nhưng huyết nguyên sau khi được cải biến năm xưa hắn từng gặp qua. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Vì vậy hắn thực sự không giải thích được Nhạc Vũ có bản lĩnh gì có thể giằng có với Huyết Ma lâu như thế?

Thời gian từ từ trôi qua, hai người càng lúc càng cảm thấy hoảng sợ. Bản thân họ đều quên mất bản thân cũng đang nằm trong hiểm cảnh, chỉ đứng yên nơi đó quan sát cuộc chiến phía trước. Dần dần, bầu trời từ đêm chuyển sáng, một vầng mặt trời từ từ dâng lên.

Không Đức chân nhân như có chút tỉnh ngộ, nhất thời lên tiếng kinh hô:

Hắn đang đợi mặt trời mọc!

Ngay khi âm thanh vừa rơi xuống, hai đạo kiếm quang một lam một hồng mênh mông cuồn cuộn chợt phóng lên cao, xuyên qua đoàn huyết quang, bắn thẳng đến chân trời!