Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn

Chương 1698



Quan Hạ Nhi gắp cho muội muội của Bắc Thiên Tâm một miếng sườn, thuận miệng trả lời.

“Mấy nay trời nóng như vậy, ngày nào tỷ cũng hơ lửa ở trong phòng thí nghiệm, chắc chắn là sẽ khó chịu rồi!”

Đường Đông Đông liếc nhìn Quan Hạ Nhi: “Chờ lát nữa ta bảo Nhuận Nương nấu cho tỷ một ít canh giải nhiệt, mấy ngày tới tỷ đừng đến phòng thí nghiệm nữa”

Hiện giờ Kim Phi có địa vị cao trong triều, tiêu cục Trấn Viễn cũng ngày càng lớn mạnh, bất kể là trên quan trường hay giang hồ, đều không có người nào mù mắt mà đi làm khó làng Tây Hà nữa, Quan Hạ Nhi lại quay về làm cô vợ nhỏ dịu dàng như trước.

Nhưng cô lại không nhàn rỗi, mỗi ngày trừ lúc đến lớp xoá mù chữ học tập thì những thời gian khác hầu như đều cùng Uyển Nương ngâm mình trong phòng thí nghiệm nghiên cứu cách điều chế nước hoa và xà phòng thơm.

Những công việc này thường xuyên phải dùng đến việc chưng cất, nên mấy cái lò trong phòng thí nghiệm chưa bao. giờ tắt lửa.

Hiện giờ đang là mùa hè, phòng thí nghiệm vốn oi bức, cộng thêm mấy cái lò đang cháy, mỗi lần Quan Hạ Nhi và Uyển Nương đi ra, quần áo gần như đã ướt nhẹp.

“Ta với Uyển Nương gần đây nghiên cứu hai mùi hương mới, sắp có kết quả rồi, chờ đến khi làm xong hẵng nói, nếu không thì hỏng mất” Quan Hạ Nhi khoát tay nói.

“Vậy buổi tối ta xoa bóp đầu cho tỷ.”

Đường Đông Đông bất đắc dĩ nói: “Tỷ bây giờ đã là Quận chúa rồi, muốn thân phận có thân phận, cũng không thiếu tiền tiêu, nếu là người khác đã mang theo một đám nha hoàn đi hưởng thụ rồi, tỷ thì ngược lại, còn vất vả hơn so với trước kia”

“Cửa tiệm của đương gia càng ngày càng lớn, Vũ Dương có thể giúp chàng ấy cầm lái, Tiểu Bắc cũng có thể giúp chàng. ấy quản lý thương hội, muội với Tiểu Ngọc cũng đang giúp chàng ấy, ta cũng không thể kéo chân sau của đương gia chứ?” Quan Hạ Nhi nói.

Đường Đông Đông đang chuẩn bị nói tiếp, thì Nhuận Nương mở cửa đi vào.

“Phu nhân, Đường trưởng xưởng, Trịnh đại ca mới vừa rồi phái người tới thông báo, Công chúa điện hạ đã trở lại.”

“Vũ Dương quay về rồi ư?” Quan Hạ Nhi sửng sốt một chút: “Đi đến đâu rồi?”

“Người tới báo tin là huynh đệ của mương Diệp Nhị, tính toán thời gian chắc là đến cổng làng rồi nhỉ?” Nhuận Nương nói.

“Đi, đi đón cô ấy”

Quan Hạ Nhi vội vàng đứng dậy, dẫn theo mấy người Tiểu

Nga ra khỏi phòng ăn.

Khi họ đến cổng làng, vừa đúng lúc thấy xe ngựa của Cửu công chúa đi tới.

Cửu công chúa không để ý đến đôi mắt trợn trừng của Khánh phi, ra lệnh cho phu xe dừng xe ngựa lại, dưới sự giúp đỡ của Thấm Nhi, cô ấy bước xuống xe ngựa.

“Vũ Dương, cơ thể điện hạ không tiện, xuống xe làm gì?"

Quan Hạ Nhi thấy Cửu công chúa muốn xuống xe, chạy nhanh đến ngăn cản.

Hiện giờ bụng của Cửu công chúa đã rất lớn, đi bộ cũng phải đỡ eo.

“Tỷ tỷ đến cổng làng đón ta, sao muội muội có thể ngồi trên xe chứ?”

Cửu công chúa vẫn kiên trì xuống xe, hành lễ theo quy củ với Quan Hạ Nhi.

“Nhà chúng ta không nhiều quy củ như vậy!”

Quan Hạ Nhi vội vàng đỡ cửu công chúa: “Cơ thể này của muội phải tĩnh tâm an thai, sao lại quay về?”

“Tây Xuyên xuất hiện bệnh sốt rét, mẫu phi sợ ta bị nhiễm, nên đã bắt ta quay về.”

Cửu công chúa bất đắc dĩ nói: “Làm ta ngay cả cửa cống cũng chưa được thấy”

“Nương nương cũng quay về sao?”

Quan Hạ Nhi nhìn về phía xe ngựa, bây giờ mới phát hiện ra Khánh phi ở bên trong.

“Hạ Nhi bái kiến nương nương!” Quan Hạ Nhi vội vàng thi lễ với Khánh phi. “Đứng lên đi.”

Khánh phi mỉm cười giơ tay lên, ánh mắt nhìn Quan Hạ Nhi hơi kinh ngạc.

Lúc trước khi bà ấy gặp Quan Hạ Nhi, cô không biết gì cả, phải cần Đường Tiểu Bắc hướng dẫn mới biết cách hành lễ.

Nhưng lần này gặp lại, rõ ràng không giống với Quan Hạ Nhi lần trước.

Hành lễ quy củ, không để lộ một tí tật xấu nào.