Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 225: Một quyền dương uy



Thấy cảnh tượng như vậy, Torres không hề thả lỏng cảnh giác.

Thiếu niên tóc vàng tay phải lập tức giương cung lên, tay trái rút ra bạch vũ đại tiễn, một tiếng nhỏ vang lên, trường cung được kéo ra thành hình trăng tròn, đầu mũi tên lóe ra hàn quang nhằm phía huyết nhân đang từ trong sương mù lao tới, quát lớn:

- Ta nhắc lại lần nữa, đây là nơi đóng quân Hương Ba Thành, người kia mau dừng bước, còn dám tiến đến, giết không tha!

- Không… Đừng… Ta là... Muốn gặp bệ hạ… Ta…

Người tiến đến toàn thân đầy máu, bước đi xiêu vẹo, không để ý đến lời cảnh cáo của Torres tiếp tục đi tới phía doanh trại.

Thấy đối phương không thèm để ý đến lời cảnh cáo, Torres hừ lên một tiếng ngón tay căng dây cung đang định buông ra thì đột nhiên ánh mắt hắn dừng lại, thấy huyết nhân kia lấy ra một đồ vật gì đó, thiếu niên tóc vàng xem rõ ràng, đúng là lệnh bài của quốc vương bệ hạ. Trong lòng hoảng sợ, lập tức biết rằng người này không phải kẻ địch nên vội vàng chạy đến đỡ lấy, cẩn thận nhìn lại một lần vẫn là khuôn mặt thiếu niên lạ mặt, từ trước tới giờ chưa từng gặp, phía sau lưng hắn có một vết thương vào tận xương khá dài thấy mà rợn người, máu phun ra như suối chảy, vô cùng nghiêm trọng.

-Ngươi là ai? Tại sao có lệnh bài của quốc vương bệ hạ?

Torres cởi áo của mình bọc lấy vết thương của người thiếu niên này, lớn tiếng hỏi.

- Ta… Bệ hạ… Sư phụ.. Ta là… Cứu... Cứu người…

Thiếu niên bị trọng thương luôn miệng nói ra những lời khó hiểu, bởi vì thương tích quá nặng nên hắn đã rơi vào tình trạng hôn mê, chạy một mạch lảo đảo dường như đã làm tiêu hao toàn bộ sức lực của hắn, lúc này cuối cùng cũng không trụ nổi, ngay cả một câu đầy đủ nói cũng không rõ ràng.

Torres cau mày, trong lòng đầy mơ hồ, đang định dẫn thiếu niên này vào doanh trại xin chỉ thị của bệ hạ thì đúng lúc đó lại có vô số tiếng bước chân trong sương mù từ đằng xa truyền đến, càng ngày càng gần còn có thể nghe được tiếng đối phương nói chuyện lớn tiếng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyệnFULL.vn chấm c.o.m

- Đại nhân, chỗ này có vết máu, tên dân đen kia nhất định đang ở phía trước.

- Hừ, hắn bị thương nặng như vậy, chạy cũng không nổi, đuổi theo cho ta, bắt được hắn thì rút gân lột da, dám gây chuyện với ta thì ta sẽ khiến hắn muốn sống không được muốn chêt không xong.

- Ha ha, thiếu gia yên tâm, hắn tuyệt đối không thể chạy thoát.

-...

Torres biến sắc, tuy chỉ là vài câu đối thoại ít ỏi nhưng thiếu niên tóc vàng này lại hiểu ra được nhiều điều từ bên trong lời nói của đối phương. Những người này nhất định đang truy tìm thiếu niên này, hắn nhẹ nhàng đặt thiếu niên ở một bên, rồi hướng về phía doanh trại ra ám hiệu, đồng thời dương cung lên lặng lẽ đợi những tên ở phía xa kia đến.

Không quá ba mươi giây, từ trong sương mù có bốn năm mươi người lao tới, trên người mặc kim chúc khôi giáp, có lẽ là binh sĩ ở gần đó, kinh ngac nhất chính là một tên cao lớn hơn hai mét, trên người từng thớ thịt giống như viên đá nham thạch được đẽo gọt, nửa người trên chỉ mặc tinh cương giáp, hai vai và eo được quấn một sợi dây xích đen xì thành hình số tám, đầu dây xích được buộc lên một chiếc thiết chùy, trên chùy loang lổ đầy vết máu, ít nhất cũng phải nặng đến bảy tám trăm cân, toàn thân hằm hằm sát khí.

Bên cạnh gã cao lớn là một tên thanh niên ngồi trên lưng ngựa, khí thế hung hăng kiêu ngạo, khoa tay múa chân.

- Ở đằng kia, ta nhìn thấy rồi, ha ha ha, mau đi bắt lấy hắn cho ta.

Nhìn thấy thiếu niên bị trọng thương nằm trên mặt đất gã thanh niên ngồi trên ngựa hét lớn mà không nhìn thấy thiếu niên tóc vàng đang cầm cung tên đứng một bên.

- Vâng, Cullen thiếu gia.

Vài tên muốn nịnh nọt tên trẻ tuổi này liền lớn tiếng trả lời, định lập tức đem tên thiếu niên trọng thương bắt lại nhưng bọn chúng vừa bước vài bước thì trong nháy mắt, vù vù vù vài tiếng thì mười mũi bạch vũ đại tiễn đã lao đến cắm thẳng hàng dưới chân bọn chúng, không xiêu không vẹo, khoảng cách giữa mỗi mũi tên không quá năm ngón tay, đều cắm sâu trong đất khoảng hai mươi phân, không hơn không kém đủ để thấy tiễn thuật cao siêu của người bắn tên.

Ong ong ônng...

Dây cung trong tay thiếu niên tóc vàng hơi rung động, ánh mắt như điện lạnh lùng đảo qua đảo lại, từng câu từng chữ nói:

- Đây là nơi đóng quân của Hương Ba Thành, vô cớ tiến vào trong vòng hai mươi thước, giết không tha.

- Đáng chết! Mày là cái thá gì? Quân Hương Ba Thành là cái thá gì? Mau cút ngay cho ta.

Tên trẻ tuổi giận dữ.

Nhưng thực ra tên to lớn cầm chùy sắt kia ánh mắt lộ ra vài phần ngưng trọng, vừa rồi hắn vô cùng kinh ngạc khi chứng kiến tài nghệ bắn cung kỳ diệu của thiếu niên tóc vàng. Lúc này lại cảm ứng một cách kỹ lưỡng có thể phát hiện ra sức mạnh của thiếu niên này thực không tầm thường, kéo ra một bảo cung tuyệt thế như trăng tròn tỏa ra một lực uy hiếp người khác, chính là một đối thủ mạnh không thể coi thường được.

-Vị tiểu huynh đệ này, bọn ta vô tình tiến vào quân doanh Hương Ba Thành, nhưng tên thiếu niên bên cạnh ngươi chính là tội phạm trong Cuồng Phong quân đoàn ở Ôn Tuyền Quan. Ta là Andrew, chưởng chùy phụ trách cự chùy doanh thứ ba Cuồng Phong quân đoàn, mời ngươi hãy giao hắn cho bọn ta!

Tên cao lớn cầm chùy sắt trên mặt có một vết sẹo đao chém, hai hàng lông mày hếch lên, đi tới một bước, giống như là một ngọn núi đi đến, lớn tiếng nói.

- Đứng lại.

Torres hừ lạnh một tiếng:

- Trên người vị thiếu niên này có lệnh bài của quốc vương Alexander, các người không được phép đưa đi.

- Khốn kiếp.

Tên trẻ tuổi ở trên lưng ngựa nghe thấy vậy thì giận dữ:

- Lệnh bài chó mà gì, nơi này là Ôn Tuyền Quan, là thiên hạ của Cuồng Phong quân đoàn, ta muốn mang ai đi thì mang, một Hương Ba Thành bé nhỏ mà không tự lượng sức mình, nếu không cút ngay, ta sẽ đưa cả ngươi đi.

- Dám đưa lời lăng nhục bệ hạ của ta… Giết!

Torres giận dữ, còn chưa dứt lời chỉ thấy vai hắn rung động nhẹ, vù vù vù ba mũi tên vụt tới nhằm vào trán, cổ họng và trái tim của tên trẻ tuổi trên ngựa.

-A... Cứu ta!

Gã trẻ tuổi sợ tới mức rớt từ trên ngựa xuống.

Đúng lúc này, một tiếng ầm vang, dòng khí lưu trong không khí nhanh chóng tụ lại giống như một tảng đá lớn trên mặt nước tĩnh lặng, bóng đen lóe ra, chiếc chùy sắt vung lên ngang trời, đinh đinh ba tiếng, đốm lửa văng khắp nơi.

Người ra tay chính là Andrew của Cuồng Phong quân đoàn.

- Hừ, cứ thử chặn ta ba tên nữa đi.

Đối với kẻ dám lăng nhục quốc vương bệ hạ, Torres căm hận đến tận xương tủy cho nên hắn tuyệt đối sẽ không ngưng tay, trong lúc nói chuyện thì ba mũi tên đã được giương lên dây cung, đầu mũi tên ngay lập tức lại nhắm vào trán, cổ họng và trái tim tên trẻ tuổi vừa ngã xuống, toàn thân tỏa ra sát khí sắc bén, buông tay ra, âm thanh sưu sưu sưu lại một lần nữa gào thét trong không trung.

- Tiểu tử kia, sức chịu đựng của ta có hạn.

Andrew giận dữ, cổ tay rung lên, dây xích quấn ở hai vai như rắn độc có sinh mệnh, điên cuồng rung động lên, dẫn động thanh thiết chùy cự đại kia ở trong tay hắn hóa thành một tia chớp màu đen mà ném tới phía thiếu niên tóc vàng.

Đinh…

Mũi tên thứ nhất bắn vào phía trên thiết chùy.

Andrew biến sắc, hắn cảm nhận được trong mũi tên này của đối phương ẩn chứa một sức mạnh khủng bố, một mũi tên nho nhỏ nhưng gạt đi được thiết chùy sức nặng gấp mấy trăm lần, khiến nó lọt ra khỏi quỹ đão ban đầu.

Lập tức cổ tay hắn run lên, đang muốn di chuyển thiết chùy…

Đột nhiên lại "Đinh" một tiếng, mũi tên thứ hai và thứ ba cùng va chạm, chuyện không thể tin được đã xảy ra, hai mũi tên ở không trung lại phân tách làm hai đường giống như hình cung đuôi cá vậy, vòng qua thiết chùy, tiếp tục vọt tới tên trẻ tuổi trên mặt đất.

Andrew lại một lần nữa biến sắc, trong tiếng rống giận cổ tay rung lên, đương đương đương đương, những âm thanh này liên tiếp vang lên, trong không trung một chuỗi thiết chùy được bổ ra vừa thực vừa ảo, tốc độ tăng lên, hung hăng quăng tới hai mũi tên kia.

Những điều này nói thì chậm nhưng xảy ra thì rất nhanh, chỉ xảy ra trong chớp nhoáng.

Cuối cùng thiết chùy đuổi kịp hai mũi tên, nhẹ nhàng vuốt qua, thoáng môt cái làm đổi hướng mũi tên, mũi tên liên tục xuyên qua ba tên binh sĩ bị tên trẻ tuổi kéo lại để che cho mình, rồi đâm mạnh vào hai xương bả vai hắn, trực tiếp xuyên qua, máu phun ra tung tóe.

- Lại lần nữa thử thách sự kiên nhẫn của ta, công kích quân phòng thủ Ôn Tuyền Quan, khốn kiếp, đừng trách ta không khách khí.

Andrew nổi giận, hai chưởng rung lên, đinh đinh đang đang …xích sắt va đập vào nhau làm truyền đến tiếng động, toàn bộ xích quấn trên người đều tháo xuống, giống như bị một lực lượng vô hình dựng lên lơ lửng. Trên người hắn bắt đầu hiện lên thổ hoàng sắc quang diễm, xiềng xích giống như con rắn độc khổng lồ quay chung quanh, một trận khí thế kinh thiên xuất hiện.

- Tiểu tử kia, ngươi có muốn nếm thử mùi vị bị Cự Mãng độc xà quấn quanh mà chết không?

Andrew như ác ma nhe răng cười trong tiếng vang của xích sắt nói:

- Đây chính là tự ngươi muốn tìm đến cái chết, chịu chết đi... Đại —— địa —— cuồng —— mãng —— chi —— vẫn!!

Không khí nổ vang, cuồng phong bão táp, mặt đất như bị nứt ra.

Đây là đấu khí kỹ năng.

Về phương diện này, cao thủ Hương Ba Thành còn thiếu sót, mặc dù Tôn Phi đã sáng tạo ra không ít nhưng Torres vẫn chưa có được đấu khí kỹ năng thuộc về mình, hắn cảm nhận được thiết chùy ẩn chứa một sức mạnh cuồng bạo, một mình đứng cạnh thiếu niên bị trọng thương, cung tên trong tay liên tiếp rung, mũi tên bắn ra như mưa, muốn ngăn cản thiết chùy của đối phương nhưng hiệu quả rất nhỏ.

Đúng lúc này...

- Thiên —— sương —— quyền... Cút về!

Một tiếng quát truyền đến, chỉ thấy một quyền ấn trong suốt trong không trung, phiêu phiêu bắn nhanh tới, không mang theo một chút khói lửa nào, nhưng nện ngay phía trên thiết chùy, dường như dừng lại trong nháy mắt, sau đó có một thứ gì đó vỡ vụn, thiết chùy và dây xích dường như là tuyết mỏng dưới ánh mặt trời chói chang, lập tức tốc độ lấy nhanh hơn bay ngược theo hướng cũ. Cùng lúc, thiết chùy nặng bảy tám trăm cân phát ra một tiếng vang lớn, trong phút chốc vô số vụn sắt bay đầy trời giống như mưa rền gió dữ.

Uy thế một quyền, vô cùng hung hãn.

Một bóng người cao lớn lộ ra từ trong sương mờ, đứng sừng sững trước mặt mọi người.