Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 371: Thánh Đấu Sĩ Ân Cần Thăm Hỏi



Team: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn:.com

- -------------------------------

Đừng nói 22 người, dù có 200 người chỉ sợ cũng không đủ để hai tên Zenit ma quỷ này chém giết!

Ngay cả tọa kỵ Sa Hổ, thứ khiến cho thiết kỵ Ajax có thể tung hoành sa mạc cũng chẳng hề tạo được tác dụng. Vừa rồi chiến mã va chạm với nhau, 17 con Sa Hổ cấp hai phát động ma pháp thổ hệ "sa thứ" và "sát hãm", thế nhưng cứ mỗi một cây gai đất mọc lên, từng hố cát sụp xuống thì lại giống như nhét nước đá vào trong lò vi sóng vậy, ma pháp thổ hệ đụng phải thứ gì đó nên trong chớp mắt đã tiêu biến...

Nhìn bốn vó của tọa kỵ đối phương lóe lên ánh lửa nhàn nhạt, lại thêm lớp lân phiến dày đặc trên thân và hàm răng sắc bén của “tuấn mã”, bốn gã kỵ binh Ajax may mắn còn sống sót chợt hiểu, đối phương nào phải cưỡi loại ngựa phổ thông gì? Rõ ràng ma thú dị chủng rất đáng sợ, uy áp của ma thú cao giai đương nhiên có thể lập tức xóa bỏ ma pháp cấp thấp của Sa Hổ.

Tiễn thuật so ra kém đối thủ.

Binh khí so không bằng đối thủ.

Thực lực so không lại đối thủ.

Tọa kỵ cũng thua luôn cho người ta.

Hai người này rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là hoàng gia kỵ sĩ trực thuộc hoàng thất Zenit sao?

Bốn gã kỵ binh đột nhiên nhận thấy, có vẻ như ngày hôm nay mình ra đường mà chưa xem Hoàng Lịch, chẳng ngờ lại gặp phải cao thủ thám báo tinh nhuệ của Zenit.

Sau khi tỉnh táo lại, bọn họ không hề sính cường, cũng chẳng hề cố gắng xung phong đợt thứ hai, lựa chọn của bọn họ là bỏ chạy lung tung trong sa mạc mênh mông.

Bốn người rất ăn ý chia ra bốn phương hướng khác nhau, bọn họ muốn mang được tin tức về —— viện quân người Zenit rốt cuộc đã đến, hơn nữa còn là viện quân dị thường đáng sợ.

Tuy nhiên, tốc độ của ma thú Sa Hổ khá nhanh, nhưng hiển nhiên không thể nhanh bằng tên bắn được.

Terry và Luiz không hề cho cơ hội để đối thủ chạy trốn, mỗi người đồng thời bắn hai phát, giết chết hai tên, để lại hai tên ngất xỉu nằm lưng ngựa.

Thi thể hai mươi kỵ binh Ajax bị lột sạch áo giáp và vũ khí, sau đó đầu lâu của bọn họ được xếp chồng lên nhau, một cây trường thương cắm đầu lâu của kỵ binh thủ lĩnh ở phía trước, một mảnh áo choàng màu vàng đất bay phấp phới trong gió, phía trên đó có dòng chữ viết bằng máu tươi ——

- Thánh Đấu Sĩ dưới trướng Hương Ba Vương Alexander ân cần thăm hỏi.

Làm xong tất cả, Terry và Luiz tuân theo phong cách tiết kiệm, bắt nhạn nhổ cả lông của vị Quốc Vương Bệ Hạ đáng kính.

Hai người vơ vét toàn bộ áo giáp và vũ khí, không hề để sót lại cho dù chỉ một thanh đao. Mười bốn “con thuyền trong cát” còn sống cũng được mang đi, những con súc sinh được nghiêm chỉnh huấn luyện ban đầu còn dũng mãnh muốn chống trả, nhưng sau khi bị hai con Xích Diễm thú gầm rú, nhe hàm răng khủng bố hù dọa thì chúng liền sợ hãi đi thành hàng đằng sau hai con Xích Diễm thú...

...

...

Buổi tối đến.

Ban đêm trong sa mạc lạnh kinh người, nước đóng thành băng, cực hàn thấu xương.

Nhiệt độ như vậy khiến “Nanh Sói Quân Đoàn” chẳng cách nào hành quân. Đệ nhất đại đội gồm 5000 kỵ binh trú đóng trên một gò đất tránh gió, đây là quân tiên phong đang đường tiến về chiến khu Ajax. Trong vòng hai ngày, bọn họ đi được hơn 800 km, khi hoàng hôn buông xuống rốt cuộc chỉ còn cách Song Kỳ thành ngoài trăm dặm.

Tốc độ hành quân hiển nhiên là cực nhanh.

Nếu như tất cả thuận lợi, khi bình minh ngày mai chiếu rọi thì quân tiên phong đã có thể vào Song Kỳ thành.

Nhìn từ trên cao xuống, doanh trại giống hệt như một con rùa bám trên mặt đất, trung tâm tạo thành hình trứng, bốn góc tạo thành bốn móng vuốt, đầu và đuôi kéo dài hơn ba mươi mét. Toàn doanh đều cảnh giác canh chừng, bất kỳ sự bất thường nào cũng sẽ lập tức bị phát hiện.

Trong doanh địa có binh sĩ mặc bì giáp đều đặn thay ca tuần tra, toàn bộ lều mới tinh, có thể mang lại sự ấm áp cho binh lính dưới nhiệt độ cực hàn ở sa mạc.

Những thứ này do lão Arjen nghiên cứu khí hậu chiến trường Ajax, sau đó để cho Tôn Phi đòi hỏi quân nhu từ quân bộ. Có lẽ nhờ Angela hoạt động quan hệ xã hội, cũng có thể uy danh Tôn Phi nổi lên vì bắt sống tam đại cường giả Nguyệt giai, càng có khả năng bởi vì Hương Ba thành đã trở thành một nhánh lực lượng mà bất kì ai trong đế quốc cũng phải nhắc đến. Kết quả là những quan lại quý tộc vừa tham lam vừa hà khắc trong quân bộ hoàn toàn chẳng hề làm khó, lập tức thỏa mãn yêu cầu của Tôn Phi, “Nanh Sói Quân Đoàn” từ trên xuống được lĩnh số trang bị mới tinh, xa hoa nhất đế quốc.

Thân là quân đoàn trưởng, Tôn Phi cảm nhận được địa vị của mình đột ngột tăng cao trong lòng binh sĩ.

Đối với những binh sĩ ở tầng dưới chót, địa vị hiển hách và thực lực siêu cường chỉ là hư vô, mà thống soái đủ khả năng mang lại tất cả quân nhu cần thiết mới là thứ làm bọn họ phấn chấn. Coi như thập đại quân đoàn cũng đừng mơ tưởng dễ dàng lấy được đầy đủ tiếp tế từ trong tay đám quý tộc vừa béo ị vừa tham lam kia.

Đệ nhất quan chỉ huy quân tiên phong Shevchenko tiếp nhận kiến nghị của Cech, âm thầm bố trí mấy trăm thám báo tinh nhuệ xung quanh doanh trại, phòng ngừa du kỵ binh của địch đột nhiên tập kích.

Ngay chính giữa doanh trại là một lều màu trắng rất lớn, có thể chứa cả trăm người.

Trong lều, Shevchenko, Cech, Drogba, Pires, Kanouté và Hulk, tổng cộng sáu người vây quanh địa đồ, tỉ mỉ quan sát địa hình phụ cận trăm dặm Song Kỳ thành. Vừa nghe thám báo hồi báo chuyện ban ngày, vừa sắp xếp việc tiến vào Song Kỳ thành, đồng thời cũng phải chuẩn bị giao tiếp với quân phòng thủ Song Kỳ thành.

Một khi 6000 quân tiên phong vào được Song Kỳ thành thì cũng tương đương với "Nanh Sói Quân Đoàn" đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên tại chiến khu Ajax.

Chuyện kế tiếp mà Shevchenko cần phải làm là phối hợp với quân thủ thành để cùng bảo vệ Song Kỳ thành, biến tòa thành này trở thành cái gai vững chắc trên con đường xâm lược của thiết kỵ Ajax, giữ được cứ điểm đến khi đại quân "Nanh Sói Quân Đoàn" đến.

- Không sai! Hai người các ngươi làm không tệ, ha ha, còn bắt được hai tên còn sống nữa.

Nghe xong Terry và Luiz hồi báo, Drogba rất tán thưởng, hận bản thân không thể ở hiện trường đánh giết một trận, lại nhìn sang hai kỵ binh Ajax đã bị đánh bầm dập cả mặt mũi, cả giận nói:

- Nói như vậy, chính là đám người kia càn quét, hành hạ đến chết mấy nghìn bình dân Zenit? Thứ chó hoang tạp chủng, tiếc là tên mập Oleguer kia không có mặt, bằng không lấy thủ đoạn âm hiểm của hắn, sợ rằng hai con chó hoang này chết một trăm lần cũng chưa đủ.

Lúc này thật sự hoài niệm gã Oleguer, tên mập mạp này tuy quen thói nịnh hót làm cho người ta khinh thường, thế nhưng thủ đoạn tra tấn của hắn thuộc hàng nhất lưu là chuyện không cần nghi ngờ. Nếu như do hắn đến thẩm vấn hai người này, chỉ sợ chưa tới ba phút đã có thể hỏi rõ ràng tất cả.

- Ân, muốn giết cứ giết, người Zenit đáng thương, không cần đắc ý quá sớm, đợi thống soái Ajax đến đây, xương sọ của các ngươi đều sẽ bị chặt xuống để làm chén uống rượu.

Một gã kỵ binh Ajax bị trói trên mặt đất giùng giằng quát.

Thiết kỵ Ajax dũng mãnh thật sự danh bất hư truyền, hai người tuy rằng đã trở thành tù nhân, thế nhưng vẫn giữ được sự hung hăng vốn có. Ngôn ngữ của Ajax và Zenit tuy có vài âm tiết bất đồng, tuy nhiên vẫn có thể xem như tương thông, hai người liên tục quát mắng, đủ loại từ ngữ thô tục vang lên làm cho mấy người trong lều đều cảm thấy khó chịu.

Ba ba!

Terry và Luiz hai đồng thời đứng lên đánh mấy bạt tai, đập bất tỉnh hai tên kỵ binh Ajax.

- Đưa chúng xuống, tách ra thẩm vấn, nhanh chóng hỏi rõ ràng hướng đi và cách phân bố binh lực của quân Ajax.

Đệ nhất quan chỉ huy Shevchenko dõng dạc ra lệnh, tuy rằng tên kỵ binh nho nhỏ này phỏng chừng chẳng biết được bao nhiêu tin tức, thế nhưng biết thêm một chút hiển nhiên tốt hơn so với không biết gì.

Terry và Luiz rất nhanh liền kéo tù binh ra khỏi lều.

- Căn cứ theo hồi báo của năm mươi Thánh Đấu Sĩ, chúng ta gần như có thể xác định, quân địch thế đang mạnh, thành chủ Song Kỳ thành Solovyov tụ binh một chỗ cố thủ không ra, làm cho người Ajax không kiêng nể gì cả mà càn quét khắp trăm dặm lãnh thổ Zenit. Từ góc độ này mà nói, bây giờ xem như chúng ta đã tiến vào khu địch chiếm, tất cả phải cẩn thận suốt cả đêm, trời vừa sáng sẽ lập tức xuất phát, trước khi mặt trời mọc phải vào được Song Kỳ thành.

Shevchenko xuất thân là vương tử nước phụ thuộc, phương diện lĩnh binh xem như có chút kinh nghiệm, khá trầm ổn, tính cách kiên nghị, hữu dũng hữu mưu, thực lực không tầm thường. Đây chính là điểm mà Tôn Phi coi trọng, cho nên mới ủy thác trọng trách đệ nhất quan chỉ huy quân tiên phong cho hắn.

Cech gật đầu:

- Đêm nay chúng ta thay ca tuần tra gác đêm, kẻ địch rất gian xảo, ban ngày chúng chịu thua thiệt trong tay thám báo chúng ta, tổn thất cộng lại khoảng chừng ba trăm kỵ binh. Bởi vậy, mọi người nhất định phải cẩn thận, phòng ngừa đối phương lợi dụng đêm tối tập kích, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Mấy vị trung đội trưởng khác lần lượt đáp ứng, sau đó liền hành lễ rời khỏi.

Trong lều chỉ còn lại Cech và Shevchenko.

Hai người liếc nhau, Cech ra lệnh cho thị vệ không được cho bất luận kẻ tiến nào, sau đó đích thân đóng cửa rồi mới quay lại. Hai người cung kính hành lễ về hướng sau màn, nói:

- Quân đoàn trưởng các hạ, không biết ngài có thoả mãn đối với sự an bài như thế hay không?

- Ha ha, rất tốt! Andrea, Peter, không phải ta đã nói rồi sao? Các ngươi chỉ cần dựa theo ý nghĩ của chính mình mà làm, không nên hỏi ta, cứ cho rằng ta không tồn tại là được rồi, nếu như bàn về hành quân chiến tranh thì ta còn kém xa các ngươi.

Tiếng cười sang sảng từ sau màn truyền đến, một thân hình cao gầy vạch màn bước ra.

Đương nhiên người này chính là Quốc Vương nước phụ thuộc cấp một, quý tộc nhị đẳng thế tập, quân đoàn trưởng “Nanh Sói Quân Đoàn”, đệ nhất quan chỉ huy chiến khu Ajax, Alexander Bệ Hạ.