Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 389: Tiễn Chấn Thiên Quân



Frack Ribery xuất thân từ bậc quý tộc thấp hèn, có thể trong thời gian ngắn đạt được vị trí trú quân đệ nhất chỉ huy thành Song Kỳ, dĩ nhiên có chỗ hơn người, hơn nữa bên người cũng có không ít quan tướng trung thành, tính toán đâu ra đấy, quân lương trong nhiều năm bị quan tham cắt xén mà vẫn duy trì được sức chiến đấu và ý chí lòng quân, điều này khiến Tôn Phi không thể không nhìn vị quan quân trẻ tuổi đang dưỡng thương trong thành với con mắt khác xưa.

- Không vội, “Đại Địa Chi Thủ Hộ” đã tiêu hao quá mức dự trữ trong thành, nhất định phải chờ đến thời khắc mấu chốt mới có thể dùng.

Tôn Phi nhìn Gago, lắc đầu cười nói.

Gago kỳ thật là phải lấy hết dũng khí mới dám đứng bên cạnh nói chuyện với vị đệ nhất quan chỉ huy trẻ tuổi này.

Hai tiếng trước, sau khi được tận mắt nhìn thấy vị quan chỉ huy này xuất nhập doanh trại địch ở Ajex như chốn không người, hắn và các trú quân đồng liêu phi thường bội phục đối với khả năng vũ lực và trình độ của Tôn Phi. Đại lục Azeroth rất thượng võ, cường giả võ đạo dễ dàng có được sự sùng bái của người khác, đặc biệt Tôn Phi cứu Franck Ribery giữa vạn quân, càng làm cho Gago là người được Ribery bồi dưỡng, đề bạt thêm phần cảm kích hơn.

Lúc này Tôn Phi lại cũng không như bọn họ tưởng tượng lúc trước là loại quý tộc cao tầng thái độ cao ngạo, chuyên áp bức bắt nạt người khác, trong lòng Gago cùng các trú quân hình ảnh Tôn Phi lại càng thêm hoàn mỹ.

Gago thấy vị quan chỉ huy thân phận tôn quý như vậy lại cười với mình, trong lòng kích động vạn phần, lá gan cũng dần dần lớn lên, suy nghĩ một chút, lại thử kiến nghị:

- Khởi bẩm đại nhân, nếu như không khởi động “Đại Địa Chi Thủ Hộ”, nếu lũ Ajax bắn đá vào thành sẽ tạo nên uy hiếp lớn đối với quân ta cũng như các kiến trúc trong thành…

Tôn Phi vỗ vỗ vai Gago cười nói:

- Không sao, tất cả có ta lo!

Nói xong, bạch quang chợt lóe, Quốc Vương Bệ Hạ từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra “ Sa Mạc Chi Ưng”, đồng thời trong nháy mắt cũng chuyển đổi sang hình thức “ Cung thủ Amazon”, khí tức trên người đột nhiên chuyển từ cuồng bạo, dã tính hóa thành sắc bén, lãnh đạm, điềm tĩnh.

Đại mạc gió lạnh gào thét, thổi qua gương mặt của Quốc Vương Bệ Hạ làm mái tóc đen dài tung bay, càn tăng thêm vài phần khí chất anh tuấn bất phàm.

Một số trú quân ban đầu còn cảm thấy một chút lo lắng bất an, hiện tại lại cảm thấy như trước mắt sáng ngời.

Đúng vậy, suýt thì quên mất, vị quan chỉ huy này còn là một Cung Thủ vô cùng kinh khủng, nhìn thời điểm sáng nay hắn đang anh dũng chiến đấu đã bày ra khả năng tiễn thuật mà lực tàn sát kinh khủng, hắn có thể đứng từ xa trực tiếp phá hủy hơn hai mươi cái máy bắn đá?

Ngay cả binh lính bình thường trên tường thành cũng đều tập trung tinh thần đợi quan chỉ huy đại nhân phát uy tiễn thuật.

- Tạch tạch tạch ….

Trên chiến trường bầu không khí vô cùng khẩn trương, lúc này tất cả mọi người dừng lại mọi động tác, trong không khí nghe thấy tiếng máy bắn đá phát ra âm thanh răng rắc rõ ràng, từng khối đá bắn tới, tất cả giống như mãnh thú khát máu đang nhe răng nanh dữ tợn hướng về phía thành Song Kỳ.

Bầu không khí trở nên nghiêm trọng.

- Chuẩn bị….

Quan quân Ajex hét lớn:

- Chuẩn bị… Phóng!

Sưu sưu sưu sưu!!!

Kéo lãy sắt đến cực hạn, nằm trên giá sắt là mười khối đá hơn ngàn cân đang từ từ dâng lên, tốc độ càng lúc càng nhanh, theo quán tính và lãy sắt kéo ở dưới, rốt cục cũng bay lên trời…

Những tảng đá này cơ bản mỗi tảng đều mang theo sức nặng hơn ngàn cân, mượn quán tính của máy bắn đá, từ trên cao sau khi rơi xuống đất, sức nặng vạn cân, ma pháp gia trì và tường thành cũng sẽ bị đập nát, Tam Tinh cấp dưới Vũ Sĩ nếu như bị cự thạch này đập trúng cũng sẽ không có may mắn tránh khỏi.

Thấy máy bắn đá xa xa, quan quân trên tường thành Song Kỳ đều thấy tim như treo lên tận cổ họng.

Mà ba mươi người tiểu đội Thánh Đấu Sĩ lại không thèm chuyển mắt, lẳng lặng đứng nhìn, tựa hồ những cự thạch kia có đập trước mặt cũng sẽ không chớp mắt, bởi vì bọn họ đều tin tưởng vị Quốc Vương trẻ tuổi tài cao kia.

Trong lúc đó, cự thạch đã bị bắn ra xa đến hơn mười thước, chỉ cần một cái chớp mắt ngắn ngủi là đã có thể đập đến tường thành Song Kỳ.

Đúng lúc này, một số người cố gắng kìm nén tiếng kinh hộ, rốt cuộc cũng đến thời điểm Tôn Phi bắn ra cung tên.

Sưu!!!!

Sưu!!!!

Sưu!!!!

Sưu!!!!

Không chỉ một đạo tên, mà là tròn mười đạo tên!

Mọi người chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh không trọn vẹn lưu lại trên không trung của Quốc Vương Bệ Hạ.

Sau đó dây cung “Sa Mạc Chi Ưng” rõ ràng kịch liệt rung động vài lần, mũi tên sắc bén phá không bay đi chỉ trong một cái chớp mắt, sau một lúc bên tai lại liên tục vang lên mười tiếng ùng ùng bạo phát, tiếp theo chính là một trận đại địa chấn truyền đến cảm giác rung động dữ dội, theo đó là một loạt tiếng kinh hô, tiếng kêu thảm truyền đến.

Chỉ thấy khối cự thạch đang bay lên kia đột nhiên ầm ầm vỡ vụ, hóa thành mưa đá khắp bầu trời, ùng ùng rơi xuống chỗ bày trận của bộ binh Ajax làm nhiều binh lính bị tử thương, văng ra một mảnh huyết hoa đầy trời.

Mười khối cự thạch, đều bị một mũi tên bắn vỡ!!

Tất cả sực việc chỉ xảy ra trong nháy mắt, ai cũng bất ngờ về sự việc sẽ phát sinh như vậy, tiếng hoan hô vui sướng của quân Ajax mới vang lên phân nửa giờ biến thành tiếng kêu thảm thiết. Vốn dĩ ban đầu trận hình của bọn họ sắp xếp vô cùng thấu đáo, hỗn loạn căn bản cũng không có biện pháp né tránh, kẻ nào vận khí tốt thì một tảng đá trực tiếp đè chết, kẻ nào vận khí kém thì mất tay mất chân, nhất thời chết không được mà sống cũng không xong, đau đớn ngã xuống, điên cuồng kêu gào…

- Hương Ba Vương vạn tuế! Vạn tuế! Vạn tuế!

Không biết ai rống lên một tiếng, toàn bộ Song Kỳ thành sau vài giây ngắn ngủi trầm mặc, tất cả binh sĩ và quan quân đều kích động nhảy dựng lên, sĩ khí kéo lên cao cực độ, đây chính là thập tiễn bắn ra bắn nát bấy máy bắn đá của đối phương, đánh chết chí ít cũng vượt qua năm trăm tên địch.

Thập tiễn ngang trời, giết địch năm trăm!

Sức lực thật đáng sợ!

Tiễn thuật thật đáng sợ!

Bị rơi vào cục diện bị động, trú quân Song Kỳ thành hiện tại cần nhất chính là sĩ khí quân lính, làm quân lính phấn chấn lên, mà Tôn Phi hiển nhiên đã làm được.

Người Ajax hiển nhiên không ngờ được việc công thành cứ tưởng là thuận lợi này nay lại thành ra cục diện như vậy, nhìn máy bắn đá tan tành, bộ binh đầu rơi máu chảy, các quan quân trong lúc nhất thời sững sờ im tại chỗ, không biết nên làm thế nào cho phải.

Tiếp tục? Nếu như lại bị gia hỏa kia lợi dụng làm tổn hại đến người mình thì sao giờ?

Đình chỉ? Vậy thì công thành thế nào?

Xa xa giữa vòng vây mấy vạn quân trên cồn cát đại mạc, hoàng tử Jan Vertonghen cười khổ.

Vũ Giả đối với việc chiếm cứ ở thời khắc này thể hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn, trong sử thi chiến tranh của đại lục Azeroth có lưu lại không ít tướng quân mưu lược tài năng suất chúng, người người lại càng nhớ rõ hơn về các vũ lực cường giả, bởi vì một người nếu như thực lực đạt đến một trình độ nhất định, hầu như lực lượng của một người có thể thay đổi cục diện cuộc chiến, có thể đánh tan một quân đội, cường giả võ đạo mới là chủ nhân chân chính của thế giới này.

Lúc này thành Song Kỳ có cường giả đệ nhất Hương Ba Vương Alexander tọa trấn, thế cục nguy cơ như trứng chọi đá trong khoảnh khắc biến thành vững như núi Thái Sơn, nếu như không tìm được ai có thể địch lại được cao thủ này, như vậy muốn đánh bại Song Kỳ thành, ít nhất cũng phải hy sinh hơn ba bốn vạn người, mới có thể hy vọng đem đấu khí của Song Kỳ thành hạ gục, đánh bại được nó!

Thế nhưng, lúc này hắn tuyệt đối không được phép chọn lui bước.

- Truyền lệnh, bộ binh lùi lại tản ra hai bên!

- Truyền lệnh, máy bắn đá lùi về phía sau ba trăm thước, tiếp tục công kích!

- Truyền lệnh, tùy quân Ma Pháp Sư chuẩn bị!

- Truyền lệnh, Tử Sĩ doanh chuẩn bị!

- Truyền lệnh, lược thành doanh chuẩn bị!

- Truyền lệnh, ….

Từng đạo mệnh lệnh lần lượt truyền ra từ vị hoàng tử đế quốc, đại quân Ajax giống như một trận đồ vận hành tinh vi, bắt đầu ngay ngắn trật tự làm theo mệnh lệnh của hắn mà di chuyển, trên chiến trường sống chết là chuyện bình thường, không thể vì chuyện này mà mất hết sĩ khí, quân tinh nhuệ vẫn tiếp tục tiến lên, năm trăm người tử vong cũng không thể làm bọn họ giảm đi cước bộ.

Rất nhanh sau đó, hai mươi cái máy bắn đá lùi sau ba trăm thước, bộ binh cũng được tản ra hai bên tả hữu, tránh cho Tôn Phi lại dùng chiêu cũ lần nữa, mà đá bắn ra cũng bởi vì khoảng cách xa hơn, khó khăn lắm mới bắn tới phụ cận tường thành Song Kỳ.

Tôn Phi tiếp tục giương cung cài tên.

Lúc này đây hắn không có lập lại chiêu cũ, mà trực tiếp nhắm vào mục tiêu là máy bắn đá nhắm tới.

Khoảng cách từ tường thành tới máy bắn đá ước chừng một nghìn ba trăm mét, khoảng cách như vậy Cung Tiễn Thủ bình thường đã không thể nào theo được, cũng coi như là khoảng cách an toàn, nhưng đối với Tôn Phi mà nói, việc này cũng không phải là khó. Hắn đã có được trương tầm ngắm xa “Sa Mạc Chi Ưng”, lại sử dụng toàn bộ lực lượng 88 điểm cấp Dã Nhân (Barbarian), dây cung Trương Bảo bị hắn kéo ra đến cực điểm, lực lượng thuần túy ngưng tụ trên cây tên được luyện chế từ lưu ly, lưu chuyển từng đạo ánh sáng ngọc.

Tôn Phi buông tay ra.

Sưu!!!

Một âm thanh rít lên, bầu trời như thoáng hiện tia sét.

Cơ hồ tiếng xé gió vang lên trong nháy mắt, xa xa một cỗ máy bắn đá cực đại bị bắn trúng nát tan, ầm ầm vỡ ra làm đả thương không ít binh sĩ bên dưới điều khiển máy bắn đá.

Tường thành Song Kỳ lại được một trận hoan hô nhảy nhót, quân lính hô lớn tên của Tôn Phi, sùng bái vị tướng quân này như sùng bái Chiến Thần, lấy lực lượng một người đã áp chế được lợi khí công thành của kẻ địch, hầu như làm tan nát kế hoạch công thành của người Ajax!

Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:.com