Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 80: Làm cái gì?



Một lọ "Người Khổng lồ xanh dược tề" đại khái chỉ có khoảng năm mươi millilit, chứa trong một một bình thủy tinh nhỏ, vừa rồi trong thí nghiệm đã dùng trên tên lính đánh thuê kia một phần ba, còn lại không đến hai phần ba nên đặc biệt quý giá, tâm niệm Tôn Phi vừa động, đem thuốc nước để vào trong sức mang không gian của người man rợ.

Hắn ngồi xổm xuống, bàn tay đặt trên thi thể tên lính đánh thuê cao gầy, một lần nữa thi triển kỹ năng "tầm trảo dược tề", nhưng thực đáng tiếc, lúc này đây hắn lại phải rút tay ra trog làn máu loãng tung tóe, không đạt được đến dược tề như ý nguyện. Không có biện pháp, trước mắt kỹ năng "tầm trảo dược tề" chỉ tăng thêm một chút, vừa mới lên tới bậc một, xác suất tìm kiếm thành công thật sự là quá thấp.

Trong mật thất, bốn cỗ thi thể có thể lợi dụng cũng đã tiêu hao hết, duy nhất một lọ "Người Khổng lồ xanh dược tề" xem như thu hoạch ngoài ý muốn, nhưng tin tức Tôn Phi cần có nhất thì lại không đạt được.

Rốt cuộc dược tề như thế nào mới có thể có hiệu quả kinh người như vậy nhưng lại không tồn tại trong thế giới Diablo?

Tôn Phi cũng không rõ. Nếu như cần có một giải thích miễn cưỡng hợp lý, Tôn Phi cho rằng có thể là do kỹ năng "Tầm trảo dược tề" của người man rợ ở thế giới thực đã sản sinh ra biến dị nào đó không thể tưởng tượng được, mà "Người Khổng lồ xanh dược tề"rất có thể là kết quả kỹ năng biến dị đó. Hiển nhiên, loại biến dị này trước mắt đối với Tôn Phi là không thể khống chế, Tôn Phi tạm thời còn chưa thí nghiệm ra xác suất tao thành "Người Khổng lồ xanh dược tề", cũng không thể xác định được sau khi dùng dược tề thường thường sẽ có tác dụng phụ gì, càng không thể xác định có phải bất cứ người nào dùng loại dược tề này, đều có thể đạt được lực lượng khủng bố giống lính đánh thuê cao gầy trước kia hay không.

Cho nên trước khi chính thức dùng "Người Khổng lồ xanh dược tề" để tăng thực lực của bọn thuộc hạ, Tôn Phi nhất định phải làm rõ ràng mấy vấn đề này, phải biết rằng cho dù là kiếp trước các nhà máy sản xuất ra một loại tân dược, cũng phải trải qua hàng trăm hàng ngàn lần thi nghiệm lâm sàng mới thành công.

Sau khi nghĩ thông suốt toàn bộ mấu chốt trong chuyện này, Tôn Phi nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Hắn đem sự chú ý tập trung lên hắc y ma pháp sư tứ tinh cấp đang run rẩy, thổ ra máu trên mặt đất như chó chết kia, nói đến đây cũng buồn cười, người nầy quả thực có thể bị gọi là tứ tinh ma pháp sư gặp xui xẻo ly kỳ nhất trên đại lục Azeroth từ trước tới nay, theo thực lực đối lập mà nói, Hương Ba Thành nhỏ bé coi như là hắn tự mình đơn thương độc mã cũng có thể tấn công xong, nhưng lại muốn dùng mấy ngàn Hắc Giáp Quân vây thành, cuối cùng qua đủ chuyện không thể ngờ ra đến bộ dạng như chó chết, lúc này chỉ còn lại có nửa cái mạng, lúc trước Tôn Phi an bài, những ngục tốt chỉ cần nhìn thấy tên xui xẻo này có thức tỉnh dấu hiệu liền quơ côn bổng mà đánh, hắn toàn thân trên dưới trừ bỏ vài cái xương sườn trước ngực còn hoàn hảo, mặt khác tứ chi xương cốt cơ hồ không có một cái nào là đầy đủ, nếu không có thực lực ma pháp sư tứ tinh cấp, sinh mệnh lực cường hãn có thể sống dai như gián, đổi lại người bình thường, chỉ sợ lúc này đã sớm hóa thành oan hồn.

Tôn Phi trên mặt mang mang nụ cười xấu xa đi tới.

Hắn theo không gian trong sức mang lấy ra một lọ "sinh mệnh trị liệu dược thủy", búng nắp bình, nhẹ nhàng nhỏ từng giọt, phân biệt nhỏ đến tứ chi cơ hồ đã nát tương thành một cục thịt của hắc y ma pháp sư. Nháy mắt, một ma lực nhàn nhạt lưu chuyển, tứ chi hắc y pháp sư kia cơ hồ biến thành thịt nát lại bắt đầu hồi phục rất nhanh...

Bốn năm giây sau.

Tứ chi Hắc y ma pháp sư thoạt nhìn rách tung toé như trước, xương cốt trắng hếu cùng thịt nát màu đen quay cùng một chỗ, nhưng nói tóm lại ít nhất còn có hình người, Tôn Phi không dám làm cho người này khôi phục rất hoàn toàn, nếu không một tứ tinh pháp sư phát điên lên, hiện tại lấy Tôn Phi lực lượng người man rợ cấp mười sáu, chỉ sợ vẫn không khống chế được.

Trong quá trình này, Tôn Phi phát hiện ra một hiện tượng rất thú vị

"Sinh mệnh trị liệu dược thủy" dùng trên những người có thực lực khác nhau cũng cho kết quả khác nhau, đối với người thực lực càng thấp hiệu quả càng rõ rệt, ngược lại, đối với người thực lực càng cao hiệu quả lại càng ít, rất đơn giản ví dụ: như là mãnh nam Pearce đầu bạc thực lực nhất tinh, không dùng hết một bình cỡ nhỏ "sinh mệnh trị liệu dược thủy" là có thể cướp hắn về từ cận kề cái chết, mà như tứ tinh ma pháp sư trước mắt này, lượng thuốc nước sử dụng giống nhau, cũng chỉ trị liệu được một ít vết thương ngoài da.

Rầm!

Một thùng nước lạnh hòa muối đổ lên người tứ tinh ma pháp sư.

- A...

Mang theo tiếng rên rỉ khàn khàn trầm thấp, ma pháp sư rốt cục đã tỉnh lại, chậm rì rì mở mắt như độc xà, đánh giá hoàn cảnh chung quanh một chút, cuối cùng tầm mắt tập trung đến khuôn mặt mà cả cuộc đời này hắn cũng không quên được, trong nháy mắt hắn giống như là cô gái thấy được ác ma đoạt trinh tiết mình, cả người hắn run rẩy lên, không thể ngăn chặn khàn khàn kinh kêu ra tiếng:

- Là... Là ngươi? Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

- Ha? Trí nhớ cũng không tệ lắm, là ta, hắc hắc!

Tôn Phi cười vô cùng vô sỉ. Hắn không khỏi đắc ý, lấy thực lực chưa đến tam tinh lại có thể cầm tù tứ tinh ma pháp sư, chiến tích như vậy có thể ghi vào sử sách là công tích vĩ đại của các triều đại quốc vương Hương Ba Thành.

- Ngươi xong đời! A a a a, ngươi xong đời... Đồ heo chó ngu ngốc, ngươi lại vẫn cười được, ngươi có biết ngươi cùng ta đã làm gì không?

Khuôn mặt hắc y ma pháp sư như xương khô nhìn thấy thi thể Ngân diện nhân trên mặt đất, đột nhiên kích động tê rống lên, cả người như bị điện giật điên cuồng mà run rẩy:

- Cả tòa Hương Ba Thành sẽ trở thành một tòa tử vực, ngươi giết chết hoàng tử Cole Barker của Sander đế quốc, cả thủ đô đế quốc Zenit cũng sẽ bị nghiền thành mảnh nhỏ!

- Dựa vào ngươi mà cũng nói thế sao? Tù nhân còn kiêu ngạo như vậy?

Tôn Phi nhìn thấy thằng nhãi này không biết cầu xin tha thứ, ngược lại liều lĩnh kêu gào ở trong này, nhất thời nộ hỏa, xông lên trước đá thẳng vào đùi hắc y nhân hai cái, tiếng xương cốt vỡ vụn răng rắc răng rắc truyền đến, xương đùi vừa mới dùng "sinh mệnh trị liệu dược thủy" khôi phục lại biến thành một bãi thịt nát, pháp sư xui xẻo lại hộc máu, phun đầy đất rồi chết ngất.

Tôn Phi lại nhỏ vài giọt "sinh mệnh trị liệu dược thủy" lên đùi tên pháp sư.

Qua vài giây đồng hồ, hắc y ma pháp sư lại sống lại, từ từ tỉnh lại, thấy Tôn Phi, lại khàn khàn hét rầm lên:

- Ngươi... Ngươi…Con heo ngu xuẩn chết tiệt,… ngươi ngươi ngươi...

Răng rắc răng rắc!

Đùi vừa mới tiến triển tốt một chút lại trở thành một bãi thịt nát.

Tôn Phi thật kiên nhẫn lại ngồi xổm xuống nhỏ lên vài giọt "sinh mệnh trị liệu dược thủy".

Lần này hắc y ma pháp sư chậm rãi tỉnh lại, tựa hồ rốt cuộc hiểu rõ tình cảnh của chính mình, có chút thành thật, cả người hắn đổ mồ hôi thở hổn hển nói:

- Tên ngu xuẩn, nếu như còn muốn sống, thì nhanh chóng chạy đi, lập tức rời nơi này... Ngươi... Phạm vào sai lầm lớn.

- Ta cũng muốn nói như ngươi, ma pháp sư tôn kính, trước tiên hãy xem lại tính mạng của mình, nói cho ta biết tên của ngươi, lai lịch... Còn nữa, tên hỗn đản này tên là Cole Barker?

Tôn Phi chỉ vào thi thể Ngân diện nhân thi thể, lạnh lùng hỏi:

- Ngươi tốt nhất đem những gì mình biết phun hết ra, nếu không...!

Tôn Phi trên mặt lại lộ ra vẻ hung quang như lúc giết heo.

- Tánh mạng của ta?"

Hắc y ma pháp sư nghiến răng nghiến lợi đáp:

- Tổn thương như thế này, ta còn có hi vọng sống sót sao? Hắc hắc, nhưng còn ngươi, quốc vương trẻ tuổi... Run rẩy đi, cuộc sống tương lai của ngươi sẽ vĩnh viễn chìm trong sự sợ hãi, ngươi sẽ bị người đuổi giết, nhìn thấy thân nhân của mình chết ở trước mặt mình, nhìn thấy xương đầu của bọn hắn bị làm thành chén rượu, trái tim bị nguyền rủa, tứ chi bị mài thành thịt phấn...

Ba ba ba!

Tôn Phi nắm cổ áo hắc y ma pháp sư, mấy bàn tay lướt qua, mấy cái răng kèm máu rơi đầy trên đất:

- Đồ không biết sống chết, còn dám nguyền rủa ta? Sự kiên nhẫn của ta không phải vô hạn, ngươi còn tiếp tục nói hưu nói vượn, trước tiên ta sẽ đem xương đầu của ngươi làm thành chén rượu!

- Phi! Ngươi giết hoàng tử Cole Barker của tứ cấp đế quốc Sander, ha ha, một khi Sander đế quốc biết chuyện này, đừng nói một cái Hương Ba Thành nhỏ nhoi, coi như là nước quân chủ Zenit đế quốc của các ngươi, cũng sẽ bị nghiền thành mảnh nhỏ...

Hắc y ma pháp sư thổ một búng máu, dưới uy hiếp của hung thần ác sát Tôn Phi thành thành thật thật trở lại vấn đề, trong ánh mắt của hắn lóe lên thần sắc oán độc, khi nói ra mấy chữ Sander đế quốc này, lộ ra vẻ vui sướng khi người gặp họa, chờ mong chứng kiến tiểu quốc vương trước mắt này lộ ra hỏng bét biểu tình, một cái tứ cấp đế quốc, đối với Hương Ba Thành nhỏ bé mà nói, tuyệt đối là tồn tại không thể chống.

Thế nhưng, hắn thất vọng rồi.

- Tên này lại đường đường là hoàng tử tứ cấp đế quốc?

Tôn Phi sau khi sửng sốt, cười hì hì chỉ vào thi thể Ngân diện nhân:

- Ta lại có thể giết một hoàng tử tứ cấp đế quốc? Ha ha, ngươi vừa nói như thế, ta đột nhiên cảm thấy được phi thường thích thú a, cảm giác giết một hoàng tử, giống như mẹ hắn a. Uy, cái gì Sander đế quốc chó má kia còn có hoàng tử sao?

- Ngươi...

Hắc y pháp sư ngu muội rồi, môi bị Tôn Phi đập nát sưng lên, giống như là hai cái lạp xưởng dính ngoài miệng, đọc nhấn rõ từng chữ không rõ, hắn không biết nên nói cái gì cho phải, chẳng lẽ đồ con lợn trước mắt này thật sự không biết kết cục đắc tội một tứ cấp đế quốc là cái gì sao?

Xem bộ dạng kinh ngạc của ma pháp sư, Tôn Phi chậm rì rì nói:

- Hắc hắc, sau khi ngươi bị ta làm hôn mê, kỵ binh Zenit đế quốc đã quét sạch không có bất cứ người nào chạy thoát, hắc hắc, ta đoán nhất định các ngươi lần này lén lút đến Hương Ba Thành a? Hiện tại người đã chết sạch, chỉ còn lại một cái nhân chứng sống là ngươi, bị giam ở Thiết ngục thủy lao mà Liên Nguyệt cấp cao thủ cũng không trốn được, lão vua Sander đế quốc như thế nào lại biết hắn chết ra sao?

- Ngươi...

Hắc y ma pháp sư như gặp sét đánh, mở to hai mắt, buột miệng hỏi:

- Làm sao ngươi biết?

- Này rất đơn giản? Từ lúc mới bắt đầu ta đã thấy rất kỳ quái, vì sao địch nhân của ta thủy chung không vẫy cờ hiệu? Nói các ngươi là phỉ tặc vừa mới tạo thành đi, Hắc Giáp Quân huấn luyện nghiêm chỉnh hiệu lệnh nghiêm minh, dụng cụ công thành đầy đủ, cao thủ không ít, hoàn toàn là bộ dạng quân chính quy cao cấp... Chỉ có một lý do, các ngươi cố ý triệt tiêu cờ hiệu, ẩn tàng lai lịch chính mình, rõ ràng không muốn cho người khác biết các ngươi rốt cuộc là ai? Vấn đề nữa, vì cái gì lại không muốn cho người khác biết đây? Bởi vì các ngươi đang tiến hành hành động quân sự bí mật, rất có thể, hành động này là vì một thứ không thể để cho ngoại nhân thậm chí là người nhà biết đến... Hắc hắc!

Tôn Phi kỳ thật há mồm nói hưu nói vượn.

Nhưng nhìn thấy sắc mặt hắc y ma pháp sư càng ngày càng khó coi, Tôn Phi trong lòng mừng thầm, hắn biết vừa rồi có lẽ mình đã đoán đúng được một phần chân tướng sự việc, hắn âm hiểm cười tiến đến trước mặt hắc y pháp sư, đột nhiên biến sắc, lạnh lùng đe dọa:

- Lão già kia, hắc hắc, thẳng thắn một chút đi, nếu không muốn mang vạ, nói, các ngươi lén lút đi vào Hương Ba Thành, rốt cuộc là vì cái gì?