Lúc này đây, trong biệt viện, Kỳ Tô đang đứng ở cửa chờ Vân Lạc Phong, nửa ngày sau, cánh cửa phòng đang khép chặt mở ra, nữ tử một thân bạch y xuất hiện ngay trước mắt Kỳ Tô.
Ánh mắt Kỳ Tô chợt sáng lên, vừa định mở miệng, lại chợt nhìn thấy sau lưng Vân Lạc Phong còn có ba nữ tử khác.
Trên mặt ba nữ tử này không hề có chút cảm xúc, gương mặt tê liệt, ánh mắt vô hồn tối tăm, nhìn như một con rối.
"Vân cô nương, mấy vị này là...." Kỳ Tô ngẩn ra, kinh ngạc nhìn ba nữ tử trẻ tuổi kia, trong mắt toàn là vẻ mờ mịt.
Từ khi nào những người này lại xuất hiện trong phòng Vân cô nương? Vì sao hắn không hề hay biết gì cả?
Hơn nữa, áp bách trên người ba nữ tử này quá mạnh, mạnh đến nỗi khiến lòng người run sợ....
Thần Linh Giả?
Thân mình Kỳ Tô run run, nếu hắn đoán không lầm, thực lực ba nữ tử này đều ở cảnh giới Thần Linh Giả.
"Đi thôi! Không phải còn phải đi gặp nhị hoàng tử Thiên Tề Quốc sao? Bây giờ chúng ta lập tức xuất phát." Vân Lạc Phong cong cong khóe môi, liếc nhìn Kỳ Tô, chậm rãi nói.
"Đi gặp nhị hoàng tử? Vậy ba vị cô nương này...."
Kỳ Tô không rõ rốt cuộc Vân Lạc Phong định làm gì? Đặc biệt là, mới một tháng trước, cô nương ấy còn bảo mình mua một lượng lớn Vẫn Thạch dùng để rèn binh khí.
Khi hắn mua đầy đủ những thứ đó về, cô nương ấy liền nhốt mình trong phòng, không bước ra ngoài nửa bước.
Đợi khi Vân cô nương xuất hiện một lần nữa, thì bên cạnh lại nhiều hơn ba nữ tử....
"Không...." Kỳ Tô đột nhiên nhận ra điều gì đó, hai mắt lập tức ngập tràn khiếp sợ: "Vân cô nương, mấy vị cô nương này không có hơi thở!"
Đúng vậy!
Ba nữ tử này không hề có hơi thở!
Bất luận là con người, hay là linh thú, chỉ cần còn sống thì sẽ có hơi thở.
Nếu không có hơi thở, vậy thì chỉ có một trường hợp.....
Con rối?
"Đoán được rồi?" Vân Lạc Phong cong cong khóe môi: "Ba người này chính là kiệt tác trong một tháng qua của ta, con rối!"
Lúc trước, thực lực Vân Lạc Phong tương đối thấp, cho nên, thời điểm tạo ra Vân Dực, chỉ đạt đến cảnh giới Thánh Linh Giả mà thôi.
Hiện tại, theo thực lực tăng lên, con rối mà nàng tạo ra đã có thể đạt tới cảnh giới Thần Linh Giả.
Chẳng qua.....
"Ba con rối này chỉ là thành phẩm thất bại, ta dự định bán chúng cho nhị hoàng tử!"
Kỳ Tô khiếp sợ trợn tròn hai mắt: "Cô.... Cô nương bán thành phẩm thất bại cho nhị hoàng tử? Vậy nhị hoàng tử sẽ không tìm người tính sổ chứ?"
Nghe vậy, Vân Lạc Phong liền mỉm cười.
"Tuy là thành phẩm thất bại, nhưng thực lực của những con rối này đều ở cảnh giới Thần Linh Giả. Chúng khác với con người, không biết đau đớn, sẽ không chết! Còn có thể chiến đấu vĩnh viễn không ngừng! Quan trọng nhất là...... Vĩnh viễn sẽ không phản bội ngươi! Loại đồ tốt như vậy, ngươi cảm thấy nhị hoàng tử có thích không?"
Sở dĩ nói số con rồi này thất bại, là bởi vì số nguyên liệu mà nàng nhờ Kỳ Tô tìm vẫn còn thiếu một thứ, thứ đó là Tâm Vẫn Thạch!
Tâm Vẫn Thạch rất khó tìm, lấy năng lực hiện tại của Kỳ Tô, là không cách nào tìm được, cho nên nàng không có viết ra vật liệu này.
Lúc trước, khi nàng chế tạo Vân Dực, do trong ảo cảnh, Tuyệt Thiên có lưu lại Tâm Vẫn Thạch, nên mới có thể giúp Vân Dực đột phá, chỉ là Vân Lạc Phong không ngờ tới Vân Dực cắn nuốt lôi điện để đột phá.
Mà ba con rối trước mắt này, thực lực vĩnh viễn chỉ ở tại cảnh giới Thần Linh Giả, không thể đột phá.
Cho nên, nàng mới nói chúng là thành phẩm thất bại.
"Vân cô nương!" Kỳ Tô trầm mặc nửa ngày: "Cô nương có mấy con rối này, tại sao không giữ lại cho mình dùng? Ngược lại lại muốn bán cho nhị hoàng tử? Mấy thứ này căn bản là không có giá cả đo lường!"
Ngụ ý, bán mấy con rối này đi, quá thua thiệt!
Vân Lạc Phong nhướng mày: "Ta không chỉ bán chúng cho nhị hoàng tử, ta còn muốn bán con rối này trên khắp đại lục. Ngươi cảm thấy, nhưng con rối này một khi bán ra, mấy thế lực trên Phong Vân Đại Lục có bỏ qua không? Một khi bỏ qua, chính là đồng nghĩa với việc chịu thua đối thủ của bọn họ. Vì thế, ta có lòng tin, những thế lực kia chắc chắn sẽ thành lập một quân đoàn con rối!"