Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 140: Dễ nghe, tiếp tục đi (Tùy Nhược Thủy - H)



Bởi vì Lý Duật kiên quyết không đi bệnh viện, Dịch Dao đành phải dẫn hắn đến cổ trấn tìm tiệm nắn xương khớp, cuối cùng vất vả cũng tìm được một lão thầy thuốc trung y về hưu giúp hắn nắn khớp lại, không khiến hắn tự mình hại mình nữa.

Cũng may hắn tuổi trẻ thân thể khỏe mạnh, lần thứ hai trật khớp cũng không có tổn thương nhiều lắm, lão thầy thuốc cho hắn mấy miếng dán giảm đau liền đuổi bọn họ đi, cũng không thèm kê đơn thuốc uống.

Rõ ràng trong người có thương tích còn đánh cược với cô! Bây giờ bả vai sưng to, thế mà người đàn ông này vẫn luôn nở nụ cười nhàn nhạt rất đáng đánh đòn, khiến cô cực kỳ tức giận.

Trở lại khách sạn cô liền đá hắn ra khỏi thang máy, Dịch Dao làm lơ cá cược đi về phòng của mình.

Nhìn thấy Tùy Nhược Thủy tr/ần tr/ụi đi về phía mình, Dịch Dao cười cười, tiến lên ôm hắn một cái.

Chỉ một cái ôm đã khiến "Tiểu Nhược Thủy" ngẩng đầu lên rồi, Dịch Dao cắn lên cơ ngực cường tráng của Tùy Nhược Thủy – da thịt hắn cứng rắn đến mức cắn mạnh cũng không để lại dấu.

"Em đi tắm rửa trước."

"Ừm."

Khi Dịch Dao tắm rửa xong đi ra, Tùy Nhược Thủy đang dựa vào đầu giường bấm điện thoại nhanh như gió, Dịch Dao đi tới nhìn thoáng qua, toàn là tiếng nước ngoài, chỉ liếc nhìn cô đã thấy có nhiều từ cô cũng không biết.

Tùy Nhược Thủy muốn giữ bí mật, liền để điện thoại qua một bên.

"Hôm nay có thuận lợi không?"

Dịch Dao không có trả lời, thoải mái ngồi ở trên người hắn, thoáng nghiêng đầu nhìn hắn cười. Tình hình tối hôm qua không có thời gian nên chưa kịp hỏi hắn, ví dụ như ——

"Gần đây anh mời giáo viên à? Sao tiếng trung tiến bộ nhanh quá vậy?" Câu chữ rõ ràng, khác một trời một vực so với mấy tháng trước.

Tùy Nhược Thủy cười cười, cầm lấy di động một lần nữa, bấm bấm, một giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng nhưng máy móc từ di động truyền đến.

"《Những kỹ xảo phụ nữ yêu thích nhất》, đầu tiên là dùng miệng......"

"Anh... Anh nghe những cái này để học tiếng trung?" Dịch Dao không nhịn được cười, trong đôi mắt đen là hình bóng của hắn cùng với ánh đèn sáng rực, giống như bóng dáng hắn và ánh sáng nhập lại làm một, rực rỡ như một ánh sao.

Tùy Nhược Thủy ôm chặt vòng eo cô, gương mặt đẹp trai kề sát khuôn mặt cô, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, đôi môi xẹt qua chóp mũi đi tới cái trán trơn bóng của cô, như ngửi mùi hoa, nhẹ nhàng lướt qua, gần đến mức cô có thể cảm giác được độ ấm trên người hắn, hơi thở nóng bỏng, như lông chim khẽ vuốt tê dại.

Khuôn mặt tuấn tú từ từ hạ xuống, tốc độ chậm rãi, tiếng hít thở dần dần dồn dập, cánh môi khẽ nhếch gần sát bên...

Lần đầu tiên tình dục nảy mầm từ bên trong, liền không thể cứu vãn, môi lưỡi, ngực, cánh tay, bụng nhỏ, mông, giữa hai chân, ngón chân, không chỗ nào không khát vọng, khát vọng muốn hắn đụng vào, muốn hắn hôn, khát vọng được hắn xỏ xuyên thật sâu, thô bạo va chạm, muốn toàn bộ thân thể đều bị hắn thọc vào rút ra, bị hắn thao đến phát điên!

Dịch Dao một tay đẩy Tùy Nhược Thủy dựa vào đầu giường một lần nữa, hào phóng hôn lên đôi môi gợi cảm của hắn, kéo khăn tắm trên người hắn xuống, theo bản năng vặn vẹo cọ xát.

"Hơi hé miệng, thoải mái đè ở trên môi của đối phương, chậm rãi di chuyển, từ khẽ hôn đến nhẹ liếm, vừa cắn vừa kết hợp với mút hôn......"

Dịch Dao nghe giọng nói chất chứa ý cười của hắn, đôi tay chạm vào khuôn mặt đẹp trai thay cơm của hắn, vừa thưởng thức vừa dùng môi khẽ chạm vào môi Tùy Nhược Thủy, thỉnh thoảng vươn đầu lưỡi khẽ liếm, khiến đôi môi của hắn càng trong suốt động lòng người hơn nhiều, làm cô vừa mút vừa cắn.

"Anh không cần phải xem những cái đó, bản thân anh chính là xuân dược cao cấp nhất rồi." Dịch Dao chân thành khen ngợi.

Tùy Nhược Thủy cười khẽ, mở miệng mời, chiếc lưỡi nhỏ nhắn thơm tho chấp nhận lời mời xâm nhập vào trong miệng hắn, nghịch ngợm vòng quanh đầu lưỡi của hắn, vuốt ve, quay cuồng khẽ liếm khoang miệng của hắn, vỗ về chơi đùa hàm răng trắng tinh của hắn như những phím đàn.

Vật cứng dưới mông càng ngày càng nóng càng ngày càng to lớn, rõ ràng biết nó càng hưng phấn thì chút nữa cô sẽ ăn nhiều đau khổ, nhưng nhìn thấy Tùy Nhược Thủy cứ thuận theo những gì cô làm, cô vẫn muốn hoàn toàn khống chế hắn một lần là như thế nào.

Lý Duật cho dù cố tình bị trật khớp cũng muốn thắng phần thưởng "một đêm chủ động" của cô, nên cô có hơi tò mò...

"Khi hôn đôi môi giống như được đính pha lê, giống như đồ cổ được quét tro bụi, khi sờ vào bàn tay giống như bị phỏng, nhẹ một chút, lại nhẹ hơn một chút, làm da thịt toàn thân cô sau khi hôn môi càng mẫn cảm hơn..."

Dịch Dao theo lời hắn, môi lưỡi hôn từ cằm đến tóc mai của hắn, ngửi mùi hương tươi mát phát ra từ sợi tóc của hắn, từ gáy hôn đến xương quai xanh mê người của hắn, mê muội nhìn động tác nuốt lên nuốt xuống khiến cổ họng phập phồng của hắn. Cơ bắp rắn chắc dưới bàn tay cô khẩn trương siết chặt giống như nham thạch, dưới sự di chuyển môi lưỡi của cô thỉnh thoảng nảy lên.

Thì ra cảm giác khống chế thân thể của người khác sảng khoái như thế này.

"Cắn anh." Giọng nói nghẹn ngào.

"Ưm?" Dịch Dao thử mở miệng nhỏ cắn nhẹ lên bờ vai của hắn, "Như vậy sao?" Đàn ông không phải đều thích thô bạo một chút sao?

"... Mạnh thêm một chút."

Dịch Dao nghe lời, khi hàm răng tiếp xúc thân mặt với cơ bắp cứng cỏi của hắn, cô liền nghe thấy tiếng rên mị hoặc đến cực điểm của người đàn ông, khiến bụng nhỏ của cô xôn xao, d/âm thủy tràn lan.

"Dễ nghe..." khen ngợi mà hôn lên môi hắn, "Tiếp tục đi."

Nặng nề cắn, tinh tế nhẹ liếm, nhẹ nhàng vỗ về, Dịch Dao cực kỳ kiên nhẫn lưu lại dấu răng màu đỏ trên thân hình tráng kiện của Tùy Nhược Thủy, nghe tiếng rên rỉ của hắn như nghiện.

Bàn tay nắm chặt bên hông tiết lộ dục vọng khó nhịn của hắn, cô lại làm không biết mệt, từ vai cắn tới ngực, từ hai đầu nhũ cắn đến rừng cây dưới bụng của hắn. Cảm nhận thấy hắn nhẫn nại, giãy giụa, rùng mình, vui sướng, khoái cảm khó nói thành lời như tơ như điện len lỏi khắp toàn thân, cảm giác đói khát xa lạ lại yên lặng dâng lên, khiến môi của cô càng cố gắng hơn.

Sự tấn công tối cao của nữ nhân!! Tuy rằng chỉ có thể tấn công từng cái...