Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 525: Giải Trí Hải Tinh





"Chủ nhiệm Lục, lúc nào có thời gian gặp nhau đi, lão cao tôi mời, đón gió tẩy trần cho anh." Cao Nghĩa vẫn thân thiện nói với Lục Duệ.
Lục Duệ cười ha ha, gật đầu nói: "Thính trưởng Cao đã mời thì tôi sao có thể không nể tình được, thế này đi, buổi tối ngày mai nhé? Buổi tối Hôm nay tôi có hẹn mất rồi."
Cao Nghĩa nghe vậy cười nói: "Được rồi, ngày mai tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu, chúng ta không gặp không về."
Lật xem hồ sơ, Lục Duệ tìm được một phần tài liệu do phòng đốc tra thị ủy Tân Châu đưa tới, chuyện là về thính văn hóa tỉnh, tình huống cụ thể là thính văn hóa tỉnh và cục văn hóa Tân Châu liên hợp mở một cuộc tổ chức văn nghệ, trên thu nhập vé vào cửa tồn tại không ít vấn đề, phía chủ sự công ty giải trí Hải Tinh cho rằng quyền lợi hợp pháp của mình bị xâm phạm, liên tiếp tiến hành phản ứng với thị ủy Tân Châu, bởi vì số tiền liên quan không ít, ước chừng phải tới hơn sáu mươi vạn đồng, cho nên lãnh đạo tỉnh ủy phê chỉ thị, yêu cầu phòng đốc tra tỉnh ủy phụ trách điều tra xử lý.
Công ty giải trí Hải Tinh, Lục Duệ trước kia thật ra cũng từng nghe nói tới xí nghiệp này, là công ty giải trí văn hóa nổi danh trong tỉnh, dưới trướng có mấy ngôi sao ca nhạc bản thổ tỉnh H, có điều theo Lục Duệ, những ngôi sao này cũng chỉ dám rêu rao trên đất nhà mình, chứ mang lên sân khấu toàn quốc thì ngay cả cổ tay cũng không tính, nhiều nhất cũng chỉ là nghệ nhân tuyến hai tuyến ba.
Có điều bất kể là thế nào, mình thân là chủ nhiệm phòng đốc tra, không thể bởi vì ấn tượng không tốt mà mặc kệ chuyện này, cân nhắc một chút, Lục Duệ gọi điện thoại cho ban hai đốc tra, buổi chiều liền dẫn hai đốc sát viên và một chuyên viên đốc tra cấp phó xử tới giải trí Tinh Hải, hắn lần này xem như là lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ, ít nhiều cũng đã quen thuộc với quy trình, tuy nói làm việc ở phòng đốc tra rất thoải mái, nhưng Lục Duệ cũng không muốn ù ù cạc cạc làm tới cấp phó thính.
Công ty giải trí Hải Tinh nằm ở khu bắc sông Tân Châu, không rộng nhưng rất khí phái khí phái, cao ốc mười tầng, khiến cho người ta nhìn cũng rất có cảm khái.
Không cần thông tri trước, Lục Duệ dẫn mấy người của phòng đốc tra tới văn phòng của tổng giám đốc trên tầng tám, dọc theo đường đi cũng có bảo vệ hỏi bọn họ tới làm gì, có điều sau khi giơ ra thẻ công tác của phòng đốc tra tỉnh ủy, đối phương vội vàng cung kính cho đi, sau đó thì quyết đoán thông tri cho ông chủ mình.
Khi đám người Lục Duệ đi thang máy tới tầng tám, lão tổng Dương Thủ của giải trí Tinh Hải đã đứng ở cửa thang máy chờ, người này khoảng hơn bốn mươi, bụng tướng quân, nhìn từ xa giống như là quả bóng.

Chắc với dáng người của hắn, cho dù mỗi ngày chạy mười hai tiếng đồng hồ trên máy chạy bộ thì chắc cũng chẳng gầy đi được.

Nhìn thấy một đám đốc sát viên ba bốn mươi tuổi vây quanh Lục Duệ, Dương Thủ rõ ràng hơi sửng sốt, không ngờ lãnh đạo của phòng đốc tra phòng đốc tra lần này tới là người trẻ tuổi.
Khi hắn đang ngây người thì Lục Duệ đã cười cười vươn tay: "Dương tổng phải không, tôi là Lục Duệ c phòng đốc trcủa tỉnh ủy."
Dương Thủ cũng người trải qua sóng to gió lớn, vội vàng cung kính bắt tay Lục Duệ nói: "Thì ra là chủ nhiệm Lục, cửu ngưỡng, cửu ngưỡng!"
Trong lòng bật cười trong lòng, đây là khách khí, mình và vị Dương tổng này ngay cả mặt mũi cũng chưa thấy, chắc đối phương cũng chưa từng nghe nói về chủ nhiệm mới đến là mình, nhưng vẫn cố làm ra vẻ cửu ngưỡng đại danh để lấy lòng, đây là sức uy hiếp của quan trong cảm nhận của người dân.
Lắc đầu, Lục Duệ nói: "Tôi vừa được điều đến phòng đốc tra, rất nhiều chuyện chưa quen lắm, hôm nay đến là để tìm hiểu."
Dương Thủ tuy rằng không rõ Lục Duệ này rốt cuộc là chánh chủ nhâm hay là phó chủ nhiệm, nhưng người ta tuổi còn trẻ đã có thể ngồi vào vị trí chủ nhiệm phòng đốc tra tỉnh ủy, vậy ít nhất cũng là cán bộ cấp phó xử, nhìn tướng mạo của thằng ôn này chắc là khoảng hai lăm hai sáu, có lẽ cán bộ trẻ tuổi thì chính nghĩa vẫn còn, không chừng có thể giúp đỡ chiếu cố mình.

Nghĩ đến đây, Dương Thủ vội vàng lay lay tay Lục Duệ nói: "Chủ nhiệm Lục khách khí rồi, tôi thấy như vậy đi, chúng ta ăn cơm trước, sau đó bàn công việc, thế nào?"
Lục Duệ cười ha ha, chậm rãi lắc đầu: "Dương tổng khách khí rồi, hôm nay tôi đến đây chủ yếu là đẻ tìm hiểu một chút về chuyện biểu diễn văn nghệ."
Nhìn thấy thái độ của hắn kiên quyết như vậy, Dương Thủ cũng không nhiều lời, dù sao người ta cũng là người nhà nước, không thể có quan hệ với người làm ăn, hơn nữa Lục Duệ đã nói rất rõ ràng ý đồ đến của mình, Dương Thủ nếu còn giả bộ hồ đồ thì có chút khó nói.
Một nam nhân đứng Ở bên cạnh vội vàng cười nói: "Vậy thì mời mấy vị lãnh đạo tới phòng họp, chúng ta ngồi bàn công việc."
Lục Duệ gật đầu: "Xin dẫn đường."

Phòng họp của Công ty giải trí Hải Tinh ở tầng chín, là một căn phòng rất rộng, sau khi đám người Lục Duệ ngồi xuống, có thư ký của phòng thư ký mang trà và hoa quả tới cho mọi người.
Trên ghế trên ghế, Lục Duệ không nói gì, người khác của phòng đốc tra càng không thể nói, đoàn người cứ như vậy lẳng lặng ngồi trên ghế.
Nhìn thấy loại tình huống này, Dương Thủ mở miệng trước: "Chủ nhiệm Lục, ngài không biết đấy thôi, công ty chúng tôi bị cuộc biểu diễn này hại đến thảm, lúc trước thính văn hóa tỉnh và cục văn hóa thành phố muốn vào ngày hội du lịch quốc tế tổ chức một cuộc biểu diễn văn nghẹ, bảo công ty Hải Tinh chúng tôi phụ trách đảm nhận, tôi lao lực mời những ngôi sao lớn tới, kết quả tiền vé vào cửa lại bị thính văn hóa khấu trừ, nói cái gì là phí quản lý, lúc trước trong hợp đồng chúng tôi đã nói rõ rồi, tiền vé vào cửa tất cả thuộc về công ty chúng tôi.

Để mời những ngôi sao này, tôi phải bỏ ra khoảng hơn bốn mươi vạn, lần này không hồi được vốn bỏ ra.

Mấy lần tìm tới thị lý phản ứng, nhưng cục văn hóa từ chối nói là tỉnh thính phụ trách, đến tỉnh thính thì tỉnh thính lại nói không rõ, là vấn đề của cục văn hóa Tân Châu.

Thế là kéo dài tới hơn nửa năm rồi..."
Nghe hắn kể xong, Lục Duệ coi như là đã minh bạch đại khái, không ngoài thính văn hóa tỉnh thấy thu nhập vé vào cửa vượt qua mong muốn ban đầu, thấy tiền thì đỏ mắt, khiến giải trí Tinh Hải thay Tân Châu cục văn hóa mời một đống ngôi sao đến diễn xuất còn phải tự bỏ tiền túi ra thanh toán, hơn nữa gần đây tình trạng kinh doanh của giải trí Tinh Hải cũng không tốt lắm, vốn lưu động của Dương Thủ xuất hiện một số khó khăn, cho nên mới nghĩ đến phản ứng tình huống với phòng đốc tra thị ủy.
Lông mày nhướn lên, Lục Duệ vươn tay lấy ra văn kiện phòng đốc tra thị ủy đưa tới, nói: "Nhưng văn kiện phòng đốc tra thị ủy Tân Châu giao lên thì lúc trước các anh ký kết hiệp nghị là tự chịu trách nhiệm lời lỗ, anh mời ngôi sao mất bao nhiêu tiền, tựa hồ không liên quan gì tới thính văn hóa tỉnh?"

Cười khổ, Dương Thủ đáp: "Cái này không liên quan, nhưng vấn đề tôi để cuộc biểu diễn này có thể thu hút người xem, mục đích bỏ tiền mời ngôi sao để dựa vào bọn họ hấp dẫn người xem, sau đó kiếm lại từ tiền vé vào cửa.

Lúc trước tôi hợp đồng với thính văn hóa, giấy trắng mực đen viết thu nhập vé vào cửa thuộc về công ty chúng tôi, hiện tại bọn họ trở mặt, nói cái gì vé vào cửa của biểu diễn thương nghiệp với mục đích phi lợi nhuận vào thu vào quỹ công, cái này chẳng phải cưới trắng à?"
Lục Duệ bất động thanh sắc nhìn Dương Thủ, gật đầu nói: "Đã có hợp đồng, vậy phiền Dương tổng mang ra đây không?"
Dương Thủ hơi chần chờ, xoay người ra khỏi phòng họp, một ltas sau thì cầm văn kiện đưa cho Lục Duệ.
Lục Duệ cầm lên đọc, lại nhíu mày: "Bản sao chép à?"
Có chút ngượng ngùng xoa xoa tay, Dương Thủ nói: "Chủ nhiệm Lục, tôi là thương nhân, chuyện này..."
Xua tay, Lục Duệ nói như chém đinh chặt sắt: "Phòng đốc tra Tỉnh ủy đại biểu cho tỉnh ủy, anh nếu không tin chúng tôi thì tôi thấy chuyện này cũng không có gì phải điều tra nữa." Nói xong Lục Duệ đứng dậy định đi.
Dương Thủ lập tức hoảng hốt, thật ra hắn cũng là không có biện pháp, trước kia luôn nghe câu quan lại bao che cho nhau, hơn nữa người khác nói với hắn phải trăm ngàn lần cẩn thận, dù sao mấy mươi vạn đồng ở đó, mà cách duy nhất có thể chứng minh chỗ tiến này thuộc về mình chính là những văn kiện này, nếu thật sự giao ra, vạn nhất đụng phải não tử quỷ, trực tiếp kêu hợp đồng là giả phải mang đi chứng thực, vậy thì phiền rồi.

Nhưng hiện tại Lục Duệ có loại thái độ này, Dương Thủ cũng không biết phải làm sao bây giờ.
Cau mày, Lục Duệ nhìn thoáng qua mấy đốc sát viên của ban hai đốc tra trầm mặc không lên tiếng bên cạnh, thầm lắc đầu, có thể để quần chúng mất hết tín nhiệm đối với bộ môn, đám người này trước kia làm những gì vậy.
Cầm mấy bản sao chép, Lục Duệ nói với Dương Thủ: "Tôi cần đối chiếu một chút, bản sao chép và bản chính có sai lệch gì không thì làm ở ngay đây, được không?"

Dương Thủ sửng sốt, không ngờ mình chỉ nói vậy, vị chủ nhiệm trẻ tuổi này không ngờ lại thông tình đạt lý như vậy.

Khẽ cắn môi, hắn đưa ra một quyết định lớn mật, nhìn Lục Duệ nói: "Chủ nhiệm Lục, tôi tin ngài, lần này lão Dương tôi liều một phen!"
Nói xong từ trong túi lấy ra văn kiện đặt trước mặt Lục Duệ, Dương Thủ có chút bất đắc dĩ nói: "Sợ bị người ta đánh cắp, mấy bản hợp đồng này tôi lúc nào cũng mang theo người."
Lục Duệ chậm rãi đứng lên vỗ vỗ vai Dương Thủ nói: "Chuyện này ai đúng ai sai phòng đốc tra tỉnh ủy nhất định sẽ cho anh một câu trả lời."
Nói xong Lục Duệ xoay người nói với chuyên viên đốc tra đi theo mình: "Lão Quách, phiền anh tìm hiểu kỹ tình huống của chuyện này, tôi tới thính văn hóa một chuyến." Nói xong Lục Duệ cầm bản sao chép bro vào túi.
Đoàn người Dương Thủ đưa Lục Duệ xuống lầu.
Lục Duệ một mình lái xe tới trụ sở làm việc của thính văn hóa tỉnh, thấy trụ sở này xây không tồi, bên trong đỗ không ít xe đẹp, nhưng một thính văn hóa hình như không cần dùng tới nhiều xe đẹp như vậy? Không biết vì sao, ấn tượng của Lục Duệ đối với thính trưởng văn hóa này lập tức kém đi.
Xe của Lục Duệ là một chiếc Jetta màu trắng rất bình thường, dùng lời của mấy người trẻ tuổi của phòng đốc tra mà nói, nhìn được xe của chủ nhiệm Lục nhưng lại không nhìn ra người ta mặc Armani.

Có điều Lục Duệ cũng không thèm để ý, mình là đi công tác chứ không phải đi khoe xe.
"Xin hỏi, văn phòng thính trưởng ở đâu?" Lục Duệ đỗ xe trước cửa phòng thường trực, cười hỏi.