Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 536: Ra Về Trong Không Vui





"Bí thư Đường, rượu này tôi thấy hay là đừng uống?" Lục Duệ bình tĩnh nói.
Đường Chí Quốc biến sắc, cười ha ha nhìn Lục Duệ: "Chủ nhiệm Lục không nể mặt tôi à?"
Thạch Quang lập tức phát hỏa, thầm nghĩ anh thì tính là gì, tuy rằng đồng cấp với chủ nhiệm của chúng tôi, nhưng chúng tôi là tổ đôn đốc tỉnh ủy, đại biểu cho tỉnh ủy tới các nơi đốc tra, quan địa phương nào mà không cẩn thận hầu hạ, Đường Chí Quốc anh bày ra thái độ cao cao tại thượng đó là có ý gì? Hắn lúc này liền muốn phát tác.
Nhận thấy được sự bất mãn của Thạch Quang, Lục Duệ đánh mắt ra hiệu cho hắn cứ bình tĩnh, nhìn Đường Chí Quốc nói: "Bí thư Đường chắc cũng biết mục đích hôm nay chúng tôi đến đây, chúng ta hay là nói chính sự đi."
Thời gian Đường Chí Quốc làm ở cơ sở cũng không ngắn, tất nhiên nghe ra được ý tứ bên trong lời nói của Lục Duệ, cười nói: "Được, nếu chủ nhiệm Lục không định uống rượu này, vậy tôi sẽ nói thẳng.
Phất tay, Đường Chí Quốc nói: "Mọi người Không liên can ra ngoài."
Trừ lãnh đạo ra thì người không liên quan tất nhiên đều rời khỏi, trong phòng chỉ còn lại ba người Lục Duệ và mấy tâm phúc Đường Chí Quốc gọi tới.
"Chủ nhiệm Lục, không ngờ chúng ta lại gặp mặt dưới tình huống như vậy, thật là hơi ngại." Đường Chí Quốc mỉm cười nói.
Lục Duệ bất động thanh sắc nhìn thoáng qua Đường Chí Quốc, chậm rãi nói: "Bí thư Đường khách khí rồi, tôi và tiểu Thạch đến thăm bạn gái anh ta, không ngờ trùng hợp gặp chuyện này."
Trùng hợp?
Đối với lời nói của Lục Duệ Đường Chí Quốc không cho là đúng, loai lời nói này có thể tin cũng có thể không tin.


Dù sao chuyện cũng đã xảy ra rồi, mình cho dù d nói gì th cũng không thể vãn hồi hình tượng trước mặt Lục Duệ, hiện tại biện pháp duy nhất là làm như thế nào để vãn hồi ảnh hưởng xấu, nếu không phòng đốc tra tỉnh ủy báo chuyện này lên, hắn là bí thư khu ủy sẽ xúi quẩy.
"Chủ nhiệm Lục, nói ra thì cũng ngại, đây là nhân công bên dưới chúng tôi sai lầm." Lúc này, nam nhân trung niên ngồi cạnh Đường Chí Quốc đứng lên, vẻ mặt áy náy nói.
Lục Duệ ngây ra một thoáng, nhìn về phía nam nhân đó rồi kinh ngạc hỏi Đường Chí Quốc: "Vị này là?"
Đường Chí Quốc gật đầu, người đó vội vàng tự giới thiệu: "Tôi là tổng giám đốc công ty khai phá nhà đất Thông Hải, tôi tên là Phong Tiêu."
Lục Duệ nhướng mày, nhìn về phía Đường Chí Quốc nói: "Bí thư Đường, đây là?"
Tuy rằng không có nói rõ, nhưng bất mãn trong lòng Lục Duệ đối với vị bí thư Đường này các lúc càng lớn, Đường Chí Quốc anh coi tôi là ai, tùy tiện gọi ông chủ công ty kha phá nhà đất tới bữa ăn, chứng tỏ là không nể tình rồi.
Đường Chí Quốc cười nói: "Phong tổng là xí nghiệp gia nổi danh của Phú khu chúng tôi, vì sự phát triển của Phú khu cũng làm ra không ít cống hiến, tôi à, là một người hoà giải, chủ nhiệm Lục anh thấy để công ty của Phong tổng bồi thường một khoản tiền cho Lưu gia, sau đó lại bồi thường một căn nhà có diện tích tương tự, thế nào?"
Lục Duệ im lặng không nói gì, bên tai liền nghe thấy Đường Chí Quốc mỉm cười: "Lão Phong, mau kính rượu chủ nhiệm Lục đi, nếu chủ nhiệm Lục không khoan hồng độ lượng thì lần này anh khẳng định sẽ chịu không nổi đâu!"
Lục Duệ vẫn không nsoi gì, chỉ mỉm cười nhìn đồ ăn trước mặt, như trong đó có cái gì đáng nghiên cứu, mọi người quen Lục Duệ đều biết, hiện tại là lúc Lục Duệ tức giận nhất, cho thấy hắn đang miễn cưỡng áp chế lửa giận, mà một khi lửa giận này phát tiết, sẽ có người xúi quẩy.

Tỉnh trưởng tỉnh G Khương Trường Hữu, tỉnh trưởng tỉnh H Nông Long Hải là chứng minh hoàn mỹ cho tình huống như vậy.
Phong Tiêu bưng một chén rượu lên cười nói: "Chủ nhiệm Lục, ngài đại nhân đại lượng, chén rượu này tôi kính ngài trước."
Nói xong, hắn ngửa cổ uống cạn.

Lục Duệ lại không để ý đến hắn, mà là hướng ánh mắt về phía Đường Chí Quốc.
"Bí thư Đường, tôi muốn biết, thủ tục di dời của công trình quy hoạch nội thành mới có các anh đầy đủ hết chứ? Định mức của khoản bồi thường Di dời là bao nhiêu? Mỗi một hộ quần chúng có đều ký hợp đồng di dời không?"
Từng vấn đề sắc bén liên tục từ trong Lục Duệ Lục Duệ phun ra, Lục Duệ sắc mặt âm trầm nhìn Đường Chí Quốc.
Đường Chí Quốc bị thái độ của Lục Duệ làm cho hoảng sợ, không ngờ vị phòng đốc tra tỉnh ủy vốn đang hòa ái này đột nhiên trở mặt, lộ ra thái độ giải quyết việc chung để đối đãi với mình, điều này khiến cho Đường Chí Quốc đồng dạng cũng có chút tâm cao khí ngạo không hài lòng.
Kể ra, đối với chủ nhiệm phòng đốc tra tỉnh ủy Lục Duệ này Đường Chí Quốc cũng chẳng thèm để ý, có lẽ do rời khỏi bên cạnh lãnh đạo lâu quá, theo Đường Chí Quốc, lãnh đạo cũ Dương Quân của mình sớm muộn gì cũng sẽ làm phó tỉnh trường, tiến vào cuộc họp thường ủy tỉnh ủy, tương tự bộ hạ cũ như hắn cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, chức thường ủy thị ủy là trốn không thoát.

Lúc này hắn đang có chút đắc chí.

Một khi Dương Quân thành tỉnh ủy lãnh đạo, mình ở thành phố Tề thành ss chẳng phải là càng thêm xuôi gió xuôi nước sao? Bởi vậy đối với chủ nhiệm phòng đốc tra tỉnh ủy Lục Duệ này Đường Chí Quốc thực sự không để vào mắt.

Ngay cả điện thoại Phiền Đào gọi tới, cũng bị hắn coi là Phiền Đào sợ phòng đốc tra tỉnh ủy lúc này tìm ra vấn đề gì của thành phố Tề thành mà làm ảnh hưởng tới sự chức của hắn, căn bản không coi là chuyện lớn.

Đương nhiên cũng không nguyên nhân là vì Đường Chí Quốc tự nhận mình mới là tâm phúc của bí thư thị ủy Dương Quân, đối với vị phó bí thư thị ủy Phiền Đào này cũng có ý tứ khẩu phục nhưng tâm không phục.
Lục Duệ thì không biết những điều này, theo hắn, mình đã cho thị ủy Tề thành cơ hội rồi, đối phương rõ ràng không coi mình ra gì, nước tỉnh ủy quá sâu, lão tử chịu không đối phó được với bọn họ, một bí thư khu ủy như anh không ngờ còn ở trước mặt tôi giở cái trò này, thực sự coi mình là đại nhân vật à.
Cho nên Lục Duệ cũng không khách khí, trực tiếp dùng ngữ khí công thức hoá bắt đầu hỏi Đường Chí Quốc.
Đường Chí Quốc bị Lục Duệ làm cho á khẩu không trả lời được, miệng chỉ có thể nói: "Cái này...!cái này..."
Lục Duệ lại không quản nhiều như vậy, trực tiếp đứng lên thản nhiên nói: "Ngày mai tổ đôn đốc phòng đốc tra tỉnh ủy sẽ tiến hành giám sát kiểm tra công tác di dời trong lúc xây dựng quy hoạch thành thị Phú khu, hy vọng đảng uỷ và chính phủ Phú khu sẽ phối hợp, xin lỗi, bí thư Đường, cáo từ."
Nói xong, xoay người xoay người dẫn Thạch Quang và Trần Minh vẻ mặt đắc ý rời khỏi ghế lô, để lại một đám cán bộ Phú khu đang trợn mắt há hốc miệng.
Sau một lúc lâu, Đường Chí Quốc một mực yên lặng không nói gì ngồi đó Quốc đột nhiên đứng lên, hai tay dùng sức hất một cái, hất tung cả cái bàn rồi lớn tiếng quát quát: "Con mẹ mày."
"Con mẹ nó." Câu này cũng Đồng dạng xuất hiện trong miệng Thạch Quang và Trần Minh, nhất là Thạch Quang, cách làm của Đường Chí Quốc hôm nay khiến hắn thiếu chút nữa thì tức chết, đối phương rõ ràng không để đoàn người của mình vào mắt, ý khinh thị bộc lộ rất rõ ràng, mà biểu hiện của Lục Duệ hôm nay thực sự khiến hắn và Trần Minh bội phục không thôi, câu nào cũng khí thế mười phần, không chút lưu tình, lộ ra hết phong phạm của lãnh đạo tỉnh ủy.
" Ha ha, anh đừng chửi người ta, vị bí thư Đường này chắc làm ở cơ sở lâu quá quên mất xuất thân của mình." Lục Duệ nhẹ giọng cười nói, mấy người bọn họ không về nhà của Lưu Nam, cũng không về thị lý, mà ở trong một khách sạn của Phú khu.
Thạch Quang hùng hùng hổ hổ nói: "Làm bí thư khu ủy mà dám như vậy, nếu hắn làm thị trưởng, bí thư thị ủy, không phải là mặt ngểnh lên trời sao?"
Lúc này, Trần Minh đẩy cửa bước vào, cung kính nói với Lục Duệ và Thạch Quang: "Chủ nhiệm Lục, trưởng ban Thạch, đã thông tri cho các đồng chí, trước buổi trưa ngày mai sẽ kết thúc công tác đốc tra ở các địa phương khác của Tề thành, trọng điểm công tác bước tiếp theo của chúng ta chính là công tác xây dựng quy hoạch thành thị và cải cách xí nghiệp quốc hữu Phú khu cùng với tình huống chứng thực chính sách nông thôn."
Lục Duệ gật đầu: "Nói với các đồng chí, nhất định phải có chứng có lý, chúng ta là đại biểu cho tỉnh ủy, đối với bất kỳ một chuyện liên quan tới quần chúng nào cũng không được bỏ qua."
Trần Minh cười hắc hắc: "Tôi đã thương lượng với mấy người bọn lão Chu, đợi ngày mai bọn họ tới, tôi và lão Chu se đi một vòng xem."
Lục Duệ hài lòng gật đầu, nhìn Thạch Quang, Trần Minh này làm việc cũng rất chu đáo, là mầm ươn tốt.
Ban ba đốc tra dựa theo kế hoạch của Lục Duệ, sẽ trở thành một ban đốc tra thuộc sự lãnh đạo lệ thuộc trực tiếp của mình, ngoài Thạch Quang làm trưởng ban ra, còn cần thêm ba phó trưởng ban.


Đành chịu thôi, trong cơ quan chính là như vậy, làm quan không ít, người làm việc tất nhiên cũng phải có mục tiêu, dựa theo kế hoạch của Lục Duệ, ba phó trưởng ban này phải là người mình tin được.
Hiện tại xem ra, Trần Minh này là một người có tài.
" Lão Trần, anh nếu cùng lão Chu xuống, tôi có đề nghị hay." Lục Duệ nói với Trần Minh.
Trần Minh ưỡn người, cung kính nói: "Chủ nhiệm cứ nói."
Rất hài lòng với thái độ này của hắn, Lục Duệ nhẹ nhàng cười nói: "Là như vầy, khi tôi và mẹ của Lưu Nam nói chuyện, nghe cô ta nhắc tới, nhà bọn họ ở nông thôn Phú khu có mấy thân thích, hình như ở ngay gần nông trường Hòa Bình Phú khu, nông dân nơi đó hình như ngay cả lấy giấy sửa nhà cũng phải nộp tiền, hơn nữa bên trong xây đường cho quần chúng, cũng chính là công trình thông các thôn với nhau mà tỉnh lý chúng ta làm đó, không ngờ mỗi một đều đều thu hai trăm đồng tiền xây đường, cái này các anh có thể điều tra trọng điểm một chút."
Trần Minh cung kính gật đầu, mà Thạch Quang thì lộ ra vẻ mặt bội phục, quả nhiên là chủ nhiệm, mình còn đang nghĩ nên ứng phó với lãnh đạo địa phương Phú khu thế nào, người ta đã từ trong một cuộc nói chuyện phiếm tìm được mục tiêu xuống tay, chỉ cần có thể điều tra ra những lãnh đạo của Phú khu trong công tác tồn tại vấn đề, tổ đôn đốc phòng đốc tra tỉnh ủy liền đứng ở thế bất bại.
Sau khi Trần Minh rời đi, Thạch Quang nhìn Lục Duệ, lộ ra vẻ ngại ngùng: "Chủ nhiệm, thật là ngại quá, khiến ngài khó xử."
Lục Duệ cười, biết hắn bởi vì cuốn mình vào chuyện này mà áy náy.

Mỉm cười, Lục Duệ nói: "Anh đó, đừng nghĩ nhiều như vậy, thứ nhất, chuyện này quả thực tồn tại vấn đề, cho nên tôi mới muốn quản.

Thứ hai, thân là cán bộ ban đôn đốc tỉnh ủy, chúng ta phải từng thời từng khắc bảo vệ uy nghiêm của tỉnh ủy, đặc biệt là loại chuyện phá hoại hình tượng của đảng uỷ và chính phủ chúng tôi, phải nghiêm túc xử lý!"