Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 548: Tin Đồn Được Đề Bạt





Tết Nguyên đán, cơ quan tỉnh ủy tràn đầy không khí ngày hội, nguyên đán năm ny có bảy ngày nghỉ, mọi người khi gặp mặt đều vui vẻ chúc đối phương, dù sao mắt thấy sắp qua năm mới, ai cũng muốn có tâm tình tốt.
Lục Duệ vẫn đang ở trong văn phòng cẩn thận đọc văn kiện số 60 của quốc vụ viện, văn kiện cường điệu ba điểm: Thứ nhất, phải gia tăng cải cách thể chế quản lý hành chính.

Coi chuyển biến chức năng chính phủ là mấu chốt, tiến thêm một bước thực hiện nội hàm chức năng "Điều tiết Kinh tế, giám thị thị trường, quản lý xã hội, phục vụ công cộng", gia tăng cải cách chế độ phê duyệt hành chính, nghiên cứu giải quyết các vấn đề nổi bật như chồng chéo chức năng bộ môn, tách rời quyền lực và trách nhiệm, trách nhiệm không rõ ràng, phí tổn hành chính quá cao.

Tích cực đẩy mạnh công tác đơn vị sự nghiệp và nơi thí điểm phân loại cải cách.

Đề cao lực chấp hành và lực công tín của chính phủ.
Thứ hai, cố gắng bảo vệ ổn định xã hội.

Cao độ coi trọng và bảo vệ ổn định xã hội, mở rộng xây dựng đẩy mạnh yên ổn.

Xử lý mâu thuẫn xã hội thời kì mới, chứng thực các chính sách liên quan tới lợi ích của quần chúng.

Coi trọng giải quyết vấn đề quần chúng phản ánh, kịp thời hóa giải mâu thuẫn.


Tăng mạnh xây dựng chính quyền cơ sở, tăng mạnh xây dựng xã khu hài hòa, thôn trấn hài hòa.

Hoàn thiện hệ thống báo động trước ổn định xã hội và cơ xử lý khẩn cấp.

Tăng mạnh thống trị tổng hợp trị an xã hội, đẩy nhanh hệ thống phòng ngừa và khống chế trị an xã hội, nghiêm khắc đả kích các loại hoạt động tội phạm hình sự.

Chứng thực các biện pháp cải cách thể chế tư pháp, tiến thêm một bước quy phạm hành vi chấp pháp, xúc tiến công chính tư pháp, bảo vệ quyền uy tư pháp, thực hiện chấp pháp nghiêm khắc, công chính, văn minh.

Tăng mạnh tuyên truyền giáo dục pháp chế, làm tốt công tác phục vụ pháp luật, viện trợ pháp luật, cung cấp trợ giúp hữu hiệu cho quần chúng khó khăn lên tòa án.

Bảo vệ an toàn quốc gia.
Thứ ba, tăng mạnh xây dựng và trong sạch hoá bộ máy chính trị.

Tăng mạnh giám sát kiểm tra tình huống chứng thực biện pháp cải cách và chính sách trọng đại của Trung ương, Tiếp tục giải quyết trọng điểm công tác quần chúng khó đến trường, khó khám bệnh, kiên quyết sửa trị thu loạn giáo dục, đại lực chỉnh đốn trật tự và dược phẩm phục vụ chữa bệnh, trật tự lưu thông dụng cụ chữa bệnh.

Khai triển công tác quy phạm xã đoàn, tổ chức sản xuất.


Tăng mạnh giám sát phê duyệt khai phá tài nguyên quan trọng như khoáng sản và chuyển nhượng đất.

Nghiêm túc xét xử sự thất trách trong lĩnh vực an toàn sản xuất, vấn đề không làm tròn trách nhiệm, nghiêm túc điều tra các cán bộ lãnh đạo lạm dụng quyền lực, tham ô hối lộ, điều tra những án kiện xâm hại nghiêm trọng tới lợi ích của quần chúng.
Đang đọc thì cửa văn phòng văng lên tiếng gõ.

Thạch Quang tươi cười bước vào, trong tay cầm mấy tấm vé nói: "Chủ nhiệm, cuộc thi tìm kiếm ngôi sao siêu cấp mà thính văn hóa tổ chức đã tới chung kết, tặng chúng ta vé, mỗi người một tấm."
Lục Duệ bất đắc dĩ cười lắc đầu: "Được rồi, tôi thấy anh là định để tấm vé đó cho Lưu Nam?"
Cười hắc hắc, Thạch Quang nói: "Ngài đã nói vậy thì tôi cũng đánh nghe.

Dù sao chị nhà cũng không ở trong nước, anh đi một mình cũng buồn."
Phất tay, Lục Duệ nói: "Đi, đi, cho anh đó."
Cuộc thi tìm kiếm ngôi sao siêu cấp này chính là đề nghị Lục Duệ lúc trước đề xuất cho lão Bành của thính văn hóa, để thính văn hóa và đài truyền hình tỉnh H liên hợp v công ty giải trí của bao hằng làm ra tiết mục tìm kiếm ngôi sao này, nói trắng ra là để những người trẻ tuổi muốn nhảy múa ca hát các nơi có một cơ hội, dù sao có thể đến công ty kinh tế ngoại quốc làm thực tập sinh, cuối cùng trở thành đại minh tinh, đó là mộng tưởng của rất nhiều người trẻ tuổi.

Vốn Lục Duệ định mượn cơ hội này để thính văn hóa của lão Bành có thể sống nhưng ngày thoải mái, thuận đường để tay của Bao Hằng vươn sâu vào trong nước, không ngờ lập tức khiến tỉnh H nổi tiếng toàn quốc, mọi người đều biết có một cuộc thi như vậy, ba công ty giải trí lớn của Hàn Quốc cùng ra mặt chọn lựa thực tập sinh trong nước, mánh lới trao đổi văn hóa này lập tức hấp dẫn ánh mắt của không ít người, khiến thính trưởng Bành ở trước mặt lãnh đạo tỉnh ủy được khen ngợi.
Chung kết này cũng nghe Bao Hằng nói, người phụ trách của ba công ty kinh tế Hàn Quốc đều xuất động, Lý Tú Mãn, Phác Chấn Anh, Dương Hiền Thạch thân người quản lý của ba công ty kinh tế giải trí SM, JYP, YG tự mình tới Tân Châu, dụng ý tất nhiên cũng rất rõ ràng, để vạch kế hoạch cho thị trường Hoa Hạ rộng lớn.
Đối với Lục Duệ mà nói, loại chuyện này thật sự là không có gì thú vị, hắn quan tâm tới mình lúc nào có thể được đề bạt hơn, dù sao cũng tới cuối năm 2006 rồi, mình làm chủ nhiệm phòng đốc tra tỉnh ủy cũng gần được một năm, dựa theo quy củ thì ngày mình được đề bạt thành phó thính cũng không xa.

Phó thính 27 tuổi, Lục Duệ có đôi khi nghĩ lại cảm thấy như đang nằm mơ, mình năm đó đọc tin tức trên mạng luôn cảm thấy có một số phân công cán bộ tồn tại vấn đề, hiện tại xem ra, có đôi khi loại đề bạt này thật sự rất thú vị.
Khi đang nghĩ tới việc này thì phó chủ nhiệm ban tài vụ Đằng Văn Tĩnh bước vào, cô ta là con dâu của phó phòng tổ chức tỉnh ủy, đến tìm Lục Duệ là vì sắp sang năm mới, phòng đều phải phát phúc lợi, chuyện này khá là phiền toái, muốn thương lượng một chút với Lục Duệ.
Lục Duệ cười cười: "Trưởng ban Đằng, làm sao vậy, có gì khó xử à?"
Đằng Văn Tĩnh gật đầu nói: "Chủ nhiệm, sắp tới nguyên đán và tết âm lịch rồi, chuyện phúc lợi cuối năm.."
Lục Duệ sửng sốt, kinh ngạc hỏi: "Phúc lợi Cuối năm á? Có vấn đề gì à?"
Cười khổ gật đầu, Đằng Văn Tĩnh đem nguyên do của phương diện này nói với Lục Duệ.
Thì ra phúc lợi cuối năm của cơ quan tỉnh ủy không ít đều là tự ra ngoài tìm về, nói trắng ra là, chính là đi lôi kéo tài trợ, dù sao tài nguyên của tỉnh ủy hữu hạn, một đám người như vậy cho dù là chỉ phát cho mỗi người một trăm đồng thì cũng tốn mấy chục vạn, bộ môn giống như phòng đốc tra, lúc này phải trông vào quan hệ bối cảnh của lãnh đạo.
"Năm rồi đều là các trưởng an và phó chủ nhiệm chủ quản giải quyết, có điều năm nay không biết vì sao, mọi người đều không có động tĩnh gì, tôi chỉ có thể đến tìm ngài." Đằng Văn Tĩnh nói một câu ý vị thâm trường, sau đó nhìn Lục Duệ một cái thật sâu.
Lục Duệ nhíu mày, trầm ngâm nói: "Việc này giao cho tôi, cô tính đại khái xem cần khoảng bao nhiêu, sau đó cho tôi một con số, tôi sẽ đi lôi kéo tài trợ."
Chỉ cần vấn đề về tiền, với Lục Duệ thì không phải là vấn đề, cùng lắm thì tìm thổ tài chủ Đường Tiếu kiếm một ít, dù sao hắn và Hoàng Bác Văn hợp tác với Lâm Nhược Lam, năm nay buôn bán cũng kiếm được không ít.
Đằng Văn Tĩnh nghe thấy Lục Duệ nói như vậy, gật đầu nói: "Tôi biết rồi, ngày mai tôi sẽ báo cho ngài."
Nói xong, cô ta lại nhìn Lục Duệ cười nói: "Chúc mừng anh, chủ nhiệm."
Lục Duệ lại mơ hồ, lời này của Đằng Văn Tĩnh có chút đột ngột, khiến hắn rất là bất ngờ: "Tôi có gì mà chúc mừng?"
Trên Quan trường chú ý nhìn cái là tôi biết hết, nhưng lại giả vờ như không biết, ai ai cũng sâu xa khó hiểu, mặc dù ở tầng cơ quan này thì đỡ hơn một chút.

Nhưng phần lớn vẫn có thói quen này.

Thế nên Đằng Văn Tĩnh cho rằng Lục Duệ trong lòng đã hiểu nhưng vẫn giả vờ hồ đồ, nói cách khác, với giao tình của Lục Duệ và thư ký Trần Dương, sao có thể không biết tin tức này.
Đằng Văn Tĩnh cười nói: "Ngài đừng giả vờ hồ đồ với tôi nữa, lão gia tử nhà tôi ai cũng nói, cuộc họp thường ủy tỉnh ủy đang thảo luận cải cách cơ cấu đảng chính, tăng mạnh vấn đề giám sát lực độ, văn kiện Trung ương năm nay không phải cũng nói, phải tăng mạnh xây dựng trong sạch hoá bộ máy chính trị, tăng mạnh kiểm tra giám sát tình huống chứng thực biện pháp cải cách và chính sách trọng đại của Trung ương.


Ngài thành phó thính phòng đốc tra chắc cũng chỉ là chuyện mùa xuân năm sau."
Lục Duệ khoát tay: "Đều là đồn đại thôi, không chắc chắn đâu." Hắn cũng không phải là trẻ con vừa bước vào sĩ đồ, loại chuyện này trước khi chưa trần ai lạc định thì đừng biểu hiện quá mức rõ ràng, như vậy là không tốt đối với mình, cũng khiến lãnh đạo cảm thấy mình không đủ ổn trọng.
Đằng Văn Tĩnh nhìn thấy bộ dạng của Lục Duệ, trong lòng thầm kêu một tiếng hảo, tuy rằng chỉ hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, nhưng cách đối nhân xử thế của vị chủ nhiệm Lục này như quan cao bốn năm mươi tuổi, ít nhất thì sự trầm ổn này người bình thường cũng không có được, nghĩ đến hắn trong vô thanh vô tức thiết lập một ban ba đốc tra trong phòng đốc tra, thu hồi đại bộ phận quyền lực của hai phó chủ nhiệm ban một đốc tra và ban hai đốc tra, dủ thấy sự lợi hại của thủ đoạn.

Hơn nữa, Đằng Văn Tĩnh bởi vì có cha chồng là phó phòng tổ chức, cũng kiến thức không ít cán bộ thanh niên bên trong cơ quan, không ai có được sự trầm ổn ở tuổi này của Lục Duệ, cho dù là cán bộ cấp xử tuổi tương tự hắn, kiểu gì cũng có mấy phần ngạo khí ngút trời, trầm ổn như Lục Duệ thật sự quá ít.
Lời nói của Đằng Văn Tĩnh không hề khiến tâm tính của Lục Duệ có biến hóa, mình có thể đi đến bước này đã là tốc độ một bước lên mây rồi, nhắc tới cấp chính xử và cả thời gian làm ở huyện Cẩm Phú và phòng đốc tra cũng chỉ khoảng hai năm, nếu như lại lên phó thính, tựa hồ có chút quá nhanh.

Lục Duệ rất rõ ràng, nuông chiều cho hư không phải là chuyện gì tốt, chắc Hàn Định Bang cũng nhìn thấy điểm này cho nên mới không đề bạt mình.
Lúc chạng vạng, di động của Lục Duệ đổ chuông.
"Chủ nhiệm Lục, tôi là lão Bành." Giọng nói của thính trưởng Bành Thính văn hóa vang lên trong điện thoại.
Lục Duệ cười: "Bành thính, sao lại gọi điện thoại cho tôi thế?"
Thính trưởng Bành nói: "Cuộc chung kết tìm kiếm ngôi sao se cử hành vào cuối tuần, vé của khu khách vip tôi để giành cho anh hai mươi vé, lát nữa bảo người mang tới."
Lục Duệ vừa nghe vậy vội vàng nói: "Tôi không thích xem cái này, hay là thôi đi."
Còn chưa nói xong, bên thính trưởng Bành hình như có việc, nói một câu tôi làm việc đã rồi dập máy, để lại Lục Duệ cười khổ không thôi.
kể ra, hoạt động lần này tỉnh ủy tỉnh chính phủ tất nhiên cũng có vé, giống như vé Thạch Quang lấy được vậy, có điều nếu là thống nhất phát thì loại vé khu vip này rất ít.
Quả nhiên, chỉ lát sau liền có người tới văn phòng của Lục Duệ, đưa cho hai mươi tấm vé vip, khiến Lục Duệ không biết nói gì.

Người ta có hảo tâm, mình cũng không thể trực tiếp từ chối, nghĩ một lát r chỉ có thể đút vào tỏng túi, không được th dứt khoát đưa cho tên tiểu tử Thạch Quang, để hắn chia cho các học sinh bọn Lưu Nam