Rể Quý Rể Hiền

Chương 1533



Chương 1533

Nhưng khi nhìn thấy mấy khẩu súng đen trong tay mấy thanh niên kia thì lại chấn động đến mức không thể chấn động hơn nữa.Cao Phong trở lại rồi! Người bên cạnh anh đều đem theo vũ khí nóng! “Đứng yên hết đó, ông ấy là bố tôi.”

Cao Phong không yên tâm nên tiếp tục nhắc thêm một câu.

Nghe thấy Cao Phong nói, mấy thanh niên đó mới từ từ cất vũ khí nóng đi.

Kim Ngọc Hải trợn tròn mắt, con dao trong tay cũng rơi xuống đất phát ra tiếng leng keng.

Ông ta nhìn Cao Phong với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.

“Cao Phong, con, con về rồi đấy ư?”

hốc mắt của Kim Ngọc Hải chợt đỏ ửng.

“Bố, con về rồi!”

Cao Phong gật đầu chắc nịch.

Ban nãy lúc trên đường đi, hai người Kim Tuyết Mai đã nói hết cho Cao Phong nghe tất cả những chuyện đã xảy ra trong thời gian này.

Tất cả những gì Kim Ngọc Hải làm, Cao Phong đều ghi nhớ sâu trong lòng.

Người đàn ông trung niên trước mặt xứng đáng để Cao Phong gọi là bố! “Bố tưởng, tưởng con là Cao Bằng…”

“Vê là tốt rồi, về là tốt rôi, ha ha hai”

“Bố biết là con sẽ trở về, con sẽ trở về!”

Kim Ngọc Hải ngẩng mặt lên trời cười lớn, cười như điên, cười mãi cười mãi rôi rơi nước mắt.

Nhưng lúc này chẳng có ai dám cười nhạo Kim Ngọc Hải, bởi vì tất cả họ đều biết Cao Phong trở về là có ý nghĩa gì.

Nghĩa là những người trung thành với anh sẽ một bước lên mây, người phản bội anh sẽ nhận sự trừng phạt thích đáng.

Nghe theo anh thì sống, chống lại anh thì chết! “Đúng vậy, Cao Phong tôi đã trở về rồi, không biết các người có chảo đón không?”

Cao Phong chấp hai tay sau lưng rồi nhìn khắp hội trường.

Đám người Kim Nhạc Sơn chấn động kịch liệt, từ từ ngã ngồi xuống ghế.

Bọn họ đã không còn thời gian suy nghĩ tại sao một người rõ ràng đã chết rồi lại xuất hiện ở đây được.

Kiêu Thu Vân cũng như bị điện giật, miệng cô ta há rộng nhưng không thể thốt ra câu nào.

Cao Phong trở lại, tất cả mọi thứ đều sẽ phải viết lại! “Chào đón! Chắc chắn là phải chào đón rồi!”

Một người đàn ông trung niên dứt khoát bước tới.

“Đúng đúng đúng, chào đón anh Cao trở về nhà!”

Nhất thời, mấy chục người đàn ông và phụ nữ trung niên đều bày tỏ sự chào đón nhiệt tình đối với Cao Phong.

Họ đều là những nhân vật có máu mặt của thành phố Hà Nội hiện nay.

Trước đây, lúc Cao Phong thất thế, bọn họ lựa chọn đi theo Cao Bằng, hôm nay Cao Phong quay trở về rồi lại lập tức gió chiều nào xoay chiều ấy.

Tuy nhiên, Cao Phong chỉ nở nụ cười khinh thường.

“Thật ngại quá, tôi không cần sự chào đón của các người.”

Cao Phong chậm rãi lắc đầu.

Trước đây, lúc anh rời khỏi đây, những người này ngồi vững chỗ ở thành phố Hà Nội, đi theo Cao Bằng thu lợi.

Nay anh quay về rồi, cũng là lúc để mấy người đó cuốn xéo rồi.

Nghe thấy Cao Phong nói thế, tất cả mọi người đều sững sờ.

“Có chúng tôi chào đón anh Lục cũng đủ rồi!”

“Các người chiếm đóng thành phố Hà Nội lâu như thế, có phải là nên đổi sang nơi khác rồi hay không?”

Đột nhiên bên ngoài truyên đến một tiếng động, ngay sau đó là một nhóm rất đông người tiến vào.

Nhóm người giàu có đẳng cấp Lâm Vạn Quân, Long Chí Nghiệp, Liêu Gia Bình, Đường Thanh Lâm, Ngọc Duệ Vạn tiến vào, phía sau là gần một trăm thành viên của liên minh Đế Phong mặc tây trang chỉnh tê, tràn đầy khí thế.

“út!”

Âm thanh lạnh lẽo vang lên, tất cả mọi người đều trợn mắt chấn động.

Quả nhiên là Cao Phong không trở về một mình! Có những người trung thành với anh chào đón, đâu còn chuyện của bọn họ nữa.

“Còn không xéo đi, còn đợi ông đây nổ súng bản chết các người à?”