Rể Quý Rể Hiền

Chương 1746



Chương 1746

Lê Tiểu Quyền làm sao có thể nghĩ đến được, Cao Phong vậy mà lại nói đập là đập, không có nửa điểm do dự!

“Tránh ra!”

Cao Phong đẩy Lê Tiểu Quyền ra, một lần nữa nắm chặt gậy đánh bóng, sau đó hung hăng đập vào nắp đậy động cơ máy.

“Lụp bụp!”

Một tiếng va chạm nặng nề vang lên, trong nháy mắt nắp đậy trên động cơ máy bị nảy bật lên hai cái, chỗ bị đập trúng lõm sâu xuống thành một cái hố to.

Tiếp theo đó, quảng trường trước cửa ra của trạm xe này coi như đã trở thành sân khấu của một mình Cao Phong.

Chỉ thấy trên mặt của Cao Phong lúc này không có bất cứ cảm xúc gì, động tác trong tay không hề ngừng lại, sau đó đập vỡ nát hết toàn bộ cửa kính xe, mặc cho những miếng kính tan vỡ rơi tán loạn đầy trên đất.

Sau đó Cao Phong đột nhiên nhảy bật lên, hai chân vững vàng đáp ở trên nắp của động cơ xe, sau đó hai tay nắm chặt tay cầm của cây gậy đánh bóng, sau đó hung hăng đập về phía nóc xe.

“Ầm! Bụp! Bụp!”

Mỗi một lần đập đều cũng sẽ phát ra một tiếng va chạm vang dội và ngột ngạt, mà trên lớp mui xe kim loại cũng đồng thời xuất hiện một cái hố lõm sâu.

Một tiếng đập phá vang dội này cũng giống như là đang đập vào trong tim của mọi người, khiến cho không có người nào dám lên tiếng nói chuyện, toàn bộ hiện trường đều yên tĩnh đến không có một tiếng động, chỉ có tiếng đập phá xe thể thao không ngừng của Cao Phong.

Tất cả mọi người, đều bị chấn động đến tột đỉnh.

Bọn họ cứ như vậy tận mắt nhìn thấy một chiếc xe sang giá trị mười mấy tỷ bị Cao Phong đập thành một đống sắt vụn!

Lúc này Cao Phong đứng ở trên nắp đậy động cơ máy của xe thể thao, không ngừng quơ múa gậy đánh bóng trong tay.

Mà Lê Tiểu Quyền cũng đang trố mắt nghẹn họng đứng trên mặt đất, từ phía dưới nhìn lên phía Cao Phong ở bên trên nắp xe.

Nếu như phải đem ra so sánh, xe yêu của anh ta bị đập, vậy thì trong lòng cũng càng đau đến rỉ máu không thôi!

“Ầm! Rào!”

Lại thêm một gậy nữa nện xuống, trong nháy mắt, bóng đèn ánh sáng mạnh có giá mấy chục triệu mà anh ta lắp đặt lại đã bị đập vỡ tan tành.

Cao Phong hung hăng nhấc chân bước ra, sau đó cũng để lại một dấu chân lõm sâu vào trên nắp động cơ xe.

Chẳng biết lúc nào, từ trong cửa hàng đối diện với cửa ra của trạm xe lại bỗng nhiên nổi lên một bài hát có tên là Không phải là anh hùng.

Tiết tấu mãnh liệt vang lên, lời ca giàu ngụ ý lặp đi lặp lại, vang vọng ở bên tai của tất cả mọi người.

“Tín ngưỡng màu xám tro, lóe sáng trong sự giết chóc, ta đây vốn là một kẻ xấu xa, hung hăng và càn quấy đến cực điểm!”

“Không có người nào là nhân vật chính trời sinh, ở một giây kế tiếp, vận mệnh lại ép ta, nhiệt huyết rút đao!”

Đi đôi với âm hưởng mênh mông của bài hát đang vang lên, cộng thêm một màn trình diễn từng gậy, từng gậy đang điên cuồng đập xuống xe thể thao tiền tỷ kia của Cao Phong, mọi người lại cảm thấy vô cùng rung động.

Thậm chí có rất nhiều người trẻ tuổi cũng là bị thiêu đốt nhiệt huyết, không nhịn được mà xắn tay áo lên.

Không tới năm phút, chiếc kia Maserati kia đã bị Cao Phong đập hỏng toàn bộ bề mặt.

Cửa kính xe thủy tinh ở hai bên trái phải, kính chắn gió thủy tinh hai phía trước sau, cùng với cả kính chiếu hậu và đèn pha đều đã bị đập nát bấy.

Mui trên động cơ đầu xe, nóc xe và hai bên thân xe kim loại đều bị đập thành vô số những vết lõm xuống, nhìn giống như là hiện trường của một vụ tai nạn xe cộ rất nghiêm trọng vậy.

Cao Phong từ trên cao nhìn xuống Lê Tiểu Quyền, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hài hước.

Lê Tiểu Quyền muốn giẫm lên trên đầu của Cao Phong, vậy thì anh ta cũng phải nên tự ước lượng được năng lực của chính mình.

Lê Tiểu Quyền cảm thấy không phục, Cao Phong sẽ đập đến khi anh ta cảm thấy phục.

Ai cũng không nghĩ tới được, chuyện thứ nhất mà Cao Phong làm sau khi đến Thủ đô, lại chính là đập nát một chiếc xe sang có giá mười mấy tỷ.

“Mày, mày đập xe của tao, tao đã tốn rất nhiều tiền để mua những trang bị cải tiến xe…”

Lê Tiểu Quyền trợn to hai mắt, trong miệng lẩm bẩm nói.