Rể Quý Rể Hiền

Chương 1764



Chương 1764

Mấy tên thanh niên khác bao gồm cả Lý Hiểu Khang ở bên trong, cũng đều trố mắt nhìn nhau, trên mặt đầy vẻ bất đắc dĩ.

Trước đó bọn họ còn tưởng rằng là tửu lượng của Cao Phong không cao cho nên mới không dám uống, hóa ra ý của Cao Phong trong lời này lại là, anh sợ khiến cho bọn họ uống say lỡ việc?

“Ha ha ha, người anh em, anh thật biết nói đùa, mấy người anh em này của chúng tôi ấy à, mặc dù không phải là quá nổi tiếng, nhưng mà ở địa phận vùng đất Thủ đô này, cũng nổi danh là có tửu lượng cao đấy.”

“Đặc biệt là anh Khang của chúng ta, trong Thủ đô này có tất cả mấy trăm nhà lớn nhỏ, chúng tôi đều đã uống cùng hết một lượt rồi, cho tới bây giờ, anh Khang cũng chưa từng uống say.”

“Lời nói này của anh, có chút ngông cuồng.” Mấy người thanh niên đều cảm thấy có chút khinh thường, ánh mắt nhìn về phía Cao Phong kia giống như là đang nhìn kẻ ngu vậy.

Rượu trắng tinh khiết năm mươi độ trở lên, nhưng mà Lý Hiểu Khang cũng có thể uống giống như uống nước, tùy tùy tiện tiện đổ một lít xuống bụng cũng không có bất kỳ chuyện.

“Được thôi, vậy thì hôm nay tôi sẽ liều mình theo mọi người.”

Cao Phong cười nhạt, lúc này mới bưng ly rượu lên.

Mấy cô gái Lâm Hướng San cũng thấy được tình huống ở bên này, tức khắc tất cả đều đứng dậy, đi tới vây quanh.

“Được! Sảng khoái lắm, tôi chỉ thích kết bạn với những người thoải mái, nào, cạn ly!”

Lý Hiểu Khang thấy mấy cô gái cũng tiến tới vây quanh, cho nên nhanh chóng phóng khoáng giơ ly rượu lên hô.

Bảy, tám người thanh niên đồng thời đứng dậy, nhìn về phía Cao Phong.

Khóe miệng của Cao Phong hơi cong lên, bưng rượu ly cùng lên, cụng ly với mọi người.

Sau đó, mọi người đều ngửa cổ, uống một hơi cạn sạch.

Rượu cay nóng hừng hực chảy qua cổ họng, sức ngấm về sau vô cùng lớn.

“Nào nào nào, đừng ngồi xuống, tiếp tục uống.” Trong mắt của Lý Hiểu Khang lóe lên một tia nham hiểm và thâm độc, lại lần nữa rót đầy một ly cho Cao Phong.

Cao Phong lúc này vẫn mặt không đỏ, thở không mạnh, cũng không hề có nửa điểm ý tứ từ chối, mặc cho Lý Hiểu Khang đích thân rót đầy ly rượu cho chính mình.

“Nào, cạn!”

“Cạch!”

Ly rượu thứ hai, mọi người vẫn như trước, một hơi uống cạn sạch.

Rượu trắng sáu mươi hai độ, liên tục uống vào hai ly, người bình thường chắc chắn là đã bắt đầu có chút không chịu nổi.

Nhưng sắc mặt của đám người Lý Hiểu Khang đều cực kỳ bình thường, nhìn có vẻ như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Mà nhìn lại Cao Phong, trừ nơi vành tai có chút ửng đỏ ra thì cũng không có gì khác thường, thậm chí ngay cả sắc mặt cũng đều không thay đổi.

Dĩ nhiên, cứ coi như là sắc mặt có thay đổi, nhưng mà có sự che chắn của mặt nạ, đám người kia cũng không nhìn ra được.

“Được! Tửu lượng của người anh em thật sự khá lắm, thêm một ly nữa, rượu uống ba ly mới là rượu, ba ly rượu đón mùa xuân phát tài!” Lý Hiểu Khang vung bàn tay lên, ly rượu thứ ba cũng vẫn như trước, rót đến thật đầy.

“Oa! Siêu quá! Người đàn ông cụng ly rượu, thật sự là quá đẹp trai!”

“Ha ha, thử nhìn xem ai là người gục xuống trước trong số các người, nằm xuống coi như là không còn đẹp trai nữa đâu!”

Mấy cô gái ở phía sau lưng của Lâm Hướng San rối rít bàn luận một phen.

Mà Lâm Hướng San thì lại khẽ cau mày, nói: “Cao Vũ, buổi tối anh còn có chuyện, hay là uống ít một chút?”

“Ai nha, chị San, có đau lòng bạn trai thì cũng không cần phải đau lòng vào lúc này chứ!” Lý Hiểu Khang vẫy tay nói: “Chúng tôi mới gặp Cao Vũ mà như đã quen từ lâu, hôm nay ai không uống, vậy thì chính là không cho nhau mặt mũi!”

Nói tới chỗ này, Lý Hiểu Khang đột nhiên dừng lại một chút, nhìn về phía Cao Phong nói: “Anh nói có đúng hay không hả, Cao Vũ?”

Cao Phong cười nhạt, nói: “Không sao hết, bọn họ muốn uống, vậy thì tôi sẽ cùng uống với bọn họ uống mấy ly, vui vẻ thôi.”

“Ai nha, đúng đúng đúng! Vẫn là Cao Vũ hiểu chuyện!” Lý Hiểu Khang cười ha ha một tiếng, sau đó nhanh chóng gọi mọi người rót đầy ly rượu thứ ba.

Lâm Hướng San do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn không nói thêm điều gì nữa, tuy nhiên trong lòng lại không nhịn được mà có chút lo âu, lại có chút tức giận với Cao Phong.