Rể Quý Rể Hiền

Chương 1815



Chương 1815

Khổng Duệ Chí hơi sửng sốt, sau đó ông ta quay đầu lại nhìn thấy cô gái mặc áo đen và ông già, ông ta lắc đầu một cái rồi không nói nữa.

Mà bây giờ hai người bên cô gái áo đen cảm thấy hơi khó chịu.

Dựa theo đấu giá thì khối ngọc kia đáng lẽ phải là của bọn họ.

Nhưng do Cao Phong nịnh nọt lấy lòng Thương Tuấn Hồng nên đã bán cho anh ta với giá thấp, chuyện này làm sao bọn họ có thể thaoir mái dược?

“Chỉ mà mất một khối ngọc thôi, nhưng cách nịnh nọt lấy lòng của anh ta khiến tôi cảm thấy chán ghét.” Cô gái mặc bồ đồ đen hừ lạnh một cái.

“Cô chủ, chúng ta cần gì vì một người lạ mà cảm thấy không thỏai mái?” Ông già cười nhạt nói.

Khóe miệng của cô gái mặc áo đen giật giật, nhưng cô ta không nói câu nào nữa, chỉ nhìn về phái đài cắn đá.

Cô ta muốn nhìn xem Thương Tuấn Hồng có cắt được ra viên ngọc quý nào không.

Bây giờ mọi người đã biết chất lượng của viên ngọc bích nên chỉ còn cần xác định khối lượng của nó nữa thôi.

“Cắt từ bên cạnh, cắt cẩn thận, đừng làm sất miếng ngọc.”

“Chúng tôi cần cả một miếng ngọc hoàn chinh, anh có biết thế nào là haonf chỉnh không?” Lê Tiểu Quyền đang khoa tay múa chân bên cạnh thầy cắt đá.

Thầy cắt đá bây giờ không có thời gian tức giận với anh ta, vì ông ta phải cắt cẩn thận khối ngọc ích có sợi tơ vàng này.

Kết cấu của khối ngọc này rất giòn, nếu không cẩn thận thì các vết nứt sẽ vỡ ra, sau đó xẻ đẹp của nó sẽ giảm đi rất nhiều.

Thương Tuấn Hồng đố kị thân thế của anh ta, nên nhìn bên ngoài trông anh ta rất bình tĩnh nhưng trong lòng bàn tay anh ta đã run lên.

Những người đứng xung quanh cũng lo lắng và căng thẳng.

Dù sao khối ngọc này cũng là mười hai triệu hai trăm hai năm tỷ!

Loại sợi vàng nếu đủ lớn thì giá của nó sẽ hơn mười bảy triệu năm trăm tỷ.

Đối với các dòng họ ở Nội Thành thì đây cũng là một số tiền lớn, vì vậy bọn họ sợ đay không phải là ngọc tốt.

“Cậu đã xác định muốn cắt từ đây đúng không?” Thầy cắt đá cũng hơi căng thẳng.

Lê Tiểu Quyền không dám lên tiếng, anh ta quay đầu lại nhìn về phái Thương Tuấn Hồng.

“Cắt!”

“Rừm! Ông ông ông!”

Máy cắt đá bắt đầu khởi động, lưỡi cắt quay rất nhanh và chát làm mát cũng được đổ lên.

Bánh xe sắc bén từ từ hạ xuống nguyên thạch, trái tim hàng trăm người vây xem cũng đập nhanh.

Nhịp tim của Thương Tuấn Hồng và Lê Tiểu Quyền cũng tăng rất nhanh.

Khi bánh xe cắt chạm vào viên đá, một tia lửa đầu tiên xuất hiện, sau đó nhiệt độ dược làm giảm bơi chát làm mát, các tia lauwr biến mất.

Những vụn dã bị cắt ra cũng được nước làm mát rửa sạch nén mọi người có thể nhìn thấy rõ hình ảnh bên dưới.

“Nó ra xanh! Nó ra xanh tiếp!”

“Trời ạ, nó thật sự là ngọc quý, một đao ra xanh!”

“Hít! nếu bình thường, thì giá trị của vật này đã tăng gấp đôi.”

Khi nhìn thấy một chùm màu xanh kia thì vẻ mặt mọi người đều kinh ngạc.

Mà trái tim căng thẳng của Thương Tuấn Hồng cũng từ từ đạp bình thường trở lại.