Rể Quý Rể Hiền

Chương 1821



Chương 1821

Vì ở phương diện nào thì trong bốn dòng họ bé có dòng họ Gia Cát đứng thứ nhất, sau đó đến nhà họ Thương, nhà họ Lê lấn áp nhà họ Lâm lên đứng thứ ba nhưng thật ra là nhà họ Lâm không mạnh mà thôi.

Thế lực của Nội Thành đan xen nhau, chủ yếu nhà họ Lê bắt tay với nhà họ Thương là để kiềm chế nhà họ Lâm.

Nếu nói về thế lực của từng dòng họ thì nhà họ Lê còn không bằng nhà họ Lâm.

Cho nên nhà họ Thương rất quan trọng với nhà họ Lê, không cần ai nói thì mọi người cũng biết.

Nên vì vậy là Lê Tiểu Quyền giống như một con chó đi bên cạnh Thương Tuấn Hồng.

Mọi người dần dần giải tns, đi tìm nguyên thạch hợp với ý mình.

Mà Cao Phong cũng dẫn đến Khổng Duệ Chí đến khu vực đá nguyên thạch để lựa chọn.”Cậu Phong, bây giờ tôi bái phục cậu, là thật đó! Làm sao cậu có thể làm vậy được?” Khổng Duệ Chí kinh ngạc hỏi.

Vốn dũ Cao Phong bán cho bọn Thương Tuấn Hồng khối nguyên thạch kia, lúc đó Khổng Duệ Chí đau đầu hận không thể kéo Cao Phong ra, không được bán cho bọn họ.

“Trước tiên đi chọn nguyên thạch đi, ông đừng quên nhiệm vụ của chúng ta.” Cao Phong khẽ lắc đầu nói.

“Đúng! Đúng vậy!” bây giờ Khổng Duệ Chí mới phản ứng lại.

Dù sao mục đích hôm nay của bọn họ không phải đến đây kiếm tiền mà đến đây để tìm ngọc quý để tặng quà sinh nhật cho ông cụ Gia Cát.

Trong lúc chọn nguyên thạch Cao Phong phát hiện, hình như cô gái áo đen và ông già kia không biết vô tình hay vô ý đi đến gần anh ta.

Không biết lúc nào bọn họ đã đến khu bàn bên cạnh bọn họ chọn nguyên thạch.

Cao Phong khẽ nhíu mày anh dẫn Khổng Duệ Chí đến chỗ khác.

Nhưng rất nhanh cô gái áo đen và ông già đã đi theo đến bên cạnh bọn họ.

Cao Phong mấy lần thay đổi nơi chọn nhưng bọn họ vẫn đi theo anh.

“Thú vị.” Cao Phong cười nhẹ một cái, sau đó anh không quan tâm đến bọn họ nữa mà tiếp tục đi chọn nguyên thạch.

Rát nhanh trong tay Khổng Dueek Chí có hai khối nguyên thạch.

Mà Cao Phong cầm khối đá nguyên thạch bé mà anh bảo ông chủ hàng tặng cho mình kia, nó vãn được anh cầm trên tay.

Trên đài cắt đá bên kia thỉnh thoảng lại chuyện đến những giọng nói.

Có người cắt dược ngọc. cũng có người cắt hỏng.

Loại chuyện này rất bình thường, nhưng quá trình cắt đá rát có mị lực, nó có thể làm cho rất nhiều người chăm chú nhìn theo.

Cao Phong nhìn khối nguyên thạch trên tay Khổng Duệ Chí một cái, nói: “Chúng ta đi thôi, đi mở hai khối đá này trước đã.”

“Nếu không ra ngọc quý thì chúng ta lại chọn cái khác.”

Thấy Cao Phong phải đi thì cuối cùng ông già kia cũng không nhẫn nhịn nữa.

“Cậu bé xin dừng bước.” Ông già ngượng ngùng cười một tiếng, ngăn cản Cao Phong.

“Có chuyện gì sao?” Cao Phong lạnh nhạt hỏi.

“Cái này, cảm ơn cậu bé vừa nãy đã giúp chúng tôi tiết kiệm được mười bốn triệu tỷ.” Đầu tiên ông già chắp tay cảm ơn một cái.

Cao Phong khẽ gật đầu, sai đó liếc qua cô gái mặc quần áo đen kia một cái.

Hình như tính cách của cô gái mặc bộ đồ đen kia rất kiêu ngạo nên không muốn nói chuyện với Cao Phong, mooyj mình chọn đá ở bên kia.

“Không cần cảm ơn tôi đâu, chẳng qua tôi chỉ muốn báo thù Thương Tuấn Hồng thôi.” Cao Phong lạnh nhạt nói.

Nói xong câu này, thì Cao Phong chuẩn bị đẫn Khổng Duệ Chí đi.

“Cậu bé xin dừng bước, ông già này có một chuyện muốn nhờ cậu.” Ông già lại cản đường Cao Phong một lần nữa.

“Ông nói đi.” Cao Phong dừng chân nói.