Rể Quý Rể Hiền

Chương 1853



Chương 1853

Chân của hai người chạm vào nhau, phát ra một tiếng vang lớn, Thương Tuấn Hồng cảm thấy chân của mình giống như đã đạp vào bên trên một tấm thép, vô cùng đau đớn!

“Đi tìm chết à!”

Không đợi Thương Tuấn Hồng kịp phản ứng lại, Cao Phong đã hừ lạnh một tiếng, vung tay lên tát một cái vang dội.

Bốp!

Lại là một cái bạt tai, vang lên ở một nửa mặt bên kia của Thương Tuấn Hồng.

Âm thanh thanh thúy, lực đạo rất lớn.

Gương mặt của Thương Tuấn Hồng, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được mà dần sưng lên.

Vị trí nơi khóe miệng, cũng là rịn ra tia máu đỏ.

Không hề nghi ngờ cũng biết rằng Thương Tuấn Hồng hoàn toàn không phải là đối thủ của Cao Phong, hoàn toàn chính là dáng vẻ bị treo lên đánh.

“Cậu Hồng!”

Lê Tiểu Quyền do dự một chút, vẫn là hô lên một tiếng, sau đó đột nhiên đoạt lấy một khối đá nguyên liệu thô từ tay của một người bên cạnh, lao về phía Cao Phong.

Khối đá nguyên liệu thô trong tay anh ta giơ lên thật cao, nhằm ngay phía sau gáy của Cao Phong, hung hăng đập mạnh xuống.

“Cậu Vũ, cẩn thận!” Khổng Duệ Chí ở bên cạnh vội vàng hô một tiếng.

Cao Phong đột nhiên quay người lại, đùi phải nhắc lên, nắm bắt lấy thời gian, mạnh mẽ đá ra.

Bốp!

Tốc độ của Cao Phong rất nhanh, khiến cho Lê Tiểu Quyền căn bản còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào cả, đã bị Cao Phong trong nháy mắt đập vào cánh tay.

Một cú đá ngang tàn nhẫn này, trực tiếp đá cho cánh tay của Lê Tiểu Quyền vô cùng đau nhức, đau đến mức giống như đã gãy ra, cả người ngã sấp xuống phía bên cạnh.

Mà tảng đá ở trong tay anh ta, cũng rơi xuống đất ầm ầm.

“Cũng chỉ là đồ bỏ đi được dòng họ che chở mới có thể sống sót được mà thôi, có tư cách gì mà kêu gào ở trước mặt tôi?”

Cao Phong chậm rãi đứng thẳng người lên, nhìn hai người Thương Tuấn Hồng, cười lạnh nói.

Một câu nói này, cũng xem như đã nói ra âm thanh trong lòng của cô gái mặc áo đen, khiến cho cô ta không nhịn được phải gật đầu một chút.

“Mẹ kiếp, nhất định tôi phải giết anh! Nhất định sẽ giết anh!” Thương Tuấn Hồng mắng một tiếng, một lần nữa lao về phía Cao Phong.

Hôm nay nếu như anh ta không thể khiến Cao Phong phải trả giá đắt, thì sau này làm sao có thể tiếp tục lăn lộn ở thu đô được nữa?

Tiếp theo đó chính là mặt mũi của nhà họ Thương, sẽ đều bị Thương Tuấn Hồng này làm cho mất hết!

Nhưng, trước thực lực tuyệt đối, thì dù có tức giận cũng không có ý nghĩa nào cả, cũng sẽ không mang đến lực lượng cho Thương Tuấn Hồng.

Thời điểm mà Cao Phong đang luyện võ gian khổ, thì bọn họ lại đang uống rượu cua gái, thân thể đã sớm bị rượu và sắc đào rỗng, làm sao có thể so sánh được với khả năng chiến đấu của Cao Phong?

Vì vậy, Cao Phong giơ tay đã bắt được tay của Thương Tuấn Hồng, sau đó giáng những cái tát nối tiếp nhau ra ngoài.

“Nói cho tôi nghe, anh có phải là đồ bỏ đi hay không?”

Cao Phong một bên điên cuồng tát Thương Tuấn Hồng, một bên lên tiếng chất vấn.

Mà những câu tra hỏi này của Cao Phong, căn bản cũng không có ý để cho Thương Tuấn Hồng có thể trả lời.

Thương Tuấn Hồng còn chưa kịp nói gì, đã bị Cao Phong tát thêm một cái.