Rể Quý Rể Hiền

Chương 1856



Chương 1856

Cao Phong hơi nheo mắt lại, những cũng không có ý muốn giải thích.

Nếu đã biết rõ rằng Vi Hào này có quen biết cùng với đám người Lê Tiểu Quyền, thì chắc chắn sẽ giúp đỡ bọn họ nói chuyện, cho dù anh có giải thích thì cũng không có ý nghĩa gì cả.

“Cô chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Lão già kia hỏi cô gái mặc áo đen.

“Cứ xem tiếp đi đã, có một số việc không thể tuỳ tiện xen vào.” Cô gái mặc áo đen khẽ nhíu mày nói.

“Chỉ cần cô chủ nói ra thân phận của cô, thì đừng nói là một tên Vi Hào này, cho dù có là quản lý Phương của đại hội đổ thạch này, thì cũng phải cho cô mặt mũi.”

Giọng điệu của lão già có vẻ rất tự tin.

“Nhưng tôi cũng không muốn giúp anh ta! Cái người tên Cao Vũ này, tính cách cũng quá kiêu ngạo rồi, phải được dạy dỗ một chút cũng tốt.” Cô gái mặc áo đen từ tốn nói.

Lão già nghe vậy, lại có phần không vừa ý.

Nhìn qua Cao Phong, đúng là có chút kiêu ngạo, nhưng cũng không phải là kiêu ngạo một cách ngông cuồng.

Là con người thì có thể kiêu ngạo hoặc không, nhưng không thể không cứng cỏi, mà sự kiêu ngạo của Cao Phong, chính là sự cứng cỏi đó.

Đồng thời mặc dù Cao Phong kiêu ngạo, nhưng cũng không chủ động trêu chọc mấy chuyện thị phi, mà là do Lê Tiểu Quyền nhiều lần chèn ép, Cao Phong mới không thể không phản kháng lại mà thôi.

Nhưng lão già dù sao cũng chỉ là cấp dưới, cũng không nói gì thêm nữa.

“Ngài Vi này, chuyện này có chút hiểu lầm.” Khổng Duệ Chí liền vội vàng đi lên, chắp tay nói với Vi Hào.

Vi Hào lườm Khổng Duệ Chí một chút, lúc này anh ta đã nhận ra thân phận của Khổng Duệ Chí.

Khẩu trang đeo trên mặt của Cao Phong và Khổng Duệ Chí cũng đã sớm cởi bỏ từ lúc trước.

Dù sao Lê Tiểu Quyền cũng đã nhận ra bọn họ, cũng đã không cần thiết phải che giấu nữa.

“Hoá ra là ông Chí sao, rất vui được gặp ông.” Vi Hào cũng khẽ chắp tay chào.

Nhưng sự khinh bỉ trong ánh mắt, cũng đã lóe lên.

Nếu là người khác có lẽ sẽ cho Khổng Duệ Chí chút mặt mũi, nhưng Vi Hào anh ta thì không.

Tại nơi này của Vi Hào, không có thủ đoạn nào của giời kinh doanh cả, tại cái vòng này của anh ta, nắm tay của ai lớn hơn, thì người đó là giỏi nhất.

Nhưng Vi Hào cũng đã hiểu rõ, hoá ra cái người Cao Vũ này là ỷ vào Khổng Duệ Chí, mới dám phách lối ra vẻ như vậy!

Nhưng điều mà Vi Hào muốn nói, đó là sự phách lối của Cao Phong sẽ phải chấm dứt thôi!

Bởi vì ở trong mắt của Vi Hào, so sánh thân phận thì Khổng Duệ Chí đương nhiên kém hơn Thương Tuấn Hồng, cho nên chắc chắn anh ta sẽ có khuynh hướng nghiêng về phía Thương Tuấn Hồng hơn.

“Mặc dù là bạn bè của ông Chí đây, nhưng nếu đã phạm vào quy củ thì cũng không được đâu.”

“Không có quy củ thì làm sao thành vuông hay tròn được, cậu Vũ đây đã vi phạm đến quy tắc, thì phải chấp nhận chịu hậu quả.”

“Cậu Vũ, đi thôi.” Trên gương mặt của Vi Hào mang theo một nụ cười đầy ẩn ý thâm sâu.

Còn Lê Tiểu Quyền và Thương Tuấn Hồng lúc này, lại trưng ra một nụ cười lạnh.

Hiện tại đã có Vi Hào ra tay, chắc chắn là dù Cao Phong có mọc cánh cũng khó thoát.

Chờ cho đến khi bọn họ đến phòng nhỏ ở sau hậu trường, chính là thời điểm mà hai người họ được trút giận.

Lấy quan hệ của bọn họ với Vi Hào, còn không phải là có thể tùy tiện chơi đùa người từ bên ngoài đến là Cao Phong cho đến chết thì thôi?

“Tôi còn có việc cần làm, không thể tiếp chuyện được rồi.” Cao Phong nhìn thoáng qua biểu cảm đang chờ trò. Vui của mấy người đó, rồi nhẹ nhàng trả lời.

“Như vậy thì không được!” Lúc này Vi Hài khoát tay áo, thái độ cực kì ép buộc.