Rể Quý Rể Hiền

Chương 2153



Chương 2153

“Đệt! Mẹ nó mày còn dám tránh? Cho thể diện lại không cần thể diện à! Đập cho tao!” Thanh niên chọc đầu chửi mắng một trận.

Năm sáu thanh niên phía sau làm việc rất thuần thục, vừa đi lên đã bắt đầu giẫm đạp lung tung đám hoa tươi một trận. Xem ra những chuyện như thế này bọn không làm không ít.

“Đừng mà, đó là do tôi vay tiền mua đấy, là tôi vay tiền mua mà… Không trả được tiền, người ta sẽ tìm cha tôi!” Cô gái thất kinh, vội vã muốn ngăn cản.

“Không sao, cô để bọn họ đập. Lát nữa, số hoa này, bọn họ phải bồi thường ra số tiền gấp mười lần. Đập bao nhiêu thì đền bấy nhiêu.”

Đột nhiên, một giọng nói vang lên.

Xung quanh gần một trăm quần chúng đang chứng kiến, tất cả mọi người có hơi ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn về phía nhóm người của Cao Phong.

Không thể ngờ rằng còn có người dám quản những chuyện này sao?

Chẳng lẽ nào là người thanh niên này không biết, cái tên đầu trọc này là giám đốc của khu thương mại Kiên Thành hay sao?

“Con mẹ nó, bọn mày là cái cái thá gì chứ, còn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân sao?”

Thanh niên đầu trọc sốt ruột quay đầu lại, liếc nhìn Cao Phong.

Mà đám thanh niên kia hoàn toàn không có ý định thèm quan tâm tới Cao Phong, vẫn đạp mạnh những đóa hoa dưới chân.

Chẳng mấy chốc, những bông hoa bị giẫm nát bét hết cả ra, trông như một mớ hỗn độn.

“Hoa của tôi…” Nước mắt của cô gái trong khóe mắt không ngừng tuôn ra, lại bướng bỉnh cố nén không cho nước mắt chảy ra.

“Nào, cô đứng lên.”

Cao Phong đi tới bên cạnh người thanh niên đầu trọc, vẻ mặt hờ hững nói.

“Con mẹ mày…”

“Chát!”

Thanh niên trọc đầu chưa kịp mắng hết câu, trên mặt đột ngột phát ra một âm thanh giòn giã.

Chỉ nhìn thấy Cao Phong tát vào mặt mình, trực tiếp tát thẳng vào thanh niên đầu trọc đầu khiến cậu ta bị lùi lại nhiều bước vẫn không thể ngừng.

Khung cảnh rơi vào im lặng trong giây lát.

Thanh niên đầu đầu trọc đi tung hoàng ngang dọc khắp nơi trong khu thương mại Kiên Thành này, cũng không ai dám hé miệng nói lời nào, thế mà bây giờ lại bị đánh à?

Tuy rằng rất nhiều người thuê chỗ không khỏi âm thầm tán thưởng, nhưng chuyện này, chắc chắn là rất nghiêm trọng rồi đây!

Những tên thanh niên đập phá quầy hàng cuối cùng dừng động tác lại, bộ dạng có chút sững sờ nhìn về phía bên này.

Cô gái bán hoa đó cũng ngẩn người ra nhìn sang bên này y như thế.

“Ra ngoài đập phá, là có lỗi, thì phải thừa nhận, rồi bị đánh thì phải đứng nghiêm mà chịu.”

“Nếu mày không hiểu những điều đơn giản đó, thì để tao dạy mày.” Hai tay của Cao Phong để sau lưng rồi nhàn nhạt mở miệng nói.

“Mẹ mày dám đánh tao à, mày có biết tao là ai không?” Thanh niên trọc đầu phản ứng lại, chỉ vào Cao Phong chửi bới ầm lên.

“Tao thèm quan tâm mày là ai à?” Cao Phong nở nụ cười đầy thách thức.

Chẳng lẽ trước khi tao đánh mày, còn phải điều tra thân phận của mày cho rõ ràng nữa hả?

“Con mẹ nó, mày không biết ông đây là ai, vậy mà lại dám đánh ông đây à?”

Thanh niên đầu trọc đã tỉnh rượu lại kha khá rồi, ngay lập tức nhào thẳng về phía Cao Phong.

“Tao không cần biết mày là ai, ở khu thương mại Kiên Thành này, tao nói đánh ai thì cũng chưa từng phải nhìn xem thân phận của hắn có ghê gớm hay không.”

“Bởi vì, ở ngay đây, khi so với tao thì không có ai là ghê gớm hơn cả.” Giọng điệu của Cao Phong vô cùng kiêu ngạo, ánh mắt tràn đầy sự tự tin.

Một câu nói, khiến cho bọn người của Thương Hồng Thành như đang nghe nhạc, sau đó lại gật đầu liên tục.

Không khoa trương khi nói rằng Cao Phong, với tư cách là chủ nhân của ở khu thương mại Kiên Thành, thì chính là hoàng đế ở đây rồi!

Ở nơi này liệu còn có ai có thể ghê gớm bằng anh cơ chứ?

“Tao xem ra con mẹ mày chỉ đang khoe khoang mà thôi!”

Người thanh niên đầu trọc mắng chửi một tiếng lớn, sau đó cùng với vài người lao lên.