Rể Quý Rể Hiền

Chương 2166



Chương 2166

Trong ngày thường ở khu thương mại Kiên Thành này, mọi việc chỉ dựa vào  một lời nói của Dương Đông Huy.

Ông ta nói cái gì là cái đó.

Không quá lời khi nói ông ta chính là vua một cõi của khu thương mại Kiên Thành.

nhà họ Diệp không quan tâm đến chuyện ở đây, hàng tháng họ chỉ đến kiểm tra hóa đơn nên không ai có thể kiểm soát được Dương Đông Huy.

Nhưng bây giờ thì khác, hiện tại Cao Phong tiếp quản khu thương mại Kiên Thành, anh ta nhất định sẽ thường xuyên tới đây.

Nói cho cùng, thân phận của nhà họ Diệp rất nhạy cảm, Cao Phong lại là một thương nhân.

Như thế thì Dương Đông Huy sẽ không còn liên quan gì đến khu thương mại Kiên Thành này.

“Giám đốc Đông Huy, không phải nhà họ Diệp đã yêu cầu chúng ta hết sức phối hợp với ông chủ mới sao?” Thư ký đi bên cạnh lẩm bẩm.

Những lời này là Trọng Dương Bình đích thân đến đây mở cuộc họp triệu tập toàn bộ nhân viên để thông báo.

“Vậy thì sao? Trên có chính sách, ở dưới sẽ có các biện pháp đối phó được đưa ra bên ngoài, cuộc sống của chúng ta sẽ không bị ảnh hưởng gì!”

“Còn có một câu nữa cô hãy nhớ, người thường đi chỗ cao nước hay chảy chỗ thấp. Tôi có quyền lựa chọn con đường của mình.”

Một tia giễu cợt lóe lên trong mắt Dương Đông Huy, ông ta không để tâm đến Cao Phong.

Có rất nhiều nhân viên trong trung tâm quản lý này, hầu hết họ đều là người của Dương Đông Huy, tất nhiên họ sẽ làm theo lời ông ta.

Cho dù Cao Phong thực sự là ông chủ ở đây, anh ta làm cái gì cũng sẽ bị chống đối âm thầm, hoàn toàn không có được quyền lực thực sự.

Trừ phi Cao Phong dám sa thải hết tất cả mọi người.

Nhưng nơi này to lớn như vậy, thật sự sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ hoạt động, trừ phi Cao Phong không muốn khu thương mại Kiên Thành này.

“Nếu anh ta dám sa thải tôi, tôi có mười nghìn cách khiến anh ta phải hối hận.”

Dương Đông Huy khịt mũi nói xong liền quay người bước vào văn phòng.

Ông ta dám làm chuyện này, tự nhiên là có nguyên nhân khác.

“Alo, ông chủ Quốc, tôi là Đông Huy.” Dương Đông Huy gọi điện, một nụ cười hiện trên khuôn mặt ông ta.

“Như thế nào?” Phạm An Quốc trầm giọng hỏi.

“Vừa rồi Cao Phong mang người tới, còn gây ra mâu thuẫn với nhân viên bảo vệ của công ty Trương Bác Viễn.”

“Theo chỉ thị của ngài, tôi đích thân xuất hiện để giải vây cho anh ta sau đó đưa anh ta đi gặp tất cả nhân viên.”

“Sau đó tôi nói với Khổng Duệ Chí về tình hình hiện tại của khu thương mại Kiên Thành này.”

“Bằng cách này, anh ta chắc hẳn là rất tin tưởng tôi.”

Dương Đông Huy rất nhanh báo cáo về sự việc hôm nay.

“Không lộ ra sai lầm gì chứ?” Phạm An Quốc rất hài lòng.

Mọi thứ đều đang tiến hành theo kế hoạch của ông ta.

Nói cho cùng thì vốn liếng của Cao Phong quá nông cạn để có thể cạnh tranh với sức mạnh của nhà họ Phạm.

“Hoàn toàn không có sai sót nào bị lộ ra. Tôi nói thật, cũng không có diễn trò.” Dương Đông Huy nhanh chóng giải thích.

“Được, tốt lắm, nếu chuyện lần này hoàn thành…”

“Anh Dương Đông Huy, anh vẫn là hoàng đế của khu thương mại Kiên Thành như cũ.” Phạm An Quốc lập tức ném ra con bài mặc cả.

Và Dương Đông Huy đang chờ đợi những lời của Phạm An Quốc.

Điều ông ta cần là một kết quả như vậy.

Nếu khu thương mại Kiên Thành do Cao Phong đảm nhận, vị trí của Dương Đông Huy sẽ bị đe dọa và có lẽ sẽ bị những người khác thay thế.

Nhưng nếu nhà họ Phạm có được khu thương mại Kiên Thành, với địa vị của họ, chắc chắn sẽ không tham gia quá nhiều vào chuyện bên này, đến lúc đó lời nói của Dương Đông Huy sẽ là tất cả ở đây.

So sánh hai bên, Dương Đông Huy đương nhiên hy vọng rằng nhà họ Phạm sẽ chiếm được khu thương mại Kiên Thành.

Phạm An Quốc xem ra đã nắm bắt chính xác tâm lý của ông ta.