Rể Quý Rể Hiền

Chương 2189



Chương 2189

Bởi vì bọn họ tuyệt đối sẽ không tin, chỉ bằng khả năng của Cao Phong thì sẽ có thể nắm lấy Khu phố thương mại Kiên Thành ở trong tay.

Nói không chừng, thật sự là bị người khác lôi ra làm kẻ chết thay!

“Được rồi, chuyện này không cần nói thêm nữa. Dù sao thì lần này, Cao Kình Thiên đó tuyệt đối sẽ khó thoát hỏi chuyện này.”

“Rối loạn lớn như vậy, Cao Kình Thiên phải cho toàn bộ người dân Việt Nam một lời giải thích.”

“Tôi sẽ nhìn thật rõ xem, lần này làm sao anh ta có thể ăn nói rõ ràng đây.”

Nói tới đây, Cao Anh Hạo lại ngoảnh đầu lại nhìn về một tên con cháu trong một chi của nhà họ Cao.

“Tôi cho cậu hai mươi tỷ, đi thuê đám người chuyên đi tung tin đồn thất thiệt, bôi nhọ, hạ bệ đối thủ ở trên mạng, tuyên truyền chuyện này khắp nơi hết. Nhất định phải bôi đen hết mức, nghĩ mọi biện pháp để bôi đen cho tôi.”

“Tôi lại đến dùng chiêu đổ thêm dầu vào lửa, khiến cho ai cũng không thể dập tắt được cái ngọn lửa lớn đang bùng cháy này, làm cho Cao Kình Thiên chết càng thảm.”

Cao Anh Hạo “Ha ha” cười lạnh, đưa tay ra mở cái tivi LCD to trước mặt.

“Vâng, anh cả!” Tên này là con cháu của chi thứ, lĩnh mệnh đi làm không nói hai lời.

Những kẻ thù này của Cao Phong, đều vô cùng chờ mong, kế tiếp Cao Phong sẽ chiến đấu như một con thú bị vây hãm.

Chiến đấu như một con thú bị vây hãm, sự so sánh này vô cùng thích hợp với anh ta.

Tình cảnh của Cao Phong lúc này, thực sự giống như một con thú bị vây hãm.

Sự là khiến người thân đau xót, khiến kẻ thù vui sướng…

Cùng lúc đó, Thành phố Hà Nội.

Tất cả các thành viên của khối Tập đoàn Đế Phong, trong lòng ai nấy đều vô cùng lo lắng.

Lâm Vạn Quân, ông ta căn dặn, bất luận người nào cũng không thể làm phiền Cao Phong, tất cả tụ tập vào trong phòng họp.

Vào cái thời khắc nghiêm trọng này, Lâm Vạn Quân tuyệt đối không cho phép nền móng của Thành phố Hà Nội bên này phát sinh vấn đề.

Bởi vì, cho dù Cao Phong có thật sự bị đánh bại, thật sự xảy ra chuyện. Chỉ cần là nền móng còn tồn tại, là có thể tiếp tục cung cấp sức mạnh cho Cao Phong.

Nếu như ngay cả một chỗ ẩn mình cuối cùng này cũng xảy ra vấn đề, vậy thì lần này, Cao Phong thật sự phải rơi vào hoàn cảnh sống chết khó lường trước được.

Vào thời điểm này, nhất định phải có người đứng ra gánh tội, nhận lỗi với thiên hạ!

Lúc này, tòa cao ốc Công ty Bất động sản Phong Mai, trên phòng họp ở tầng cao nhất.

Cao ốc Bất động sản Phong Mai này, sau khi bấp bênh mấy tháng ở thành phố Hà Nội, cuối cùng cũng coi như là lập được vô số công lao.

Cao Phong đã dựa vào Công ty Bất động sản Phong Mai này, mới đi đến được ngày hôm nay.

Đoạt được Thành phố Hà Nội, chinh phục Thị trấn Biển Đông, dấy binh lên nhà họ Cao ở phía Nam Đà Nẵng, và bây giờ quyết chiến với Thủ đô…

Một đường này, Bất động sản Phong Mai đều cùng anh đi tới. Cho nên tầm quan trọng của chỗ này, không cần nói cũng hiểu.

Lúc này, bên trong phòng họp ở tầng cao nhất đã không còn một chỗ trống.

Tất cả thành viên của khối Tập đoàn Đế Phong, bất kể là trên thương nghiệp hay là thế lực ngầm, toàn bộ đều có mặt.

Đến cả người phụ trách binh sĩ Phong Hạo là Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch, cũng đang ngồi nghiêm chỉnh vào vị trí của mình.

Vị trí đứng đầu được bỏ trống, Lâm Vạn Quân cũng không hề ngồi trên đó, mà là ngồi ở vị trí bên cạnh vị trí đầu.

Mỗi người đều hiểu rõ, cho dù người kia có vắng mặt, vị trí này cũng nhất định phải giữ lại cho anh.

“Tình hình, tôi nghĩ tất cả mọi người đều đã biết cả rồi.” Lâm Vạn Quân đi thẳng vào vấn đề.

Mọi người im lặng gật đầu, tin tức lớn như vậy, nói là quét sạch cả Việt Nam cũng không quá đáng, bọn họ không thể nào không biết được.

“Triệu tập mọi người tới đây, không có ý gì khác, chính là muốn nói cho mọi người hiểu rõ, cậu ấy, đang trải qua cái gì.”

Lâm Vạn Quân vừa nói, vừa tiện tay mở máy chiếu lên.

Hình ảnh hỗn loạn của Khu phố thương mại Kiên Thành, trong nháy mắt đã hiện ra.

Mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn về phía màn hình lớn.

“Tôi biết trong khoảng thời gian này, khối Tập đoàn Đế Phong liên tiếp gặp khó khăn, còn bị nhà họ cao chèn ép, dẫn đến trong lòng của rất nhiều người ở đây đều có một chút bất mãn, đều có một chút bực dọc.”