Rể Quý Rể Hiền

Chương 2201



Chương 2201

Lê Tiểu Quyền đột nhiên túm lấy cổ áo của một người, sau đó nắm chặt nắm đấm, hung hăng muốn nện xuống mặt người đó.

Mà ngay lúc đó, có mấy cái máy quay phim lập tức phóng to lại gần để đặc tả cảnh Lê Tiểu Quyền đánh người.

Chỉ cần anh ta dám ra tay, thì hình ảnh đó sẽ nhanh chóng bị vô số người nhìn thấy.

“Quyền! Mau dừng tay lại!”

Thương Tuấn Hồng đột nhiên hét lớn một tiếng, đưa tay giữ chặt lại nắm đấm của Lê Tiểu Quyền, sau đó vung nắm đấm của anh ta sang một bên.

“Mẹ nó đừng cản tôi! Tôi muốn xử lý thằng khốn này!” Lê Tiểu Quyền bị Thương Tuấn Hồng ném ra tới tận cửa xe đằng sau, nhưng vẫn còn la ó om sòm.

“Mày điên rồi!” Thương Tuấn Hồng không hề nhiều lời, mà bước tới vung tay tát bốp một cái lên mặt Lê Tiểu Quyền.

Lê Tiểu Quyền phải nhận một cái bạt tai, cuối cùng cũng tỉnh táo lại được một chút.

“Vào thời điểm này chúng ta không thể động tay động chân được, dù thế nào đi nữa thì cũng không thể ra tay đánh người được có biết không? Mày biết một khi mày đánh người thì gây ra hậu quả gì cơ mà! Có cảm thấy uất ức thì cũng phải chịu đựng trước đã.”

“Thương Tuấn Hồng tao sống ở Thủ đô này hơn hai mươi năm rồi, chưa từng khâm phục ai cả, nhưng mà anh Vũ chính là người đầu tiên!”

“Tao tin rằng nhất định anh Vũ sẽ không khiến cho chúng ta thất vọng, trước tiên cứ chịu đựng một chút đi đã, sau này chúng ta nhất định có thể thấy được cầu vồng sau cơn mưa!”

Hai tay Thương Tuấn Hồng túm lấy cổ áo của Lê Tiểu Quyền, gào thét vào mặt anh ta.

Ánh mắt Lê Tiểu Quyền hơi ngơ ngác một chút, sau đó anh ta lau lòng trắng và lòng đỏ trứng trên mặt mình đi rồi mới bình tĩnh lại được một chút.

Ngay vào lúc này dưới vô số ống kính của máy quay đang ghi hình lại, thì tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy được rằng đám người Thương Tuấn Hồng đang rơi vào thế bị động, bị đám người kia đánh, căn bản là bọn họ không thể đánh trả được.

Một khi bọn họ đánh trả lại, thì tính chất của tình huống này sẽ hoàn toàn thay đổi.

Định hướng dư luận của xã hội này đều sẽ thiên về phía kẻ yếu hơn.

Hiện tại, đám người Lê Tiểu Quyền và Thương Tuấn Hồng đang phải chịu sự chèn ép của bên phía những người buôn bán nhỏ lẻ bên kia, cho nên bọn họ đều là kẻ yếu, tất cả mọi người đều đứng về phía bọn họ.

Đám người bên kia đánh bọn họ thì không sao, nhưng mà một khi nhóm người Thương Tuấn Hồng đánh trả, thì trong nháy mắt chắc chắn sẽ gây nên làn sóng phẫn nộ của dư luận.

Đồng thời, một khi có một người đánh trả, thì chắc chắn sẽ có càng nhiều người lao vào cuộc chiến hơn, đến lúc đó thì tình hình ở đây sẽ càng hỗn loạn hơn.

Nói không chừng còn có cả thương vong.

Mà tất cả hậu quả của chuyện đó sẽ do một mình Cao Phong đi gánh chịu.

Cho nên, lúc này đám người Thương Tuấn Hồng chỉ có thể cắn răng nuốt hết tất cả uất ức vào trong bụng.

Chờ những người buôn bán nhỏ lẻ này hạ hỏa được một chút, không còn nóng nảy nữa thì bọn họ mới có thể tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch được.

“Đến đây, đánh ông đây đi! Đánh ông đây đi! Bọn khốn nạn!”

Một thanh niên đột nhiên xông lên, đá một cú về phía Lê Tiểu Quyền và Thương Tuấn Hồng.

“Rầm!”

Cả hai người bị người đó đạp một phát văng ra phía sau, đập vào một bên cửa của chiếc xe tăng George Patton phía sau.

Nhưng mà cả hai ngườli đều không hề đánh trả lại.

Đối phương càng kích động bọn họ, thì bọn họ càng không thể ra tay.

Dù sao thì bây giờ cũng đang có cả ngàn vạn, thậm chí cả hơn trăm triệu ánh mắt đang chú ý vào từng cử động nhỏ của bọn họ.

Nhìn thấy cả đám người Lê Tiểu Quyền không một ai ra tay đánh trả, những phóng viên đến tường thuật trực tiếp tại hiện trường kia đều cảm thấy hơi thất vọng một chút.

Ban đầu bọn họ đã chuẩn bị xong lời bình, chuẩn bị thêm mắm dặm muối bêu xấu đám người Lê Tiểu Quyền một lần nữa trên các phương tiện truyền thông đại chúng.

Nhưng mà bọn họ lại không thể ngờ rằng, đám người Lê Tiểu Quyền này lại có thể thật sự nhẫn nhịn được.

Chẳng lẽ tất cả đều là vì người trẻ tuổi đang đứng trên nóc xe tăng kia?

Lời của anh ta có tác dụng lớn như vậy sao?