Rể Quý Rể Hiền

Chương 2257



Chương 2257

Nhưng dù có ra sao, anh cũng không thể thừa nhận bất cứ điều gì.

Một khi anh thừa nhận, anh sẽ bị định tội ngay lập tức!

Nếu đã bị kết tội, đừng nói tới đám người Thương Hồng Thành, cho dù là Trung Lương Bình có đến thì cũng sợ cũng không thể cứu Cao Phong trở về.

“Năm nay là lần đầu tiên tôi đến Bắc Thành. Những chuyện kia, tôi không biết gì cả”

Cao Phong nghiến răng nói từng chữ một.

“Chậc chậc chậc chậc!” Tên thanh niên cầm đầu tặc lưỡi nói: “Anh có chút không muốn phối hợp?”

“Anh muốn tôi dùng thủ đoạn cay độc hơn thì trong lòng anh mới cảm thấy dễ chịu hơn phải không?”

Tên thanh niên vừa nói, anh ta vừa rút từ bên hông ra một thanh côn thép cứng đưa tới trước mặt Cao Phong.

“Bụp!”

Người đàn ông vạm vỡ lập tức đè cuốn sách vào người Cao Phong.

“Bụp bụp!”

“Bụp bụp!”

Gần như ngay sau khi cuốn sách được dán lên, tên thanh niên cầm đầu đã ra tay, dùng cây côn đập không ngừng vào người Cao Phong.

Từng âm thanh rõ ràng vang lên, mỗi một gậy đánh xuống đều mang theo sức lực mạnh mẽ đập vào quyển sách..

Nhưng sức lực từng gậy đập vào cuốn sách không giảm đi mà không ngừng tăng lên.

Nó sẽ không gây tổn thương bề mặt da bên ngoài, nhưng nó xuyên qua cuốn sách tác động đến lục phủ ngũ tạng của Cao Phong.

“Hự!”

Cao Phong kêu lên một tiếng đau đớn, không né tránh cắn răng chịu đựng.

Lúc này, anh cũng không thể nào tránh được.

Sau khi tên thanh niên đánh chục cái, bỏ côn thép xuống, thở hổn hển hỏi: “Thế nào rồi? Đã suy nghĩ kỹ chưa?”

“Mày, cũng sẽ chết.” Từ trong mắt Cao Phong bắn ra tia nhìn lạnh lùng, giọng điệu lành lạnh lên tiếng.

“Đậu xanh rau má bà mẹ mày!”

“Bốp!”

Tên thanh niên cầm đầu hoàn toàn bị chọc điên, giáng một cái tát mạnh lên mặt Cao Phong, sau đó lại điên cuồng vung thanh thép.

“Binh! Bốp!”

“Con mẹ mày, rượu mừng thì không thích?”

“Binh bốp!”

“Tao chết? Mày dựa vào cái gì mà đòi giết tao? Mày có tư cách gì?”

“Binh! Bốp!”

“Dựa vào cái thứ ăn cắp mưu sinh qua ngày cỏn con như mày? Có chút tiền lại tưởng rằng bản thân có thể ngang ngược ở Nội thành sao?”

Lần này, tên thanh niên lần nữa đập liên tiếp mấy chục gậy.

Co chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều đau đớn, đã bắt đầu rơi vào cảm giác hôn mê.

Nhưng tên thanh niên vẫn không dừng tay, lại đánh thêm hơn ba mươi lần nữa mới từ từ dừng lại.

“Đánh! Tiếp tục đánh! Đánh cho đến lúc nó chịu gọi ông nội mới thôi!”

Tên thanh niên cầm đầu đưa thanh thép cho một tên cao to, lực lưỡng, xông về phía Cao Phong hét lớn.

“Vâng, đại ca!”

Tên lực lưỡng đưa tay nhận lấy thanh thép, lại bắt đầu đánh vào Cao Phong.

Cao Phong ngoại trừ cắn răng chịu đựng thì cũng không còn cách nào khác.

Anh thật sự không ngờ đến sát thủ nước ngoài nổi tiếng, Cuồng Ngưu cũng đã bị anh giết chết, đến người siêu mạnh như Hoắc Võ Đống cũng không thể làm gì anh, mà kết quả lai rơi vào trong tay đám tép riu vắt mũi chưa sạch thích giở trò lưu manh này.”

“Tránh ra. Tao kệ con mẹ nó luôn, có vết thương ngoài thì có vết thương ngoài thôi.”

Tên thanh niên cầm đầu đột nhiên cầm ra một cái kim thép, quay người đi về phía Cao Phong.

“Mày biết cái gì gọi là mười đầu ngón tay nối liền với tim không? Cứ một ngón tay, tao cắm cho mày năm cái kim thép vào đấy. Tao chống con mẹ nó mắt xem thử mày có khai nhận không!”

Tên thanh niên cầm đầu cười lạnh, sau đó giẫm lên chiếc ghế đẩu, nắm lấy bàn tay đang bị còng trên xà ngang của Cao Phong.