Rể Quý Rể Hiền

Chương 2380



Chương 2380

Xem như các thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong đã cùng lên “khởi nghĩa” rồi, bọn họ đã bắt đầu phản kích một cách điên cuồng.

Nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng thì liên tục chuốc lấy thất bại!

Trên đường, trên chợ ở Thành phố Hà Nội vô cùng náo nhiệt, bầu không khí vui như ăn Tết lan tỏa khắp nơi.

Mấy ngày gần đây bọn họ đã chịu đựng vô số áp bức, rốt cuộc thì bây giờ bọn họ đã có thể ngẩng đầu một cách hãnh diện rồi.

Cảm xúc đã được dồn nén trong bao lâu nay cuối cùng cũng đã được bột phát rồi.

“Đến đây, chúng ta cùng nâng chén nào!”

“Chén rượu thứ nhất này, tôi xin kính cậu Phong, tuy rằng cậu ấy còn chưa về nhưng chúng ta sẽ đợi cậu ấy về!”

Lâm Vạn Quân đứng ở bên trên chỗ Bất động sản Phong Mai, phía dưới là vô số các thành viên quan trọng của Khối tập đoàn Đế Phong.

Mười người, rồi một trăm người, mấy ngàn người cùng hô to:

“Chúng ta sẽ chờ anh Phong trở về!”

Mọi người cùng kêu lên rồi hò hét, rượu vào lời ra nên họ hô to vô cùng thoải mái.

“Chén thứ hai, tôi cảm ơn cậu Phong đã chịu khổ cực và vất vả để gặt hái được thành quả như ngày hôm nay!” Lâm Vạn Quân nâng chén lên lần thứ hai.

“Cảm ơn cậu Phong!”

Tiếng hò hét làm chấn động cả trời đất!

“Chén thứ ba tôi xin kính tất cả mọi người đang ở đây.”

“Hi vọng tất cả mọi người tiếp tục cố gắng tiến lên, sau khi Cậu Phong trở về thì chúng ta sẽ dùng thời gian ngắn nhất để thống nhất Khối tập đoàn Đế Phong, thu hồi tất cả các mảnh đất thuộc về chúng ta!”

“Đây mới chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của chúng ta thôi!”

“Chờ cậu Phong trở về, chúng ta lại cùng nhau nâng chén một lần nữa!”

Lâm Vạn Quân nâng chén rượu thứ ba lên rồi uống một hơi cạn chén ngay sau đó!

“Cùng nhau đi lên, không e ngại kẻ địch!”

Tiếng hò hét vang lên ngập trời, làm rung động cả trời đất.

Toàn bộ Thành phố Hà Nội đều bao phủ bầu không khí hân hoan với khí thế ngập trời của các thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong.

Sau những đám mây đen là vầng trăng sáng, sau mùa đông lạnh giá là hoa lê sẽ trổ bông!

Tất cả đều đang phát triển theo một phương hướng tích cực.

Nhưng, lúc này Lâm Vạn Quân và những người khác đều chưa suy nghĩ đến bước kế tiếp trong kế hoạch của bọn họ.

Lúc này, bọn họ muốn hưởng thụ thời khắc hãnh diện và tự hào này một cách thoả thích.

Còn về bước kế tiếp của kế hoạch thì chờ Cao Phong trở về đã, đến lúc đoánh nói bọn họ đi về hướng Đông thì mọi người sẽ đi về hướng Đông!

Anh nói mọi người đi về hướng Tây thì mọi người sẽ đi về hướng Tây!

Bọn họ sẽ đợi vị vua của bọn họ trở về!

Thành phố Đà Nẵng, ở trung tâm đảo nhà họ Cao.

Lúc này không khí ở nơi này có sự đối lập rõ ràng với bầu không khí náo nhiệt ở Thành phố Hà Nội.

Thành phố Hà Nội có ánh mặt trời chói chang, đâu đâu cũng thấy bấu không khí vui mừng, trên mặt mọi người đều mang nụ cười hạnh phúc.

Mà tuy là thời tiết ở trung tâm trên đảo cũng có mặt trời, nhưng vô hình chung thì dường như lại có một tầng mây mù mịt bao phủ ở đỉnh đầu của mọi người.

Thậm chí, tầng mây mù đó con bao phủ kín mít cả trái tim của tất cả mọi người ở đó.

Các thành viên quan trọng trong dòng họ nhà họ Cao lại tập trung lại một chỗ mở cuộc họp bất thường.

Điều hiếm thấy chính là hôm nay Cao Anh Hạo lại không đập phá đồ vật như trước nữa.

Bởi vì lúc này anh ta không có tâm tình để làm chuyện đó nữa, cũng vì tâm trạng của anh ta không chỉ có phẫn nộ mà anh ta lại khiếp sợ nhiều hơn.

Vì lẽ đó anh ta quên luôn việc ném đồ vật để phát tiết.

“Cậu Anh Hạo, ở Thành Công truyền đến tin tức rằng người ở phía trên đã quay đầu với chúng ta, họ lại trợ giúp Khối tập đoàn Đế Phong để đối phó với bộ phận Thành Công của chúng ta…”

“Cậu Anh Hạo, ở Hải Nam truyền đến tin tức, bỗng nhiên thái độ của bên trên thay đổi, họ quay đầu đi giúp đỡ Khối tập đoàn Đế Phong rồi…”