Rể Quý Rể Hiền

Chương 2392



Chương 2392

Mặc dù đôi môi mềm mại của Phạm Thanh Nhiên hôn anh rất thoải mái, nhưng trong lòng anh lại thấy vô cùng khó chịu!

“Quá đáng thì quá đáng, dù sao em cũng thích anh, em muốn thể hiện cho anh biết.” Phạm Thanh Nhiên còn thành thực trả lời.

Bảy điểm nghiêm túc, hai điểm làm nũng, phần còn lại là thách thức…

Cao Phong sống hơn hai mươi năm, nhưng anh chưa từng bị cô gái nào đối xử như thế.

Cho dù là Kim Tuyết Mai cũng không giống như Phạm Thanh Nhiên, cô ta hệt như một bé mèo Kitty dính người vậy.

Rõ ràng hôm nay Phạm Thanh Nhiên đã thay đổi cách tấn công.

Lần trước cô ta vẫn còn có chút lý trí, Cao Phong nói gì là cô ta cũng sẽ nghe theo.

Nhưng lúc này, cô ta trực tiếp từ chối lời Cao Phong nói, hơn nữa còn tự động loại bỏ lời của anh.

Trong lòng Cao Phong than nhẹ một tiếng, anh nói: “Cuối cùng tôi sẽ không thuộc về cô đâu.”

“Nhưng em chỉ muốn thuộc về anh.” Phạm Thanh Nhiên dùng từ ngữ rất mạnh dạn, cô ta không nói hai lời đã bày tỏ lần nữa.

Nét mặt Cao Phong ngừng lại, anh không biết nên phản hồi thế nào.

“Hai vị, xin hỏi uống gì không?” Một nhân viên phục vụ đi tới đã phá vỡ tinh huống xấu hổ của Cao Phong.

“Hai ly Cappuccino, nhiều đường, cảm ơn!” Lúc này Phạm Thanh Nhiên gọi món thay cho Cao Phong.

“Tôi thích cà phê đậm đặc hơn.” Cao Phong nhẹ nhàng nhắc nhở.

“Lâu lâu cũng nên uống chút Cappuccino cho ngọt ngào mà! Cứ như vậy đi, cảm ơn!” Phạm Thanh Nhiên vốn không nghe Cao Phong giải thích, cô ta đã đuổi nhân viên phục vụ đi.

“Ông nội của cô bảo cô truyền lời gì cho tôi vậy?” Cao Phong hỏi.

“Ông nội của em nói anh không cần lo cho bên nhà họ Phạm nữa, ông ấy sẽ bảo cha em đến giúp đỡ anh. Thật ra đây đều là công lao của em, nếu không có em, cha em tuyệt đối sẽ không đồng ý. Hiện tại em để anh mời em uống cà phê, anh lại bày ra sắc mặt kia cho em xem, anh cũng quá không tử tế rồi.” Giọng điệu của Phạm Thanh Nhiên rất là nghiêm túc.

“Công lao của cô sao?” Cao Phong nghe vậy sững sờ.

Nét mặt của Phạm Thanh Nhiên càng thêm nghiêm túc, cô ta trịnh trọng nói: “Đêm qua em dùng dao cắt cổ tay tự sát uy hiếp cha của em, nếu như ông ấy không làm lành với anh, em sẽ chết ngay tại nhà họ Phạm! Không thì anh cho rằng, cha em sẽ chấp nhận à? Ông nội của em sẽ đích thân ra mặt sao?”

Nghe thấy Phạm Thanh Nhiên nói ra điều này, Cao Phong triệt để ngơ ngẩn.

Hôm nay anh suy đoán thật lâu, nhưng cũng không đoán được nguyên nhân Phạm An Quốc thay đổi thái độ.

Hiện tại đột nhiên ngẫm lại, anh đã quên mất yếu tố là Phạm Thanh Nhiên.

“Thật sao?” Cao Phong quay đầu nhìn Phạm Thanh Nhiên.

Nếu thật sự là như thế, vậy thật đúng là mình thiếu nợ Phạm Thanh Nhiên một ân tình lớn.

“Đương nhiên là thật rồi, không tin anh đi hỏi cha em đi. Còn có Tào Lập Tin, lúc em lấy lấy dao ra đe dọa, ông ta cũng có mặt ở đó.” Phạm Thanh Nhiên sợ Cao Phong không tin, hiện tại cô ta lại giải thích một phen.

Cao Phong rơi vào yên lặng lần nữa.

Đối với loại chuyện này, hẳn là Phạm Thanh Nhiên sẽ không nói dối.

Xem ra quả thật Phạm Thanh Nhiên đã giúp anh một ân tình lớn trong chuyện này.

Vì sự an toàn của Phạm Thanh Nhiên, xem như Phạm An Quốc đã làm ra một số nhượng bộ, về tình về lý cũng có thể hiểu được.

“Cảm ơn cô!” Cao Phong nói một tiếng cám ơn với Phạm Thanh Nhiên phát ra từ tận đáy lòng.

Phạm Thanh Nhiên lại không có nghe lọt, trong mắt cô ta có chút mê mang, cô ta chớp mắt nói: “Trước đó em đã nói với anh, em có thể trợ giúp anh nhiều hơn Kim Tuyết Mai, tại sao anh không cân nhắc em một chút chứ? Em là con gái của nhà họ Phạm, nếu như chúng ta ở bên nhau thì đó chính là sự kết hợp mạnh mẽ. Từ nay về sau, có nhà họ Phạm ở Thủ đô làm chỗ dựa cho anh, coi như anh muốn lấy một nửa Việt Nam cũng không phải là việc khó gì.”

Tóm lại, ở trong lòng Phạm Thanh Nhiên, Kim Tuyết Mai là con gái của dòng họ hạng ba, nhất định thân phận của cô không so được với cô ta.

Cô ta có thể da mặt dày trước mặt Cao Phong, nhưng ở trước mặt người khác, cô ta vẫn sẽ kiêu căng như cũ.

“Đây là một chuyện không liên quan, cô đừng nói nhập làm một.” Cao Phong kéo cánh tay của mình ra, lần này anh trực tiếp rút thẳng ra.

Cánh tay của Phạm Thanh Nhiên dừng giữa không trung, mất đi cánh tay của Cao Phong làm bỗng nhiên cô ta cảm thấy cô đơn trong lòng.