Rể Quý Rể Hiền

Chương 2397



Chương 2397

“Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày thằng bé có thể phá hủy kết cấu này.”Trong mắt của ông cụ nhà họ Diệp tràn đầy cảm xúc khó nói thành lời.

Người đàn ông trung niên vẫn không nói chuyện.

Ông ta biết lúc nào nên nói chuyện, lúc nào nên ngậm miệng, chính vì vậy ông ta mới có thể vẫn ở bên cạnh ông cụ nhà họ Diệp suốt một thời gian dài như vậy.

Khoảng hai phút sau, ông cụ nhà Diệp mới uống một hớp nước trà rồi hỏi người đàn ông trung niên: “Mới vừa rồi cậu đã quan sát chứ?”

“Tôi đã quan sát, vẻ mặt bình thường, không có gì khác thường.”

“Nhưng mà khi ngài nhắc đến Kim Tuyết Mai, đôi mắt Trung tướng hơi co rụt một chút.” Lúc này người đàn ông trung trả lời.

Khả năng quan sát nhạy bén làm người ta phải khiếp sợ.

“Tiếp tục điều tra đi.”

“Không cần để ý bên phía Thủ Đô, tất cả trọng tâm đều đặt bên phía Thành phố Hà Nội.” Ông cụ Diệp híp mắt, im lặng suy nghĩ một chút rồi lại đưa ra một mệnh lệnh.

“Vâng!” Người đàn ông trung niên gật đầu đồng ý.

Vào ngày tiếp theo, sau ba ngày bình tĩnh thì rốt cuộc Khu phố thương mại Kiên Thành cũng nghênh đón không khí náo nhiệt như trước. Càng giống như đang nghênh một khởi đầu mới vầy.

Tối hôm qua, mỗi người thuê đều nhận được thông báo Khu phố thương mại hoạt động trở lại.

Sáng sớm hôm nay, tất cả người thuê đều tụ tập đến Khu phố thương mại Kiên Thành, chờ mở cửa buôn bán.

Tất nhiên bọn họ cũng nghe thấy những tin tức liên quan đến Cao Phong và nhà họ Phạm.

Biết được Cao Phong đã chiến thắng, bọn họ đều là vui vẻ ra mặt.

Ba ngày qua, Khu phố thương mại Kiên Thành vô cùng hoang vắng, không một bóng người giống như một tòa thành trống không.

Hôm nay, bên ngoài tụ tập rất nhiều xe cộ, bên trong khu buôn bán lại đầy ắp tiếng cười nói ồn ào.

Chỉ tính đến nhân viên trong cửa hàng của những người thuê mặt bằng này đã có gần mười ngàn người nên có thể tưởng tượng ra không khí náo nhiệt đến mức nào.

“Nhìn lại mà xem, nhìn lại mà xem, đây mới là dáng vẻ đáng có của Khu thương mại Kiên Thành chứ! Ha ha ha!” Khổng Duệ Chí cởi mở cười to.

Đám người Thương Hồng Thành cũng liên tục gật đầu đồng ý, trên mặt không đè nén được nụ cười.

Đây không chỉ là một khởi đầu mới của Khu kinh doanh Kiên Thành mà còn là một khởi đầu mới của tất cả bọn họ.

Từ nay về sau, bọn họ ở tại Khu thương mại Kiên Thành và Khu thương mại Kiên Thành cũng coi như hoàn toàn đứng vững bước chân ở Thủ Đô.

“Anh Cao Phong! Chào anh Cao Phong!”

“Anh Cao Phong ghê gớm thật! Ngay cả nhà họ Phạm cũng có thể chống lại. Ha ha ha!”

Một đám người thuê nhìn thấy Cao Phong đều lập tức tươi cười lớn tiếng chào hỏi.

“Trợ cấp cho các vị đều phù hợp chứ?” Cao Phong tương đối quan tâm chuyện này.

“Phù hợp! Rất phù hợp!”

“Tôi cũng vậy! Lúc đầu cửa hàng của tôi chỉ là một cửa hàng nhỏ, bây giờ được trợ cấp thành cửa hàng cỡ trung rồi!”

“Cảm ơn anh Cao Phong!”

Chỉ trong tích tắc, mọi người đồng thanh đáp lại.

“Được!” Cao Phong cười, anh đưa tay chỉ mấy cửa tiệm ở đằng xa.

Mười mấy cửa tiệm đó, trước cửa chính đều dán giấy niêm phong.

“Nhìn thấy chỗ giống niêm phong đó chưa?” Cao Phong cười và nói.

“Nhìn thấy rồi!” Rất nhiều người đồng thanh hô lên.

“Xé cho tôi!” Cao Phong nói to.

“Được thôi”

“Lên! Xé nào!”

“Xoẹt, xoẹt, xoẹt!”

Mấy trăm người đều điên cuồng chạy qua bên đấy, xé hết đi mấy chục tờ giấy niêm phong, trong phút chốc họ đã xé được vô số tờ.

Chỉ sợ là cả thành phố cũng chỉ có Cao Phong có cái gan này, dám xé giấy niêm phong dừng buôn bán.